Câu Đối Tết ..Sưu Tầm
“Thiên tăng tuế nguyệt, niên tăng thọ
Xuân mãn càn khôn, phúc mãn đường”
(Trời thêm tuổi mới, năm thêm thọ
Xuân khắp càn khôn, phúc khắp nhà)
***
“Tối ba mươi, giơ cẳng đụng cây nêu Ủa ! Tết !
Sáng mồng một, lắng tai nghe lời chúc Ồ ! Xuân !
***
“Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ
Cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh”
***
Phước thâm tự hải (hạnh phúc nhiều sâu như biển)
Lộc cao như sơn (của cải nhiều cao như núi)
***
Có là bao, ba vạn sáu ngàn ngày, được trăm cái Tết
Ước gì nhỉ, một năm mười hai tháng, cả bốn mùa Xuân.
***
Niên hữu tứ thời xuân tại thủ
Nhân sinh bách hạnh hiếu vi tiên.
***
(Năm có bốn mùa, mở đầu bằng mùa Xuân;
Người ta có trăm tính nhưng tính hiếu thảo là cần trước hết.)
***
Xuân tha hương, nhấp giọt rượu sầu, nhớ vòm trời đất nước !
Tết xứ người, hớp ngụm cafe đắng, thương mảnh đất quê nhà !
(Quảng Ngôn)
***
Tân niên hạnh phúc bình an tiến
Xuân nhật vinh hoa phú quý lai
Nghĩa là:
Năm mới hạnh phúc bình an đến
Ngày Xuân vinh hoa phú quý về.
***
Ðấp gốc cây cao, Tết đến thắp hương thơm đèn sáng,
Khơi nguồn nước mát, Xuân về dâng trái ngọt hoa thơm.
***
Tối ba mươi, nợ réo tít mù, ấy mới Tết,
Sáng mồng một, rượi tràn quí tị, ái chà Xuân.
***
Ba vạn sáu ngàn ngày, góp lại chốc đà trăm bận Tết,
Một năm muời hai tháng, ước chi đủ cả bốn mùa Xuân.
***
Ủa! Tết đến rồi đó, chẳng lẽ trơ cùi cùng tuế nguyệt,
Kìa! Xuân sang đấy ư, thôi đành mở múi với giang sơn.
***
Ngào ngạt mùi hương, dẫu tại đất người, không mất gốc,
Lung linh ánh lữa, dù xa quê cũ, chẳng quên nguồn.
***
Xuân vẫn còn dài, hướng đến tương lai vùng đất mới,
Tết dù đã ngắn, quay nhìn dĩ vãng cảnh người xưa.
***
Già trẻ gái trai đều khoái Tết,
Cỏ cây hoa lá cũng mừng Xuân.
***
Đêm 30 nghe tiếng pháo nổ... Đùng !... ờ ờ... Tết
Sáng mùng 1 ra chạm niêu đánh... Cộc !... á à... Xuân
***
Xuân tha hương, sầu thương về quê mẹ
Tết xa nhà, buồn bã nhớ quê cha
***
Tết với chả xuân, sáng mì gói tối mì gói, sợ vợ buồn ngán mà không bỏ nuốt vội
để mà no
Dậu rồi thì Tuất, xưa kéo cày nay kéo cày, lo chủ đuổi mệt chẳng dám ngưng làm nhanh
không mất việc.
***
Số lông vịt xác xơ, tiền chỉ mấy xu, sắm nào được gì, nên không mong tết
Đời ve chai tan nát, tuổi đà dăm bó, cho có ai thèm, mới chẳng tiếc xuân.
***
Đêm ba mươi, đếm tờ lịch, ba mươi tờ buồn xa tháng cũ
Sáng mồng một, ngắm cành mai, đơn một cành vui đón năm mới.
***
Khoai lang sùng nhúng bột… chiên, đậm đà vị mứt mốc, thẫn thờ tưởng nhớ tết quê cha
Hột mít sượng lùi tro… nướng, thoang thoảng mùi chè thiu, đờ đẫn mơ màng xuân đất mẹ.
***
Tết tha hương có bánh chưng, bánh tét sao không thấy tết
Xuân viễn xứ cũng cành đào, cành mai mà chẳng gặp xuân.
***
Phúc không đến cặp, sớm nay đến
Họa chẳng đi xuống, tối trước đi
***
Tạc dạ viên trung phù diệp lạc
Kim triều đáo thượng mãn hoa khai
(Đêm qua vườn trong ngập lá rụng
Sáng sớm cành đào đã mãn hoa)
***
Tế vũ trì biên phô tháo sắc
Huyền phong đinh bạn độ hoa hương
(Mưa nhỏ bên hồ phô sắc cỏ
Gió nồm trước cửa đỡ hương hoa)
***
Hai mươi tuổi trẻ măng, các cụ cũng gọi thầy nghe mà đỏ mặt;
Sáu chục xuân già cả, con trẻ tự xưng em nghĩ lại tươi đời
***
Tết xa nhà, không mai vàng, chợ đông vui tết
Xuân tha phương, chẳng mứt xanh, phố vắng buồn xuân
***
Nguyễn Khuyến
Chúng nó dại vô cùng, pháo nổ đì đùng thêm mất chó
Riêng ông khôn bất trị, rượu say tuý luý lại nằm mèo
**
Tết đến, rượu ngon đưa mấy chén
Xuân về bút mới thử vài trang
**
Tranh pháo, vui xem đàn trẻ nhỏ
Tóc râu thêm một sợi tuổi trời cao.
***
Bà Huyện Thanh Quan
Duyên với nhân gian nên dán chữ
Nợ gì trời đất, phải trồng nêu
***
Nguyễn công Trứ
Bầu một chiếc , lăng chiêng, mặc sức Tam dương khai thái
Nhà hai gian , bỏ trống, tha hồ Ngũ Phúc lâm môn
**
Mua pháo đốt chơi, để anh em nghe có tiếng
Lèn nêu chặt lại, cho làng nước biết không xiêu
**
Chiều ba mươi công nợ réo canh tân, ước những mười năm dồn lại
một
Sáng mồng một, rượu chè tràn quý tỵ, trông cho ba bữa hoá ra
mười
**
Chiều ba mươi công nợ hỏi tít mù, co cẳng đạp thằng bần ra khỏi cửa
Sáng mồng một, rượu chè say tuý luý, giơ tay bồng ông Phúc vào nhà
**
Tết cóc gì đâu, uống một vài be củ tỏi
Nợ đâm ương ra đó, nói ba bốn chuyện cà riềng
**
Ðuột trời ngất một cây nêu, tối ba mươi ri là Tết
Vang đất đùng ba tiếng pháo, rạng ngày mồng một rứa cũng Xuân
***
Trần Tế Xương
Thiên hạ xám rồi còn đốt pháo
Nhân tình bạc thế, lại bôi vôi
**
Xuân về chớ để xuân đi, thương kỷ quạt nồng cùng ấm lạnh
Năm mới khác gì năm cũ, vạn người bán muối với mua vôi.
**
Nực cười thay! nêu không, pháo không vôi bột cũng không, mà Tết
Thôi cũng được! rượu có, nem có, bánh chưng đều có, thừa xuân
**
Đì đẹt, ngoài sân, tràng pháo chuột
Lập loè trên vách, bức tranh gà
**
Không dưng xuân đến chi nhà tớ
Có lẽ trời không đóng cửa ai
***
nhưng câu đối hay nhất là của
Hồ xuân Hương
Tối ba mươi, khép cửa càn khôn, ních chặt lại, kẻo ma vương
đưa quỷ tới
Sáng mồng một, lỏng then tạo hoá, mở toang ra để cho thiếu nữ
đón Xuân vào.
***