NHỮNG BÀI THI CỦA THẦY SÁNG TÁC
PHỤ LỤC
- đăng bài : huyencuongcusi
Nước Việt trẻ già mãi ngóng trông,
Ngày nào hưng phục cõi trời Đông.
Lẽ đâu Tạo-hóa riêng cay độc,
Đày khắc mãi chi giống Lạc-Hồng
Một phen nợ nước lâm đền,
Đạo làm thần-tử cho bền chí trai.
Thừa cơ xoay trở gót hài,
Vung gươm Thần-Thánh dẹp loài cẩu phiên
Đại đạo giáo dân, dân bất trí,
Khai năng bạch phát đãi hà thi.
Công-danh phú-quí chung huờn mộng,
Kỳ-cá miên qui thố nhứt kỳ.
Một giấc mơ-màng, một giấc say,
Tỉnh hồn mới biết cuộc trần-ai.
Trần-ai rày đã xa phiền lụy,
Rán bước qua truông kẻo nữa hoài.
Nợ thế âu toan tròn nợ thế,
Đường tu sớm liệu vẹn đường tu
Cúi lạy Tây-phương chốn Phật-đàng,
Vưng lời truyền dạy các chư bang.
Âu-sầu bá tánh gieo tình ác,
Bị lũ con buôn quá tráo hàng.
Cũng dòng dân Việt cũng màu da,
Sau lại chê bai thói tục nhà.
Phong hóa lể nghi trề nhún bỏ,
Gia nghiêm nghĩa tiết choán Nam gia
Khói tỏa mây ung sương mịt mù,
Vừng hồng vừa lố cảnh trời thu.
Ruộng sâu đã cấy chờ bông trái,
Thì sẽ ấm no thoát ngục tù.
Ngục tù giam hãm mấy mươi năm,
Nhớ lại quặn đau khúc ruột tằm.
Rày gặp mưa nhuần ân Thánh-đế,
Tưới cho trăm họ bớt mê lầm.
Gẫm thấy cuộc đời xô-xát mãi,
Dắt tay nhau đến bãi tha-ma.
Gió Á mưa Âu bùng sấm dậy,
Hãi-hùng tranh chiến xé xâu nhau.
Hồng-trần trở lại màn u-ám,
Khắp cả chúng sanh nhưộm máu đào
Lòng thương lê-thứ đáo ta-bà,
Thừa chuyển pháp-luân dụng khuyến-ca.
Cảnh tỉnh người mê về cõi ngộ,
Dạy răn kẻ tục vượt nê-hà.
Tỉnh giấc mơ màng cảnh mộng hoa,
Tỉnh lòng lê-thứ chữ nhơn-hòa.
Tỉnh thân tầm đạo xa trần-tục,
Tỉnh chuyện gần xa tiếng thiết-tha.
Tỉnh biết đời nay lỗi đạo hằng,
Tỉnh tâm già trẻ bớt làm nhăng.
Tỉnh câu phụ tử tình thâm ấy,
Tỉnh hết vạn dân biết thượng tằng
Duyên lành mới gặp cảm tình ông,
Rõ việc mở mang giống Lạc-Hồng.
Bí hiểm cơ-huyền nơi diệu lý,
Nhiệm mầu Phật pháp chốn thần thông.
Trau tria nhục thể về nơi cũ,
Chùi rửa tim gan một tấc lòng.
Cố tưởng ước mơ đời thạnh trị,
Ngặt vì vận bĩ bắt cuồng ngông.
Một thân quyết chí phá lâm tòng,
Dắt chúng đời nầy liễu diệu thông.
Nhắc nhở con hiền noi tục cổ,
Kêu chừng trẻ thảo góc trời đông.
Ngày thanh mong tưởng cho mau tới,
Đêm vắng ước mơ lộ vẻ hồng.
Sẽ được hiệp hòa non phụng gáy,
Trung thần thỏa dạ hết chờ trông.
Quảy đơm cúng tế lệ xưa nay,
Sát vật trâu heo đứa mị bày.
Kẻ mất cho ăn suy khó hiểu,
Người còn bạc đãi lạ lùng thay.
Cháu con báo hiếu theo nhà Phật,
Cha mẹ qua đời thủ lễ chay.
Trong sạch nghĩa nhân vầy mới đáng,
Hồn linh siêu thoát nhẹ cao bay.