Trang Văn 2022

Bạch Liên

1- Món Quà

2 - Canh Rau Nhút

3 - Leo Dốc

4 - Bức Tranh Nhòa

5 -

6 -

Bức Tranh Nhòa

Mưu sinh kiếm tiền là mục đích gầy dựng cho chính mình và người thân, tìm một nơi chốn che nắng hứng mưa, có đời sống êm đềm. Nhiều người không an phận khi mình có được cuộc sống bình lặng. Họ muốn vượt xa hơn và phô trương bộ óc thông minh của mình, hầu đứng vững với địa vị vang tiếng. Ai cao, ai thấp trên chính trường, thương trường, không ngừng tìm tòi chế biến, ra sức sáng tạo biết bao điều mới mẻ.

Thế giới đã, đang và chắc chắn sẽ có một danh sách dài loằng ngoằng, nêu tên các bậc hiền triết, các nhà khoa học gia tài ba nổi tiếng, được xếp hạng vang lừng. Không thể nào thiếu vắng danh sách người giàu có nhất hiện giờ trên toàn thế giới. Lâu lâu, khoảng chừng vài tháng thì có sự dời đổi ngôi vị. Ôi chao ơi, nghe con số tài sản kết sù của các nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong thiên hạ, tôi choáng váng mặt mày. Vì khối tiền của họ quá to lớn, cao chất ngất này có thể đè bẹp chết người dễ dàng mà không cần gươm giáo.

Tiền tài phú quý là vật ngoài thân. Nhưng than ôi, cái sức mạnh tàn khốc đó đã làm lung lay con người trần tục. Không ai mà không nghĩ tới và luôn ước mơ mình làm chủ một hãng xưởng nào đó cho đời sống dễ thở, thoải mái tiêu xài. Nhìn chung quanh bạn bè, người thân và cũng như người chưa bao giờ quen biết, thì xã hội là mớ bòng bong rối nùi đến nhức đầu chóng mặt. Chuyện vui cười hả hê rầm trời, cũng như âu sầu buồn nát ruột tím gan, nhan nhản xảy ra cho từng cá nhân, từng gia đình và cho cả thế giới.

Có vài nhân vật giàu khét tiếng cũng không thể nào dùng tiền núi của mình để mua mạng sống cho chính mình, khi vướng mắc vào căn bệnh oái ác không còn thuốc chữa trị. Chúng ta cùng nhau suy ngẫm thế sự để học hỏi trường đời. Hành trình kiếm tiền ngày đêm chắc chắn làm hao mòn thân thể và đôi khi đồng hành với một thân thể xanh xao hao gầy. Cuối cùng rồi, không ai tránh khỏi bệnh tật. Một ngày hơi thở yếu ớt, sức khỏe buồn tênh đành buông rời, chia tay trái tim cô cậu chủ, và lặng lẽ ra đi.

Cô cậu chủ im lìm, không một lời phàn nàn oán trách định mệnh, ngoan ngoãn an phận với lớp cỏ xanh rêu. Thân xác mục rã, biến hoá thành triệu triệu cát bụi lang thang, tan nhòa theo luồng gió bay xa về cõi hư không. Trăm người trăm ý vì mỗi con người là một bộ óc hoàn toàn khác biệt. Anh em sinh đôi cũng không có cùng tánh tình, huống hồ gì là người dưng nước lả. Không ai có lối suy tư và giải quyết vấn đề sâu lắng trong tâm khảm giống nhau. Từ đó, nảy sinh ra nhiều nghịch cảnh oan trái, và ray rứt với nỗi buồn thảm thiết, bi ai.



Tạo hóa sanh ra con người

Mỗi người có một cuộc đời

Nghèo giàu tùy theo định mệnh

Không ai cãi lại ý trời

*

Bàn tay ngón vắn, ngón dài

Mỗi người có một biệt tài

Người hiền lành, người hung dữ

Rối bời xã hội đắng cay

*

Cha mẹ sanh ra đàn con

Đứa cao, đứa thấp, đứa tròn

Tánh tình tất nhiên cũng khác

Đứa trầm ngâm, đứa véo von

*

Thế giới muôn loài trộn lẫn

Da vàng, đen thui, trắng ngà

Lá xanh, cam, nâu, tím, đỏ,

Nhân, sinh, vật, bức tranh nhòa

JUNE 2022



Leo Dốc

Trái đất chúng ta xoay quanh một trục vô hình cả ngày lẫn đêm. Nhưng vì sức quay quá nhanh, nhanh đến độ mắt người không trông thấy được. Quả địa cầu được sánh vai cùng các hành tinh khác trong vũ trụ, cho ta hãnh diện để thấy được vị trí quan trọng của con người khi hiện hữu trên trái đất tròn này.

Con người được tạo sinh ra trên thế gian từ một giọt máu thiêng liêng. Hình hài và trí óc của ta có dược hôm nay, đều do sự phối hợp của hai đấng sinh thành ra mình. Đó là Cha và Mẹ. Không ai dám vỗ ngực xưng tên rằng: "Tôi không có cội nguồn, tôi không có gốc rễ!”

Nếu thiếu một trong hai người tối ư quan trọng này thì không bao giờ chúng ta chào đời. Tất cả điều giỏi hay dở, cái xấu hoặc cái tốt của một con người đều ảnh hưởng ít nhiều từ Cha và Mẹ mình.

Gia tài ta được hưởng từ cha hay mẹ dưới con mắt của thế nhân, mà ta có thể nhìn thấy được, đó là nét mặt, thân hình, vóc dáng.Tuy không giống hoàn toàn nhưng trên khuôn mặt, chắc chắn đều có chút phảng phất một đường nét nào đó cho dù mờ nhạt.

Chúng ta thường nghe người đời nhắc nhở, và ca tụng về tình Mẫu Tử bao la như biển rộng Thái Bình Dương. Tình Cha thì lu mờ hơn, vì ít bài viết trang trải tình thương thầm lặng đó vào lòng người. Không phải vì thế mà tình Cha không quan trọng, và không ảnh hưởng đến con cái. Tình Cha cũng đã được so sánh như núi cao chập chùng.

*

“Công Cha như núi Thái Sơn”

Nuôi con ăn học, áo sờn đôi vai

Cột nhà phải đứng thẳng ngay

Cho con no ấm, sáng mai đến trường

*

Ê a học bảng cửu chương

Ba cầm tay vẽ trên đường mực xanh

Cho con viết chữ thật rành

Mình con leo dốc, học hành tiến thân

*

Khi nào con té cha nâng

Xoa tay thăm hỏi, ân cần xót xa

Cha tôi hiền hậu, thật thà

Làm sao tìm được tình cha thuở nào ?

Bản tính của người cha thích trầm ngâm, ít nói. Tình cảm đối với con cái thường âm-ỉ dấu kín trong lòng nhiều hơn. Nhưng không vì thế mà lạnh lùng vô cảm giác. Những lo lắng của mẹ bộc lộ rõ rệt qua sự chiều chuộng, săn sóc, lo ăn lo mặc cho con cái. Tình cha thì trái ngược lại, thật trừu tượng thường được thể hiện qua sự lo lắng - bằng cách đưa bàn tay rắn chắc cho con mình nắm, để trìu mến dẫn đi trên trường đời.

Cái nhìn của cha sâu xa nhằm tạo niềm tin cho con mình vững tiến trong tương lai, tạo một thềm đời êm đềm cho con bắt đầu bước lên một nấc thang đầu tiên. Ông dìu dắt con leo dốc, đi tiếp những nấc thang còn lại trên con dốc đời vươn tới tương lai. Khi đã được gọi là con dốc thì chắc hẳn sẽ có nhiều chông gai và thăng trầm.

Từ đó con mình sẽ vững tâm mạnh bước, nhất là làm sao tránh được những hụt hẫng trong vũng chông gai sau này - rất cần sự nhanh nhẹn, thông minh của mình. Cha Mẹ không bao giờ sống đời với con. Khi người khuất bóng thì gia tài cha mẹ để lại cho con chỉ vỏn vẹn là sự hiểu biết - cách ứng xử với gian nan - thích nghi với hoàn cảnh. Khoảnh khắc bơ vơ, khi chỉ một mình đi tiếp quãng đường còn lại mà không có hai đấng sinh thành bên cạnh.

“Đời không là con đường ta tưởng tượng mà nó có những khúc rẽ không ngờ.”

Tôi chỉ mạo muội viết ra những dòng suy nghĩ trên, từ một góc độ nhỏ nhoi với tầm nhìn thô thiển của mình. Có thể Quý Vị sẽ có nhiều ý tưởng khác hay hơn, và cao siêu hơn về tình Phụ Tử của chúng ta.


Kính chúc Quý Vị Ngày Lễ Cha

an vui, hạnh phúc !

Kính chúc những ai còn Cha

hãy tận hưởng giây phút thần tiên này !


June 22- 2022


Rau Bông Gòn

Đơn sơ mái ngói quê xưa

Phơi mình hứng nắng, dầm mưa đêm ngày

Tre, mây, nứa, trúc rào xây

Dừa oằn buồng trái, ngọn cau vươn mình

*

Miền quê đời sống thanh bình

Sáng nghe chim hót, lung linh nắng vàng

Trưa hè gió thổi râm ran

Xế chiều nắng tắt, rộn ràng diều vươn

*

Gật gù trâu bước trên đường

Sau ngày bì bõm ruộng nương cấy cày

Lều tranh khói bếp vờn bay

Heo gà im tiếng, lá cây ngủ khò

*

Trên bàn canh cải thơm tho

Mâm cơm đạm bạc cá kho mặn mòi

Sông ngòi con nước ngược xuôi

Tôm cua, cá lóc nướng trui rơm vàng

*

Cánh đồng xanh mượt mà trải dài ruộng lúa đến cuối chân mây. Đàn chim trắng phau lượn lờ cất cánh bay lên, rồi nhẹ nhàng xà đáp giữa bầu trời mênh mông. Thảm lúa xanh chen lẫn lốm đốm trắng đẹp như bức tranh thủy mặc do bàn tay người phun vẽ. Sắc nét hài hòa đã in khắc vào tâm trí những đứa con được sinh ra, hoặc có quê nội, quê ngoại thuộc vùng đồng bằng sông nước. Xa xa hơn nữa cận kề gần mũi Cà Mau là miền tây gạo trắng trăng thanh.

Ba tháng nghỉ hè là thời gian cho cô cậu cắp sách tha hồ rong chơi. Chân non dung dăng miệt vườn êm ả, đùa vui với lọn gió chiều miên man thổi mát rười rượi. Kỷ niệm hồn nhiên thời son gót cứ mãi đan xen vào nhau, lồng trong khung cảnh an bình. Con đường đất gập ghềnh lắng đọng trong ngăn ký‎ ức - hoài thương nhớ !

Khoảnh khắc mơ màng nhìn về quê xưa bên kia bờ đại dương, tôi chợt nhớ nhiều món ăn thơm ngon mộc mạc. Những tô canh không cầu kỳ, dễ nấu, vẫn còn tỏa ngát hương thơm đồng nội.


Canh Rau Nhút

Khi còn là bé con với mái tóc bum bê, tôi chưa biết ăn nhiều món canh đậm đà hương vị miệt vườn. Có lẽ vào lứa tuổi thơ dại, non nớt, tôi chỉ thích món nào gần gũi với mình thôi. Tôi muốn nhắc nhớ đến canh rau nhút. Chung quanh cọng rau vây kín bởi lớp bông gòn trắng phau, đã vậy còn biết bao rong rêu, bèo xanh nhỏ xíu bám dính vào lá và thân. Đôi mắt ngây ngô miên man quan sát, chỉ thấy ngồ ngộ và có chút tò mò:

· Tôi không hiểu tại sao ?

· Chỉ duy nhất rau này có bông gòn ?

***

Dòng sông đời mãi trôi. Bất chợt năm tháng nào đó, bàn chân chạm lên từng nấc thang, tập tành bước vào đời, tôi ăn thử canh chua rau nhút. Ôi thôi...lần đầu tiên nhâm nhi, tôi nhớ hoài và ghiền luôn ! Nhưng tiếc thay, sau lần nếm hương vị canh chua rau nhút ngon ngọt, thì quá muộn màng. Chẳng mấy chốc tôi rời xa nơi chôn nhau cắt rốn.

Đại dương ngăn cách đôi bờ. Canh rau nhút chỉ còn là nỗi nhớ lắng đọng trong tâm tưởng mà thôi. Hình như có người trồng được rau nhút ở quê hương thứ hai. Nhưng tôi chưa thấy bao giờ. Chưa có dịp mua về nấu nồi canh chua với tôm tươi thèm thuồng đậm tình quê xưa. Nơi chốn quá xa tầm tay, đã vun bồi nhiều loại rau rất hiền lành, mà mây ngàn rào chắn lối về.

Mây xanh rủ áng mây hồng

Lang thang bay ra bờ sông

Máy ghe nổ nghe xình xịch

Lục bình e thẹn trổ bông

*

Mơ tìm dòng sông uốn khúc

Bập bềnh màu trắng, bèo xanh

Chùm rau bông gòn tên Nhút

Tôm tươi, chua ớt nấu canh



June 2022



Món Quà

*

Quê hương là nỗi nhớ

Nhớ ngõ nào về nhà

Nhớ mái trường ê a

Nhớ mảnh đời thơ ấu

*

Sài Gòn hoài yêu dấu !

In hằn bước chân son

Nay tan tác không còn

Đã chìm vào quá khứ

*

Những con đường xưa cũ

Với gióng gánh hàng rong

Vang tiếng rao lanh lảnh

Dáng gầy gò lưng cong

*

Sài Gòn đã phai nhòa

Chỉ còn là kỷ niệm

Từng đoàn người rời xa

Theo tiếng sóng réo gọi

*

Sau lần dòng đời rẽ khúc bất chợt, người Việt Nam ly hương trải mỏng và sinh sống trên khắp quả địa cầu. Mấy mươi năm xưa, có lẽ sự hiện diện rời rạc này chắc rất ít khi xảy ra. Giây phút tâm bình lắng đọng, suy nghĩ vu vơ, đọc sách báo, tôi quá đỗi ngạc nhiên khi tin tức của người Việt bay về từ bốn phương tám hướng. Tin vui khi trôi giạt xa xứ, những người đồng cảnh ngộ cùng nắm tay, hòa quyện nương tựa vào nhau trong tình nghĩa xa xứ. Buồn chạnh lòng cũng không thể nào thiếu vắng, vì đơn độc nhớ nhà.

Dấu mốc thời gian nào, khúc rẽ nào, đã đưa đẩy đoàn người lưu lạc đến nhiều quốc gia ? Điểm dừng chân còn bâng quơ mơ hồ trong tầm nhìn trừu tượng, là nơi mà bây giờ, tôi chấp nhận gọi là quê hương thứ hai, thứ ba. Mấy mươi năm xưa, tôi chưa bao giờ biết tên, và không thể định vị, chúng nằm ở đâu trên bản đồ thế giới.

***

Sinh nhai là vấn nạn quá ư là nan giải. Gạo tiền chính là động lực thúc dục họ rời xa nơi chôn nhau cắt rún bằng mọi phương cách, đường bộ, đường biển, miễn sao được đến bến đậu bình an. Như chúng ta đều biết, một khi ai đó quyết định vượt trùng khơi, nếu may mắn sẽ đến bờ đất liền. Còn chẳng may ngược lại, thì đành chấp nhận định mệnh an bài. Đã đến bến tạm dung rồi thì phải chạm tới giờ phút rời đi. Ngày chia xa hòn đảo liêu xiêu, nhưng chất đầy bao kỷ niệm dấu yêu, lòng ai cũng buồn rũ rượi.

Mái ấm ân tình tuy mộc mạc nhưng rất tốt bụng. Các quốc gia nhân ái đã cưu mang biết bao thuyền nhân tơi tả. Những thân xác hao gầy được phép ở trọ trong những căn lều lụp xụp thô sơ. Nhưng tình người thì quá là đại lượng ! Ngày rời đảo lòng buồn ray rứt. Cái vẫy tay từ giã hàng dừa cao ngất nghểu nhạt nhòa theo giọt nước mắt hoen mi. Mọi người lần lượt an toàn bay về quốc gia thứ ba, nơi có nhiều trái tim bao dung đang chào đón.

Ở góc trời tự do đó, bảo trợ chờ đợi người tỵ nạn tại phi trường, sẵn sàng dang rộng vòng tay thâm tình với tấm lòng hiền hòa, không có thước nào có thể đong, đo, và đếm được.

Kiếp hồi sinh mở cửa

Bước chân hoang vá lành

Lòng cảm ơn chân thành

Đời sống mới kết tủa


Đã mấy mươi mùa thu thay lá lẳng lặng đổi màu không gian. Cuộc sống tha hương nơi đâu cũng cần giọt mồ hôi giúp sức, rửa sạch hết bao nỗi run sợ, hãi hùng trên biển Đông. Làm sao những con người được hưởng ơn phước từ đấng thiêng liêng, có thể nói hết ngàn lời trang kính, thấm thía tận trái tim sâu thẳm để tri ân quốc gia cưu mang mình trong buổi giao thời xơ xác này. Khi mà thời khắc ấy, đôi chân ai cũng còn mềm nhũn, tắm ướt nước biển mặn, bỡ ngỡ hăm hở tiến bước vào nền văn minh lạ lẫm. Thời gian lặng lờ bay và cũng đã đủ số năm cho tôi xin làm đứa con của quê hương thứ hai và thứ ba hảo tâm này.

Nhìn qua đại dương muôn trùng vào mùa xuân nhộn nhịp, người tha hương thường hồi tưởng góc phố Sài Gòn năm xưa, cảnh chợ hoa tết Nguyễn Huệ. Và nhất là mái trường Gia Long hoài niệm. Tôi thả hồn mơ màng, ước gì mình được thiên thần gắn cho hai cái cánh mầu nhiệm bay cao. Cảm giác lâng lâng như đôi chân nhẹ bồng nhấc bổng lên chín tầng mây xanh, bay phóng, vượt qua biển rộng mênh mông. Lẳng lặng đáp xuống vùng trời thoang thoảng hương ô mai, bò bía, chè đậu ba màu...bên hông chùa Xá Lợi. Từng bước chân lơ ngơ, chệnh choạng lạc lối trên các nẻo đường thân quen còn thơm ngoan mùi mực tím học trò.

Mắt tôi miên man đi tìm lại căn nhà ấm áp thuở nào. Lòng chùng xuống với một chút buồn man mác vì rêu phong đã phủ đầy, làm biến dạng cái vóc dáng cổ tích cũ kỹ. Cũng như đã lạnh lùng thổi bay tất cả dấu yêu vàng son của một thuở, đôi gót mềm ươm hồng.

Chốn xưa đã in đậm vào ngăn ký‎ ức, hoài ghi khắc trong trái tim bé nhỏ của mảnh đời hồn nhiên cầm bút. Tuổi học trò thơ dại, nguệch ngoạc tô vẽ nét chữ ngây ngô trên các trang vở trắng tinh Olympic. Những đường chỉ mỏng mảnh màu xanh mây trời, luôn ngoan ngoãn song song thẳng hàng. Những vệt mờ vô tư, y hệt như tâm hồn sạch trong của các cô cậu học trò chưa gợn bám bụi phong trần.

Hôm qua là lịch sử

Ngày mai là bí ẩn

Hôm nay là món quà

Ta có chữ PRESENT

Làm sao tôi có thể dùng chữ mình đã học để viết, để kể hết biết bao nghĩa tình với tấm lòng bác ái vô bờ của các quốc gia đã bảo bọc biết bao trái tim lưu lạc xa quê mẹ. Những con người kiên trì phiêu bạt, dám đánh đổi tánh mạng của mình để được hít thở không khí Tự Do !

Muôn vạn lời cám ơn chân thành đến những quốc gia nhân hậu đã nhiệt tình bảo trợ, đã cho người tha hương món quà lớn hơn vô giá ! Đây là cách chia sẻ và tích lũy phước đức trong dòng đời âm thầm trôi. Và cũng là một chu trình bộc phát thiện tâm, tạo thành một vòng tròn khép kín để nói lên tình người vô bờ.

Cái giá trị trừu tượng lắng đọng trong trí óc của những ai còn biết nghĩa ân tình, còn khắc cốt ghi tâm. Chắc chắn phải to rộng mênh mông, còn lớn hơn đại dương muôn trùng sóng vỗ.


JAN 2022