- Sinh Hoạt Của CHS Ngô Quyền Bắc California
- Họp Mặt Tiền Hội Ngộ Ngô Quyền Toàn Thế Giới 2011
- Họp Mặt Mini Của Thầy Trò Ngô Quyền
- Thầy Cù An Hưng - Tấm Lòng Và Tinh Thần Toán Học
Sinh Hoạt Của CHS Ngô Quyền Bắc California
Mới gặp nhau hơn hai tháng trước ờ hội ngộ chs NQ toàn thế giới lần 2, nhưng các chs NQ Bắc CA vẫn tay bắt mặt mừng như "bao năm rồi không gặp"!
Nhân dịp đám cưới con gái của chs NQ khóa 6 Lê Văn Tới, ngày 17 tháng 9 năm 2011, tất cả chs NQ khóa 6 đang ở California cùng về đông đủ để chia vui với bạn xưa như quý anh chị : Phan Kim Phẩm, Nguyễn Thị Tường Lynh, Huỳnh Quan Minh, Trương Kiến Xương, Lữ Công Tâm, Nguyễn Anh Tuấn, Lê Văn Thành, Huỳnh Xuân Hóa…
Các đàn em lớp dưới : Nguyễn Hữu Hạnh, Phạm Văn An, Nguyễn Thành Long, Nguyễn Xuân Dũng, Liên Thất Hùng, Phạm Văn Hòa... và các đàn anh, đàn chị: Nguyễn Văn Hiệp, Bùi Thị Hảo, Mai Thị Thanh Nhàn cũng có mặt đông đủ. Đàn em lớp nhỏ hơn có chị: Minh Phương, Đào Nam, và Diệu Hương.
Đặc biệt có sự tham dự cùa GS cố vấn sinh hoạt NQ Bắc CA :Thầy Nguyễn Thất Hiệp, (Thầy dạy Toán cùa anh Tới và các chs NQ khóa 4,5,6,7,8 ở Ngô Quyền yêu dấu ngày xưa); cùng Thầy Nguyễn Bát Tuấn đến từ Australia.
"Phe ta", mà đặc biệt là anh chị Phẩm Lynh đến rất sớm, gần như cùng lúc với cô dâu chú rễ và "quan viên hai họ".
Gần hai tiếng chờ đợi với những vị khách khác là "Thủa đợi chờ thời gian ôi rét mướt!", với các chs NQ thì vui vô cùng nên hai tiếng trôi qua tường chừng như hai mươi phút. Phe ta đùa giỡn, hồn nhiên như thủa nào chúng ta còn học Ngô Quyền, đến nỗi chị Lynh phải "cảnh cáo":
- Đám cưới cùa người ta chứ không phải reunion cùa NQ đâu nha!
Vì ít có dịp gặp nhau đông đủ nên không những chỉ có "niềm vui đoàn tụ", các anh chị còn bàn tính về họp mặt thường niên của chs NQ vào dịp Lễ Độc lập tháng 7 năm 2012 ờ San Jose, California.
“Gia chủ" là anh Tới bận tiếp khách, "phe ta" tự thù tiếp lẫn nhau với bánh hạnh nhân, bánh mè, và đậu phụng rang ở bàn tiếp tân, tự nhiên như "người Hà Nội" mặc dù đa số "phe ta" chỉ biết Hà Nội qua âm nhạc và văn chương.
Không khí cùa các chs NQ vui còn hơn đám cưới. Hẳn là có một số khách thắc mắc không hiểu ờ đâu ra có một nhóm người đã hơn "nửa chừng xuân" mà vẫn còn đùa giỡn với thân tình như "khi xưa ta bé" .
Không biết vô tính hay cố ý, anh Tới xếp Thầy Hiệp ngồi cùng với quý anh chị Huỳnh Quan Minh, Trương Kiến Xương, và Bùi Thị Hảo ở bàn số 35 làm các anh Dũng, Long, Phẩm cứ "thắc mắc" như năm xưa chúng ta vẫn lên bàn giáo sư hướng dẫn khiếu nại chuyện chỗ ngồi của mình trong niên khóa mới.
Cuối cùng những người thắc mắc tạm yên lòng khi anh Long "nhận định":
- Thầy Hiệp được xếp ngồi ờ bàn 35 giữa Bác sĩ Huỳnh Quan Minh, và Dược sĩ Bùi Thị Hảo để nếu Thầy không được Medical của chính phủ "cover" thì còn có học trò xưa săn sóc Thầy.
Anh Minh sáng và trưa thứ bày cầm stethoscope để chẩn bệnh thì chiều và tối thứ bảy ngày 17 tháng 9 cầm camera như một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp đã ghi lại nhiều hình ảnh đẹp được đăng tải theo bài tưởng thuật này.
Tình thân Ngô Quyền dưới góc cạnh nào và bất cứ lúc nào cũng êm đềm như dòng Đồng Nai hiền hòa một thủa nào ở Biên Hòa yêu dấu ngày xưa.
San Jose , đầu Thu 2011 - NQ Northern California
Tường thuật : Nguyễn Trần Diệu Hương
Hình ảnh: Huỳnh Quan Minh & Phan Kim Phẩm
Họp Mặt Tiền Hội Ngộ CHS Ngô Quyền Tòan Thế Giới 2011
Từ ba giờ chiều thứ bảy ngày 2 tháng 7, 2011 đã có khoảng hơn mười chs NQ, đa số là các chị đến giúp Ban tổ chức và chủ nhà (cựu nữ sinh NQ khóa 7 Cao Thị Chung) chuẩn bị cho tiệc họp mặt theo kiểu self service ở sân sau nhà anh chi Chung-Kiệt.
Khi chúng tôi đến khoảng 4:30PM đã có quý Thầy Cô Nguyễn Thất Hiệp, Mai Kiến Phúc, Đặng Thị Trí hiện diện.
Các anh chị: Kiệt, Chung, Tất Ứng đang tất bật chuấn bị thức ăn. Một số bàn dài đặt cạnh bếp ngoài trời (làm chúng tôi liên tưởng đến những ngày còn ờ trong "Chim non”: của Hướng đạo năm xưa) , trên có bày những khay gỏi cuốn, bánh bột lọc … order từ Hương Giang rất hấp dẫn. Lò nướng thịt ngoài trời, cạnh bên hồ bơi bay mùi thơm đến tận cổng dẫn đường cho các chs Ngô Quyền tìm về gặp lại nhau bên những dĩa thức ăn có đủ màu sắc và mùi vị như một thủa nào chia nhau khúc bánh mì nhỏ ở một góc NQ xưa.
Hai bàn dành cho quý Thầy Cô được kê bên kia hồ bơi, có lẽ để quý Thầy Cô không bị làm phiền vì lâu lâu lại có một tiềng la vì mừng:
- Trời ơi, mầy đó hả? Mấy chục năm rồi mình mới gặp lại nhau, sao làm biếng trả lời Email y hệt hồi xưa làm biếng học bài?!
- Cái mặt mày cũng y hệt hồi xưa, chỉ có mọc thêm "đường hẻm" !
Như một câu danh ngôn của một nhà văn Tây phương "Bạn bè như rượu chát càng cổ xưa càng dịu ngọt", các anh chị càng lớn, nỗi vui trùng phùng càng nhiều.
Quý Thầy Cô đến trước được mời những ly chè kiểu Thái do chị Chung nấu ngon ngọt không thua chè Hiển Khánh nổi tiếng một thời ở Saigon năm xưa và ở San Jose bây giờ.
Càng gần đến giờ bắt đầu họp mặt tiền hội ngộ, quý Thầy Cô Trần Phiên, Hoàng Phùng Võ, Phan Thanh Hoài, Nguyễn Văn Phố, Hà Thị Nhung, Phạm Gia Hưng, Lê Văn Túy, Trương Hữu Chí, Hà Tường Cát,… lần lượt đến.
Về phía học trò, toàn bộ ban hợp ca của San Jose, các anh chị từ khắp nơi trên nước Mỹ (Pennsylvania, Vỉginia, Texas, Utah, Washington, Ohio...) lẫn các anh chị đến tử Việt Nam, Úc... đã đến đông gần 200 người, ngoài dự tưởng của Ban Tổ chức vả của cả chủ nhà nên các khay đồ ăn đã nhanh chóng đươc thanh toán, nồi cháo chay to hơn của nhà hàng do chị Chung nấu, nồi cà ri gà rất ngon của chị Huệ, phải cần đến hai người khiêng, đã được vét đến tận đáy.
Những người đến muộn chỉ còn được thưởng thức món thịt nướng barbecue kiểu Mỹ, nhung không sao, "chuyện ăn là chuyện nhỏ, gặp lại Thầy Cô, bạn bè mới là chuyện lớn", cứ mỗi 5 năm mới có dịp hội ngộ chs NQ toàn thế giới một lần.
Hiện diện đông đủ nhất, và đoàn kết nhất vẫn là các anh chị khóa 6 từ Việt Nam qua (chị Hiệp), và từ khắp nơi trên nước Mỹ. Máy hình bấm lên liên tục, và các nhà quay phim tài tử của NQ đã ghi nhận được nhiều hình ành vui và cảm động giữa các mái tóc màu sương khói, giữa Thầy và Trò. Ban Biên Tập cũng có dịp phỏng vấn quý Thầy Cô, và đã ghi lại được nhiều chuyện rất cảm động sẽ lần lượt kể lại ở mục Một Góc Thầy Trò trên web nhà.
Mặt học trò rạng rỡ vì ít nhất mỗi 5 năm mới có một lần họp mặt chs NQ toàn thế giới, bạn bè xưa xa cách cả một đại dương, một vòng trái đất, cả một chiểu ngang của nước Mỹ rộng lớn không quảng ngại đường xa, túi không còn "rủng rĩnh... tiền chẵn" trong thời kinh tế toàn cầu đang lao đao, điêu đứng, kéo về đông ngoài dự tưởng của Ban Tổ chức, của chủ nhà.
Gần 10 giờ đêm, mọi ngưởi mới chia tay nhau, Ban Tổ chức đã họp lại ngay bên bờ hồ bơi nhà chị Chung chuẩn bị cho họp mặt chính trưa hôm sau (chủ nhật 3 tháng 7 năm 2011).
Các anh chị ở xa lần lượt được các anh chị trong Ban Tổ chức đưa về tận nơi đang ở trong thời gian về Orange County dự họp mặt chs NQ toàn thế giới lần 2.
Mới biết thời đi học, nhất là thời Trung học luôn lả một giai đoạn đẹp nhất đời người. Tỉnh nghĩa Thầy Trò, tình thân bạn bè, và tình thân Ngô Quyền vẫn là một trong những tình cảm quý nhất trên đời.
Nguyễn Trần Diệu Hương
(Như một lời cảm ơn gởi đến Ban Chấp hành chs NQ Biên Hòa)
HỌP MẶT MINI CỦA THẦY TRÒ NGÔ QUYỀN
Tưởng là chỉ chào Thầy và vỗ vai bạn sau một thời gian dài không gặp, nhưng quý Thầy Nguyễn Văn Phố, Hà Tường Cát cùng các cựu nữ sinh NQ: Võ Thị Ngọc Dung, Phạm Thị Mỹ Dung, Nguyễn Trần Diệu Hương, và cựu nam sinh Phạm Huy Quyến (khóa 14) đã có một cuộc họp mặt nhỏ đầy tiếng cười và sự hồn nhiên của một thời Trung học.
Vì anh Quyến và chị Mỹ Dung học cùng lớp nên rất nhiều "tên tuổi" của khóa 14 được “xướng danh” trong họp mặt nhỏ của Thầy Trò Ngô Quyền. Một điều ngẫu nhiên là giữa khoảng ba trăm quan khách của họp mặt kỷ niệm 10 năm giải thưởng "Viết về nước Mỹ" của Việt báo do nhà văn Nhã Ca, và nhà thơ Trần Dạ Từ sáng lập, "phái đoàn Ngô Quyền" đông đảo hơn hết mặc dù năm nay "phe ta" không được giải như anh Chu Mai đã từng có giải thưởng năm 2007 và Diệu Hương vào những năm 2001, 2005. Nhưng phần thưởng năm nay là phần thưởng tinh thần rất lớn: mắt quý Thầy sáng lên như ánh mắt hài lòng năm xưa khi học trò ngoan và làm bài điểm cao; khi các chs NQ thấy mình trẻ lại... gần... bằng thời đi học.
Ấy vậy mà Thầy Cát lại còn cho rằng:
- Lẽ ra hôm nay phái đoàn NQ phải đông hơn nữa, chứ không phải chỉ có thế này
Thầy Phố thì "mộng bình thường" hơn khi viết Email sau đó:
- Cảm ơn Diệu Hương đã “cho” một buổi họp mặt Ngô Quyền bỏ túi, vui tươi, hào hứng, hồn nhiên không chút ngỡ ngàng. Cảm ơn Tưởng Dung, Mỹ Dung và cả bàn số 6.
Thầy trò đều được một số tác giả từng đoạt giải của những năm trước như anh Hồ Viết Tân (Cánh Chuồn Chuồn), chị Lưu Phương Lan (nhà văn Phương Lan) tặng các tuyển tập truyện đã xuất bản của họ.
Dù "văn chương hạ giới rẽ như bèo", Thầy Trò Ngô Quyền cũng xin cảm ơn tấm lòng và rất trân quý tác phẩm của các anh chị.
"Song Dung" cúa Ngô Quyền chiều 15 tháng 8 năm 2010 đã rất chu toàn trong vai trò "phóng viên nhiếp ảnh" đã ghi lại được những khuôn mặt lớn của Văn học, Điện ảnh, và cả Chính trị ngày xưa như: Tài tử Kiều Chinh, nhà văn Nhã Ca, nhà thơ Trần Dạ Từ, nhà báo Nguyễn Xuân Nghĩa (cũng là cựu Thứ Trưởng Tải Chánh của VNCH) cùng với Thầy trò Ngô Quyền.
Một bất ngờ khác là dù đã cùng hiện diện từ họp mặt VVNM năm 2005 nhưng mãi đến bây giờ anh Phạm Huy Quyến (một trong những thành viên sáng lập của "Viết về nước Mỹ") và chị Phạm Mỹ Dung mới "nhìn“ ra nhau, mới nhận ra rằng mặc dù là "người dưng cùng họ", cả hai cùng là chs Ngô Quyền khóa 14 và vẫn mang theo hình ảnh trường xưa trong suốt đời lưu lạc.
Đàn chị Ngọc Dung và đàn em Diệu Hương nghe hai chs NQ khóa 14 ôn lại chuyện xưa đến quên ăn, quên là mình đang ở Westminster. Trong tầm mắt của Thấy Trò Ngô Quyền lúc đó chừng như chỉ có cổng trường vôi trắng ngày xưa, và sông Đồng Nai hiền hòa của một thời Trung học.
Hy vọng quý Thầy Hà Tường Cát và Nguyễn Văn Phố cũng vui vì thấy học trò cũ dù quên nhiều thứ nhưng chưa, và chắc là sẽ không bao giờ quên "Công Cha, nghĩa Mẹ, ơn Thầy"...
THẦY CÙ AN HƯNG – TẤM LÒNG VÀ TINH THẦN TOÁN HỌC
Chữ C là biểu tượng hằng số C bất biến trong tích phân (minh họa nguồn: www.cyvee.com)
Lúc đứng trên bục giảng Ngô Quyền, Thầy Cù An Hưng chỉ hơn các anh chị chs NQ khóa 1 khoảng sáu hay bảy tuổi, nhưng nền giáo dục với tinh thần “nhất tự vi sư bán tự vi sư” thời đó khiến các anh chị đệ nhất B (12B) luôn luôn “trông lên ngước mắt chào” thầy Hưng. Những giờ Toán của Thầy dù khô khan nhưng rất cuốn hút học trò. Theo các “anh chị cả” kể lại, giờ Giải tích của Thầy Hưng rất sinh động vì Thầy vừa có kiến thức uyên thâm vừa có khả năng truyền đạt rất lôi cuốn. Lúc đó, dù còn rất trẻ, chưa đến ba mươi, Thầy Hưng đã có chân trong Ủy Ban Tu Thư các danh từ toán học của Bộ Giáo dục.
Rời Ngô Quyền, thuyên chuyển về Sài Gòn, Thầy Hưng là một trong những giáo sư Toán chính yếu ở trường tư Trường Sơn, được các cô cậu tú (tài) tương lai lúc đó biết đến như Trung tâm luyện thi Trường Sơn, một nơi dạy luyện thi môn Toán rất nổi tiếng.
“Duyên nợ” giữa Thầy Hưng với trường Ngô Quyền thì ngắn nhưng “duyên nợ” giữa Thầy với chs Ngô Quyền thì kéo dài mãi cho đến bây giờ. Đầu thập niên 70s, nhiều anh chị “ôm mộng” vào trường Đại học Phú Thọ hay Học viện Quốc gia Hành chánh, mùa hè, hoặc cuối tuần “khăn gói” lên Sài Gòn học thêm Toán Lý hóa ở trung tâm Trường Sơn với Thầy Hưng. Theo các chs NQ khóa 13 cho biết lớp luyện thi của Thầy Hưng bao giờ cũng đầy ắp, học sinh chen chúc nhau vì danh tiếng của thầy Hưng, và cũng vì kết quả thực tế, đa số học sinh (thường là những hs giỏi nhất ở các trường Trung học công lập) học thêm Toán Lý hóa ở Trường Sơn đều đậu vào được những trường Đại học nổi tiếng ở Saigon.
Có lần, một chị Gia Long, đến học thêm ở Trường Sơn, ngồi bàn đầu làm rớt cái khăn tay, một anh Ngô Quyền ngồi bên cạnh đang chăm chú vào những phương trình lượng giác trên bảng không để ý đến chuyện rớt khăn của người bạn kế bên. Chị Gia Long cúi xuống nhặt khăn, anh Ngô Quyền ngồi bên cạnh vẫn thả hồn theo những “cos, cos, sin, sin” dày đặc trên bảng. Điều đó lọt vào mắt thầy Hưng, Thầy ngưng nói về Toán học, chuyển qua Tâm lý học. Và nhờ ngẫu nhiên tình cờ đó, các cô cậu tú tương lai của niên học 1974-1975 hôm đó được thầy Hưng dạy về tính “galant” của phái nam đối với phái nữ. Hơn ba thập niên trôi qua, các chs NQ khóa 13 có mặt trong lớp học hôm đó đều nhớ lời thầy Hưng và rất là “galant” với đàn bà con gái: chẳng hạn như phái nam phải cúi xuống nhặt đồ đánh rơi giùm cho các bà, các cô; mở cửa xe cho phái nữ lên trước khi tự mở cửa xe cho mình; luôn luôn nhường cho phái yếu quyền ưu tiên….
Thầy Cù An Hưng và thầy Diệp Cẩm Thu
Đến giữa thập niên 80s, một học sinh Ngô Quyền lên Sài Gòn ghi danh theo học lớp luyện thi Toán của Thầy Cù An Hưng ở trung tâm Trương Sơn. Không may, lớp của Thầy Hưng đã hết chỗ từ lúc nào.
Buồn bã, anh quay về Biên Hòa, kể chuyện cho Ba Mẹ nghe. Ba Mẹ của anh là chs Ngô Quyền khóa 1 và là học trò ở đệ nhất B (12B) của Thầy Hưng năm xưa. Thế là hôm sau, hai chs NQ khóa 1 đến trung tâm luyện thi Trường Sơn, kiên nhẫn ngồi ở sân trường chờ Thầy Hưng dạy xong, mục đích là xin cho “thế hệ thứ hai” của NQ được vào học lớp thầy Hưng.
Cuộc trùng phùng của ông thầy trẻ năm xưa và hai anh chị cựu hs đệ nhất B Ngô Quyền diễn ra rất cảm động ở sân trường của trung tâm luyện thi Trường Sơn. Dù hơn phần tư thế kỷ đã trôi qua, dù đã có đến cả chục ngàn học trò, nhưng những người học trò đầu tiên (cũng như tất cả mọi thứ đầu tiên khác ở trên đời) có một vị trí đặc biệt trong lòng thầy Hưng. Nhất là trong trường hợp này, cả anh chị đều là học trò thầy Hưng, Anh đã một thời lặn lội ở chiến trường chịu nhiều gian khổ để đổi lấy sự an bình cho rất nhiều người khác; Chị nối nghiệp thầy Hưng, cũng là một cô giáo dạy Toán ở trung học Đệ nhất cấp.
Thế là “hậu duệ của các chs NQ khóa 1” được vào lớp thầy Hưng dù tên của học sinh này nằm ở gần cuối cái “waiting list” dài vài trang của lớp thầy Hưng. Không phụ lòng của cả cha mẹ lẫn thầy Hưng, em học sinh được thầy Hưng đưa thêm vào lớp học đã kín chỗ của Thầy, đã đậu vào trường Đại học Kiến trúc trong kỳ thi Đại học năm đó.
Thầy Hưng là một người có cá tính rất độc đáo. Có lần, Thầy đã thẳng thắn phê bình một đồng nghiệp dạy Toán ở trường Đại học Tổng hợp khoảng cuối thập niên 70. Ông đồng nghiệp từ “ngoài Bắc vô Nam” còn say men chiến thắng 75, huênh hoang về trình độ Toán của mình (tốt nghiệp từ một học viện có âm thanh "leng keng, lốp cốp"), vô tình đã giải sai một đề thi dành cho hs giỏi Tóan toàn quốc mà không biết. Thầy Hưng thẳng thắn phê bình:
- Đã làm Thầy thì phải biết mình đúng sai chỗ nào. Và nếu sai phải biết cách sửa lại cho đúng.
Vài ngày trôi qua, sau khi được chỉ chỗ sai, người chiến thắng đã bớt huênh hoang vì thấy là “mình đã giỏi luôn luôn có người giỏi hơn mình”. Thầy Hưng không những dạy Toán cho học trò mà đôi khi còn “dạy” cho cả đồng nghiệp nhất là những người chuyển vào từ miền Bắc.
Nhưng câu chuyện cảm động nhất có lẽ là câu chuyện về Nguyễn Thanh Vũ, một cậu học trò rất thông minh của thầy Hưng. Năm đó, giữa thập niên 80s, Vũ đến học luyện thi ở Trường Sơn, được thầy Hưng đặc biệt chú ý, vì vượt lên mọi khó khăn của gia đình, Ba còn đang “học tập cải tạo” ở miền Bắc, Mẹ bệnh nặng, mất sức lao động, gánh nặng gia đình đè lên vai em, nhưng Vũ vẫn học hành rất xuất sắc và đậu thủ khoa trong kỳ thi tuyển sinh vào phân khoa Toán Đại học Sư phạm năm đó. Vì chính sách tuyển sinh đương thời dựa trên lý lịch, nguồn gốc gia đình nhiều hơn là dựa trên tài năng, Vũ mặc dù đạt điểm tuyệt đối 30/30 nhưng không được gọi nhập học. Thầy Hưng rất bất bình vì chuyện đó, và biết rõ tài năng và sự thông minh của Vũ. Trong một lần đi họp ở Hà Nội về cập nhật giáo trình Toán học cho chương trình Đại học, thầy Hưng chính thức can thiệp ở Bộ Đại học & Trung học chuyên nghiệp để Nguyễn Thanh Vũ, một người đạt điểm thi tuyệt đối được vào học ở Đại học Sư phạm Sài Gòn. Vì uy tín và những đóng góp của Thầy Cù An Hưng cho chương trình Toán ở Việt Nam, Vũ nhận được giấy báo nhập học trễ vào khoa Vật lý (thay cho khoa Toán mà em đã nộp đơn thi vào). Là một học sinh xuất sắc, dù vào học khoa Lý, Vũ vẫn vượt lên trên tất cả các sinh viên cùng khóa. Bốn năm sau, Nguyễn Thanh Vũ, một lần nữa, đậu thủ khoa trong kỳ thi tốt nghiệp khoa Toán Lý Đại học Sư phạm Sài Gòn cũng với điểm tuyệt đối như lúc thi vào. “Lịch sử” lập lại, trong trường hợp này buồn nhiều hơn vui, khi tất cả các bạn cùng khóa,- kể cả những người đậu vớt hoặc những người được cộng thêm "điểm từ trên trời rơi xuống" nhờ thành phần gia đình -, đã nhận nhiệm sở, Vũ vẫn ở nhà “ngồi chơi… xơi … không khí” vì Ba em vẫn đang còn trong trại cải tạo.
Lần này không gõ được "cửa công" ở Hà Nội, thầy Hưng gõ "cửa tư" ở Saigon. Lúc đó, vì danh tiếng cừa Thầy Hưng được những người dạy và học Toán ở trong nước biết đến, nhiều trường tư ở Sài Gòn nhiều lần mời thầy Hưng về dạy. Thầy vẫn từ chối, nhưng lần này Thầy đồng ý dạy cho một trường tư lớn ở Sài Gòn với “điều kiện ắt có và đủ” là muốn Thầy nhận lời dạy, trường phải mời Nguyễn Thanh Vũ vào dạy Vật lý. Với uy tín, và “sự bảo lãnh” của Thầy, Vũ được vào dạy Vật lý ở một trường tư lớn, trở thành đồng nghiệp của Thầy Hưng nhưng lúc nào cũng nhìn Thầy như một ông Thầy, một ân nhân lớn trong đời.
Mỗi một "cơn mưa màu xanh" chưa đủ sức làm mát dịu thời tiết nóng bức ở Saigon nhưng đã vực dậy được niềm tin cho những ai còn kỳ vọng ở một ngày mai tươi sáng hơn của một thế hệ Việt Nam lớn lên sau chiến tranh
Đó là một trong những chuyện đặc biệt trong nửa thề kỷ đi dạy của Thầy Cù An Hưng. Thầy đã dạy cho ba thế hệ học trò, mà hai trong ba thế hệ đó là chs NQ.
Ước mong những người học trò giỏi sau này của Thầy Hưng sẽ nối nghiệp được Thầy cả về trình độ chuyên môn lẫn cách ứng xử tốt đẹp với cuộc đời, với con người. Cầu mong xã hội Việt Nam luôn tôn trọng chất xám hơn những thứ khác. Vì trong công cuộc xây dựng đất nước, chất xám Việt Nam sẽ góp phần quan trọng nhất. Hy vọng sẽ có được nhiều người đưa môn Toán vào cuộc đời để đất nước có được nhiều nhà khoa học, nhiều nhà máy công nghiệp, để Việt Nam có thể trở lại thành "minh châu trời Đông".
Nguyễn Trần Diệu Hương – CA - USA