Đi chơi lành mạnh hahaha! Đi như đi hành quân vậy. Mỗi ngày lên đường đúng giờ, không thì bị phạt ít nhất 3 Euro. Tiếc của phải chạy. Như vậy bắt buộc mình tâp thể dục rồi. Phải không anh chị? Em thấy chi Dung hồi này trẻ và đẹp ra hơn ngày đầu mà anh chi join với nhóm Ngao Du. Em còn tưởng chị Dung đi sửa sắc đẹp nữa.
Nhắc đến chuyện đi chơi, đúng là năm nay tôi được đi nhiều nơi tuyệt vời quá! Ngoài được đi thăm những nơi có cảnh đẹp thiên đàng ra, tôi còn được thăm rất nhiều thầy cô và bạn bè ở nhiều nơi. Về nhà mà cứ nhớ mãi. Nhớ những chân tình của thầy cô, anh chị và các bạn! Thương lắm những tình cảm tốt đẹp và chứa trong tim, trong óc của mình. Đây mới đúng là kho tàng quý giá!
Nơi mà tôi có kỷ niệm nhiều nhất của năm nay là Paris. Tôi đã trở lại thành phố tráng lệ, với đêm Hội Ngộ vô cùng ấm cúng. Gặp lại quý thầy cô thân thương của Paris Hội Ngộ lần thứ nhất, và vinh hạnh được gặp quý thầy cô niên trưởng (tôi không biết dùng từ có đúng không?) Thầy Cô Trần An Nhàn và Thầy Cô Võ Thế Hào và quý Thầy Cô Vũ Duy Chân, Thầy Hà Đức Long, ...
Hình Đêm Hội Ngộ Đại Học Khoa Học Sàigon ở Paris 2019
Trước khi đến Paris, tôi có nghe quý thầy cô (là học trò của Thầy Trần An Nhàn) khen Thầy lắm. Nói Thầy Nhàn giỏi, hiền, dễ thương và đẹp trai nữa.
Đúng như lời khen về Thầy Nhàn. Khi cô Mỹ Phương vợ Thầy Lâm, yêu cầu tôi đưa đón quý thầy cô đến bữa Hội ngô vì quý thầy cô bây giờ yếu quá, lái xe không nỗi.
Tôi có liên lạc với Thầy Nhàn, và Thầy đã trả lời như sau:
Lệ Chi ơi,
Rất cám ơn em đã lo chu đáo về việc đưa rước chúng tôi đến dự họp mặt. Lệ Chi còn phải lo nhiều việc, vấn đề đi đứng chúng tôi sẽ tự túc. Gặp mặt anh chị em là đã vui rồi.
Thân, HiềnNhàn.
Thầy thật là dễ thương!
Mới gần đây tôi có liên lạc với thầy về chuyện gửi tiền cho cô Tiễn bị bệnh ở Việt Nam. Tôi nói cám ơn thầy. Thầy nói thầy không nhận hai chữ cám ơn vì chuyện người nhà mình khó khăn thì mình giúp thôi. Không có gì em phải cám ơn tôi cả.
Tôi thật cám ơn thầy đã cho tôi thêm bài học sống ở đời nữa.
Sau khi rời Paris, đoàn ngao du của chúng tôi đi du hành hơn một tháng. Thật là vui! Cảnh đẹp vô ngần. Đối với tôi đây là một trong những the best trip. Mặc dù tôi đã đi thăm Eastern Europe hơn cả chục năm nay như Tiệp Khắc, Ba Lan, Hungary. Nhưng các nước mới sau này như Slovenia, Croatia, Montenegro, Bosnia, Serbia. Đẹp quá đẹp!
Hình du lịch 2019 ở Tây và Đông Âu
Tiếc là những chỗ đẹp này, trước đây thuộc khối Xã Hội Chủ Nghĩa và có chiến tranh nên ít người biết đến.
Tôi rất thích cảnh đẹp của thiên nhiên, cho nên rất enjoy trip. Cảnh đẹp, đi chơi chung với bạn bè dễ thương thì còn gì bằng?
Đúng là đi chơi mà có bạn hiền nữa mới tuyệt vời. Trên xe chúng tôi thường hát hò, kể chuyện, đường đi ngắn lại, rất vui. Không như vài lần tôi join tour với người ngoại quốc, nhất là người Nhật. Trên xe không một tiếng cười, tiếng nói.
Chúng tôi, từng người và từng người được kêu tên lên hát. Không ngờ khám phá ra nhiều giọng ca vàng quá! Có người chưa bao giờ nghe hát như Tiền Lạc Quan, nào ngờ cất tiếng lên nghe hay lắm. Có chị thì vui quá, hát luôn cả nhạc giựt gân.
Lần đi chơi này nhờ có Anh Khải, Việt Hồng mang cái ống loa mà tụi tôi gọi là “loa kẹo kéo” theo, làm cho chương trình văn nghệ được xôm tụ hơn.
Các bạn đi chơi ban ngày cực vậy mà tối đến, rủ nhau nhậu, nhảy và hát hò. Hát lớn đến độ chủ nhà phải phone tôi mắng vốn vì làm đã phiền hàng xóm.
Nhậu thì gần như ngày nào cũng nhậu. Ngoài ra còn bầu ra một “Ủy Ban Thường Nhậu” nữa. Nhậu bên Ý chưa đã. Còn muốn mua rượu sang Slovenia nhậu tiếp, vì chê rượu của các nước xã hội chủ nghĩa. Cho nên đã xí gạt tôi, mặc dù tôi nói là không được với ông chồng yêu quý rồi, vì 8 giờ tiệm mới mở cửa, mà theo chương trình thì 8 giờ đúng là xe bus phải chạy. Làm sao mà mua được?
Lúc khoảng gần tới giờ lên đường. Tôi đang chuẩn bị ra xe, thì gặp anh Hiển nhớn nhác, bước vào nói “Tôi đau bụng quá, đi toilet nhe cô Chi”.
Tôi tưởng anh Hiển đau bụng thật, thì xe mình phải chờ. Lúc lên xe bus, tự dưng sao thấy xe hơi trống chỗ? Thiếu người nhiều quá! Nhất là cánh đàn ông? Thì ra là các ông đang đi mua rượu. Mấy ông chia ra, một số đứng trước cửa tiệm, chờ đúng giờ vào mua. Một số thì đứng chờ ở ngoài chuyển hàng, phụ mang về xe.
Trời đất! Mấy ông này gan quá! Theo luật là bị phạt vì trước giờ mình thống nhất vậy mà. Lên xe trễ là bị phạt. Tôi kêu tài xế chạy, bỏ lại hết. Nào ngờ tài xế cũng bị mua chuộc, không chịu chạy! Mình là tour leader mà nói tài xế không nghe, có chết không chứ?
Chị Nhàn thì nói “Đừng bỏ ông chồng tôi lại. Không được đâu ...”
Tôi phải chào thua cái “Ủy Ban Thường Nhậu” của mấy ông. Nhất là ông chồng của tôi, thật là hư!
Chúng tôi thật sự có những ngày vui bên nhau, trong tháng rưỡi thần tiên hiếm có ấy. Về nhà vẫn còn vấn vương. Vợ chồng Khải Việt Hồng, sau đó đi chơi một mình mà viết “nhớ các bạn quá!” Mà nhớ thật! Đời dễ gì có những ngày vui như vậy trong cái tuổi của mình. Đó là lý do mà tôi chịu cực để bạn bè đi chơi chung, vui như vậy.
Về nhà không bao lâu thì tôi lại xếp hành lý sang Mỹ, dự Hội Ngộ do Cần Sinh Lý tổ chức, nhân dịp Cần làm Lễ Thành Hôn với Nga, người mà chúng tôi thường gọi là “Tập 8”. Cần Sinh Lý đã chính thức “dừng bước giang hồ”.
Rất nhiều bạn bè hỏi tôi về Cần Sinh Lý. Có thật không? 8 bà vợ.
Có đẹp trai không?...
Tôi nghe Nga, vợ của Cần bây giờ nói 8 bà là chính thức còn linh tinh thì kể không hết. Các ông nghe ngưỡng mộ Cần Sinh Lý quá, hỏi tôi địa chỉ của nhà hàng SàiGòn 9 của Cần ở quận Cam.
Cần tên thật là Cần, học Sinh Lý năm dự bị của Cô Mai Trần Ngọc Tiếng. Nên có nick name là “Cần Sinh Lý”. Nhưng cái tên gọi này phản ảnh đúng với cuộc đời của Cần. Anh chàng mà tôi nghĩ là “play boy” nhất trường Khoa Học. Cuộc đời không có đàn bà, không rượu chắc ổng chết!
Cần đã tổ chức đám cưới thật lớn và linh đình, hơn 400 người tham dự. Có nhiều bạn bè tham dự rất là vui.
Hình Cần Sinh Lý lên xe bông
Trong đêm Hội Ngộ ở Cali, tôi được gặp rất nhiều bạn bè cũ khắp nơi tụ về, mừng lắm!
Chỉ tiếc là có mấy tiếng thôi. Không có dịp nói chuyện nhiều với các bạn.
Hình Đêm Đại Hội ở California 2019
Sau ngày đám cưới Cần. Tôi có gặp thêm một số bạn Khoa Học và Hướng Đạo vào buổi sáng ở nhà hàng SàiGòn 9, trước khi đi Denver thăm bà chị.
Lúc tiễn đưa, bạn bè bịn rịn thấy thương. Anh Lương và chị Phong Nhã đã bỏ bữa họp Hướng Đạo mà chở tụi tôi ra phi trường.
Hình họp mặt ở SàiGòn 9
Lúc check-in ở phi trường Los Angeles, thì bị quá kí-lô vì các bạn thương, nhét vào giỏ đủ thứ quà. Phương Anh thấy tôi còn đi hơn cả tháng mùa thu nên làm cho mấy kí-lô ô mai, có gừng, có chanh cho ấm bụng. Chi Cẩm Hồng thấy tôi thích mặc áo đầm nên cho áo đầm, Loan Huỳnh nhét cái áo đẹp gửi mặc. Rồi Liên Hương thì bóp, Ngọc Nga thì cho đồ trang sức. Ôi thôi đủ thứ.
Chưa đâu, mở cái bịch nylon ra thì có bánh bao, xôi của Kim Hoằng gửi ra phi trường, trong lúc chờ đợi ăn.
Ôi chao làm mình cảm động muốn khóc. Bạn bè tôi dễ thương như vậy đó!
Chúng tôi đã có những ngày vui với gia đình anh chị ở Denver và em ở Montréal, Canada.
Tôi cũng đã có cơ hội găp anh Hiền, chị Loan và gặp thầy Soạn và vợ chồng Anh Tú ở Montréal.
Hình họp mặt ở Montreal
Tiếc là thời gian tôi đến Montréal thì group của Kim Ngân và Dzũng dù vẫn còn ờ bên Mỹ, chưa về.
Ở Montréal vài hôm thì chúng tôi đi Toronto. Trên đường đi ghé Whitby, thăm vợ chồng anh Nghĩa chị Dung. Tội nghiệp anh Nghĩa, một mình nấu đủ thứ món ăn cho tụi tôi. Vì anh cưng chị Dung, phần chuộc tội ngày xưa ở Việt Nam, chồng chúa vợ tôi, bây giờ nguyện nấu cơm suốt đời cho nàng ăn.
Chúng tôi đã có một bữa họp mặt thật vui và ấm cúng ở nhà anh Lương Anh Tuấn và Long Ánh. Cặp tình nhân dễ thương của Khoa Học. Anh Tuấn đã dành thời giờ đón tiếp khách, trang hoàng phòng ăn thật đẹp với khung cảnh của mùa thu.
Hình họp mặt ở Toronto
Trời thương sao mấy ngày chúng tôi ở Canada, thời tiết thật tốt! Không bị mặc quần áo dầy như đến Norway.
Đã lâu lắm hai vợ chồng tôi mới có dịp đi chơi riêng ở Bắc Âu, cho nên lần này, hai đứa đi một mình, giống như là đi honeymoon.
Cảnh ở đảo Lofoten của Norway thât là đẹp. Đẹp như thiên đàng. Đẹp đến nỗi ngồi trên xe bus tôi không dám ngủ vì tiếc cái đẹp của đất trời mà mình không chiêm ngưỡng.
Tôi đã tiếc là không có bạn bè ngao du ở chung quanh để cùng hưởng cái đẹp của nơi này. Nhưng hứa sẽ trở lại.
Trời Bắc Âu thật là lạnh, mùa thu mà lạnh tái tê như vậy. Tưởng tượng đến tháng Giêng, tháng Hai làm sao mà chịu nổi?
Thế rồi, chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình đến Genève, Thụy Sĩ, nơi có anh chị Thúy Cung, Tiết Hạnh và Hải Nhung.
Hình hop mặt ở Thụy Sĩ
Tôi không biết nói làm sao mà cho hết cái lòng cám ơn anh chi Cung Thúy và các bạn ở Genève. Vì chúng tôi đã được anh chị và các bạn đối xử quá tử tế!
Chị Thúy thì nấu đủ thứ món ăn mỗi ngày, ba bốn cữ. Chị nấu rất ngon và rất khéo. Món nào của chị cũng đặc biệt cả. Chị có óc sáng tạo, nghĩ ra nhiều cách nấu sao cho khéo, cho nhanh, đẹp và ngon như một nhà hàng chuyên nghiệp.
Anh Cung thì dẫn tụi tôi đi chơi. Ngày nào anh cũng chịu khó thức sớm để dẫn vợ chồng tôi đi thăm danh lam thắng cảnh của quê hương thứ hai anh chị. Từ núi Zermatt, Pilatus và Interlaken xinh đẹp.
Tôi mê quá cảnh núi hồ của Thụy Sĩ. Đất nước quá bình yên. Cho nên gia đình Huỳnh Khánh Tiết và Hạnh, từ ở bên Pháp, đã xin định cự và đã trở thành công dân Thụy Sĩ. Mà theo tôi được biết thì không phải dễ trở thành công dân Thụy Sĩ đâu vì xứ Thiên đường mà!
Mặc dù Tiết và Hạnh rất bận với nhà hàng Maison d'Asie. Nhưng hai bạn cũng thu xếp một ngày, đưa vợ chồng tôi đi chơi những nơi mà cảnh đẹp như tranh vẽ vậy.
Tôi có đến thăm nhà hàng của Tiết ở Genève, trang trí rất tao nhã lịch sự, sạch sẽ và đủ các món ăn Việt Nam ngon.
Nhờ Tiết Hạnh, chúng tôi có thêm bạn mới. Hải và Nhung, từ xứ Kangaroo qua làm việc cho Liên Hiệp Quốc. Cùng đồng hương với nhau, hỏi ra thì cũng quen vòng bạn bè.
Chúng tôi có những ngày thật vui ở Genève, với những trận cười chảy nước mắt, khi nghe Nhung, bà chủ tịch bảo vệ chồng ở Genève nói chuyện. Anh Hải phải rán sống đến 90 tuổi, mới được phép về Việt Nam nhe.
Đêm nào chúng tôi cũng có tiệc tùng, hết nhà anh Cung chị Thúy, đến nhà Hải Nhung và nhà hàng Tiết Hạnh. Tôi đi thăm xứ đắt đỏ mà bị lên kí vì ăn nhiều món ăn ngon quá!
Hôm nay đây, ngày đưa Ông Táo về Trời. Tôi tính viết vài dòng cuối năm cho báo Xuân như những năm cũ. Nhưng không ngờ nhiều kỷ niệm đẹp quá. Và tôi đã viết một bài quá dài. Nhưng vẫn không đủ để nói lên hết cái lòng biết ơn chân thành của gia đình chúng tôi với thầy cô, anh chị và bạn bè Khoa Học xa gần trong những ngày qua.
Trước thêm năm mới. Quốc và em xin kính chúc quý Thầy Cô, anh chị và các bạn một Năm mới yên lành, khỏe mạnh và Hạnh phúc.
LêChi
Và thêm vài dòng nữa ...
Hôm nay báo đã ra mắt rồi. Giờ tôi mới nhớ ra là mình lo kể chuyện đi chơi với bạn ở nước ngoài, mà quên bạn ờ nhà nữa. Thành thật xin lỗi các bạn Aussie.
Vào khoảng tháng 3 năm 2019. Tôi đi công chuyện ở Brisbane. Nên có sắp xếp mời thầy cô anh chị đến chung vui ở nhà hàng Việt Nam, vùng Dara.
Thật là cảm động khi gặp lại gần hết những khuôn mặt thân quen của Brisbane. Nhất là Thầy Long chống gậy và vẫn lái xe ban đêm đến.
Lâu ngày gặp lại. Các anh thì thật tình tôi không biết có gìà trẻ gì không? Chứ các cô và các chị thì thấy vẫn trẻ và đẹp hơn nữa.
Và đây là hình của đêm Hôi ngộ ở Brisbane qua ông kính của anh Nguyễn Phúc Tài:
https://photos.app.goo.gl/dx7KTiz3Tqh2zvWv6
Rồi mới đây cũng không lâu. Chúng tôi có đi Melbourne. Thành phố thân yêu mà chúng tôi đã sống trong những ngày hàn vi khi đi học.
Nhờ anh Tuấn chị Như cùng anh chị Trúc Hương, chúng tôi đã có môt buổi họp mặt ấm cúng, mặc dù trời mùa hè hôm ấy, trời lạnh quá!
Đã khá lâu rồi, tôi không gặp đuợc bạn bè Khoa Học ở Melbourne. Nhưng anh chị và các bạn vẫn không bị thời gian làm thay đổi, chắc nhờ trời lạnh ở Melbourne.