TẾ CHIẾN-SĨ TRẬN VONG Ở VƯỜN THƠM

Trên linh-tọa hương trầm nghi-ngút,

Tấc lòng thành cầu chúc vong linh.

Sa-trường hỡi các sĩ-binh,

Vườn Thơm tuyệt mạng hiến mình non sông.

Thiệt chẳng hổ giống-dòng Nam-Việt,

Từng nêu cao khí-tiết Lạc-Hồng.

Đã mang lấy nợ non sông,

Quyết lòng báo quốc tồn vong sá gì.

Gương yêu nước đáng ghi đáng nhớ,

Chí hy-sinh nhắc nhở mai sau.

Sống không hổ kiếp anh-hào,

Không ham tiền bạc sang giàu cá-nhân.

Thân chiến-sĩ vì dân vì nước,

Vì tự-do hạnh-phước đồng-bào.

Bao nài nguy hiểm gian lao,

Một năm kháng-chiến ra vào chông-gai.

Bom đạn thét không phai tâm ý,

Súng gươm rền nung chí hùng-anh.

Quyết đem xương máu hy-sanh,

Hy-sanh cứu nước rạng danh muôn đời.

Thù giặc Pháp làm người phải trả,

Trừ tham quân bởi quá ngang-tàng.

Nước mất đâu dễ ngồi an,

Mượn gươm Lê, Lý dẹp tan quân thù.

Ngày hôm ấy tàn thu sương đượm,

Quân Pháp đem lực-lượng tấn-công.

Máy bay, tàu thủy, súng đồng,

Lục-quân cơ-khí quyết lòng hại dân.

Chúng gặp phải liên-quân anh-dũng,

Hạ phi-cơ, tuốt súng, lấy bom,

Quanh tàu vây chặt mấy vòng,

Cả kinh giặc Pháp phục tòng rút lui.

Phận rủi-ro riêng xui mạng bạc,

Khiến anh-hùng cỡi hạc xa bay.

Nước non đang thiếu anh-tài,

Tử thần vội cướp đưa ngay chầu Trời.

Hồn tử-sĩ nghe lời than tiếc,

Trừ tham quân tận diệt xâm-lăng.

Nam binh sát-khí đằng đằng,

Thề-nguyền thành lũy đạp bằng mới thôi.

Kẻ chết đã yên rồi một kiếp,

Người sống còn tái tiếp noi gương.

Lòng thành thắp một tuần hương,

Vái hồn liệt-sĩ bốn phương tựu về.

Nơi làng vắng cam bề đơn giản,

Lễ mọn nầy trước án bày ra,

Hiển-linh xin chứng gọi là …


Quéo-Ba, ngày 1-10-46 (Bính-Tuất).

< Trước | Sau >