Trần Xuân An - Ba bài thơ về cốt lõi hiện thực và PHẬT, CHÚA, TRỜI, BỤT

Tập thơ 17 + bài 3

BẢN SẮC VIỆT

Trần Xuân An

tôi mến Chúa trong thơ tôi

tứ sâu nhất vẫn Ông Trời mênh mang

thơ tôi Phật toả sen vàng

chữ thân nhất vẫn Bụt ngàn xưa sau

bởi thân tôi, gót đến đầu

là truyện cổ, ca dao lâu đời rồi

từ trứng huyền sử xa xôi

đến tôi bản sắc vẫn nòi Việt Nam

cũng từ thời gian, không gian

thần trời, trục đất xoay vần, trần sao

Trời: luật nhân quả, sâu, cao

vừa linh hiển, chẳng lời nào, hư vô

loài người sinh Phật bao giờ

đâu trồng thập giá Chúa khô xác người

cũng là sinh vật đó thôi

đất này Trời Bụt có rồi, trước xa

siêu hình tư biện sa đà

dâm bầy đàn, sát sanh là thế gian!

hướng tâm nhà tộc, đình làng

đường tiến hoá, từ trăm chàng Trứng xưa

trong tôi, rừng – biển, nắng – mưa

Rồng – Tiên hoà hợp ngàn mùa Hùng vương

giữ tín ngưỡng trước muôn phương

Giàng thờ, Trời Bụt thờ thường trong tôi

tâm linh từ thực tại đời

chúng sanh muôn vật vạn thời khổ đau

ăn thịt nhau, loạn dâm nhau

đạo và tiến hoá khởi đầu vậy thôi

tiên đề ấy phủ nhận Trời

nhưng Trời – nhân quả – nói lời nào đâu!

xới lật tiên đề xưa sau

đường tiến hoá, ngẫm Trầu Cau ven đường

miếng trầu đỏ thắm luân thường

tục ăn biểu tượng mà thương muôn loài

tất yếu này hướng tương lai

cùng Trời Bụt tiến hoá dài vạn năm

mình và máu Chúa xa xăm

cũng trùng khổ đế Phật tâm bồ đề

miếng trầu tươi đỏ máu thề

cùng nghĩa đó, để gớm ghê, hướng lành

tôn giáo như gốc sen xanh

cắm sâu vào tận bùn tanh cõi đời

thơ về Chúa, Phật, Bụt, Trời

rễ sâu bi kịch vạn thời chúng sanh

thiên đàng Chúa trên mây xanh

niết bàn Phật khỏi quẩn quanh luân hồi

đường tiến hoá giữa cõi đời

vượt tất yếu với Bụt Trời, vượt thêm.

T.X.A.

22:01 – 23:00, 11-7-2017 HB17

.

Tập thơ 17 + bài 4

TRẦU CAU,

RƯỢU & BÁNH THÁNH

Trần Xuân An

ăn trầu là ăn thịt người

nỗi luân thường cũng đỏ tươi máu thề

nuốt Mình, Máu Chúa, ai nghe

Tứ Diệu đế mãi vọng về chúng sinh.

T.X.A.

13 & 14-7-2017 HB17

Tập thơ 17 + bài 5

Nguồn gốc tôn giáo:

TRẦN GIAN KHỔ ĐAU KHÔNG LỐI THOÁT

VÀ CÁNH CỬA TÔN GIÁO

Trần Xuân An

tôn giáo mông muội, ấu thơ?

từ hồng hoang thực với mơ chập chờn?

khi thành giáo hội vuông tròn

từ đâu? Dấu hỏi không còn treo cao?

nếu quả đất chín ngọt ngào

loài người chẳng thiết nơi nao thiên đàng!

sát sanh, ngay mỗi miếng ăn

ngay truyền giống, muôn loài tràn quần dâm

cái bản năng, cái khổ tâm

dồn loài người xuống ao lầm vực đen

bi thảm muôn đời, thoát lên

chỉ còn tôn giáo! Tâm yên niết bàn

sống, bức thiết là cái ăn

không tuyệt chủng, chúng sinh cần cái dâm

căn bản nhất, nhất trầm luân

chỉ tôn giáo cứu, thoát trần khổ đau!

tôn giáo bắt đầu từ đâu?

thôi thì, tất yếu xưa sau muôn đời!

giết sự sống, ngon miệng thôi

thoát bầy đàn, hạnh phúc rồi. Thế gian!

nhìn xa, tiến hoá, lạc quan…

vạn năm kêu cứu, thầm, vang kinh cầu

tôn giáo từ hiện thực sâu

con đường tiến hoá, trán cau, mỉm cười.

T.X.A.

08 – 09:10, 14-7-2017 (HB17)

.

Xem thêm phần chú giải:

https://txawriter.wordpress.com/2017/07/18/vo-than-huu-than-tien-de-vo-than-luan-phan-bien/

.

Đã công bố trước trên Facebook:

https://www.facebook.com/tranxuanan.writer/posts/1904902706450338 (bài 3)

https://www.facebook.com/tranxuanan.writer/posts/1905752069698735 (bài 4)

https://www.facebook.com/tranxuanan.writer/posts/1906051056335503 (bài 5)

.

.

Nguồn tranh minh hoạ: daophatngaynay com

Link ảnh minh hoạ thuộc site này

_______________________

Google Sites / host

WORDPRESS, GOOGLE PAGE CREATOR, DOTSTER, MSN. & YAHOO ... / HOST, SEARCH & CACHE