Mấy đoạn tơ lòng – Trái sầu riêng


MẤY ĐOẠN TƠ LÒNG

Theo lời ông Hương-bộ Thạnh thì trong khi Đức Thầy ở Bạc-liêu, ông ở Nhơn-Nghĩa (Cần-thơ) hăng-hái đi cổ-động cho người ta vào Đạo.

Khi được lịnh Đức Thầy bảo đừng đi hoạt-động nữa, ông buồn lắm. Nhơn thấy người tá-điền đem cho một trái sầu riêng, ông tức cảnh làm bài thi dưới đây rồi cho bà Hương-bộ đem đến Đức Thầy.

Đức Thầy trả lại ông bài thơ “Trái sầu riêng” và có cho thêm bài “Mấy đoạn tơ lòng” như dưới đây:


TRÁI SẦU RIÊNG


Thân hình gai gốc nghĩ càng thương,

Thật trái sầu riêng báu của vườn.

Lắm kẻ chê bai rằng nhám-nhúa,

Nhiều người yêu chuộng tại mùi hương.

Giúp đời trải dạ cơn khao-khát,

Đỡ chủ tàng che lúc nắng sương.

Trinh bạch tấm lòng trời đất rõ,

Đinh-ninh dạ trắng núi sông tường.


MẤY ĐOẠN TƠ LÒNG


Mấy đoạn tơ lòng mấy đoạn đau,

Muôn dân ngơ-ngẩn đợi mưa dào.

Thiết-tha thiện-tín câu cầu nguyện,

Vui-đẹp dạ Thầy luống ước-ao.

Lòng người muốn vậy trời chưa vậy,

Cuộc thế xây vần đất phụ sao?

Nhẫn nhẫn cho rồi câu bĩ cực,

Thời lai sẽ được cảnh tiêu dao.


Bạc-liêu, năm 1941

(Theo lời ông Hương-bộ thì Đức Thầy còn gởi thêm 3 bài tứ cú đăng nơi trang 399 mà Đức Thầy đã cho rể ông Võ-văn-Giỏi ở Bạc-liêu.)




< Trước | Sau >