Bach Linh Cơ Sám
Bách Linh Cơ Sám
Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ
Thánh Thất Kiên Giang
24 tháng Giêng Tân vì (10 Mars 1931)
Lý Trời ban hữu phước,
Thái luật giữ vô tư,
Bạch hiệp Tam Thanh chỉ
Giáng giảng niệm Chơn Như
Ta cho phép ban hành Linh Sám nơi Kiên Giang.
Thể dâng Linh Sám góp trăm bài,
Liên điểm Thầy phê nét chẳng phai,
Phước đức muốn tu, tu ắc được,
Thần cho thành tín ứng không sai.
Bần Đạo cho Trăm bài trong 5 đêm mới trọn. Mỗi bài phải chừa một khoản giấy trắng, vì nhiều chư Tiên Phật sẻ phê điểm và giải.
Trời còn có phong vân mạc trắc,
Người dễ không họa phước phi thường; (1)
Muốn cho rõ đặng máy âm dương,
Nào phải cậy nhờ tay thế tục. (2)
Thầy đã gạn trong lóng đục,
Người tua vững chí bền lòng; (3)
Đạo thông hành xuân, hạ, thu, đông,
Đạo chói rạng tinh thần, nhựt, nguyệt. (4)
Không một việc Thầy không chính xét,
Không một điều Thầy chẳng ba lo; (5)
Lo bầy con sâu chống cạn dò,
Lo lủ dại đêm chơi ngày ngủ. (6)
Việc trước mắt màng che sáo phủ,
Nẻo tường trình gai tấp bìm leo; (7)
Mây đã giăng mà chẳng vững lèo,
Lửa đã cháy lại còn ngon giấc. (8)
Say mê vật chất,
Hờ hỏng tinh thần; (9)
Cuộc giả hình tay vịnh chơn lần,
Đường Chơn Lý lòng xao, dạ lảng. (10)
Gai chông chẳng quản, châm chúi theo tiếng cuội rừng sâu,
Sóng gió mặc dầu, lặn hụp với bóng trăng bể thẳm; (11)
Càng lâu, càng đấm, càng không trông biển bực, sông bờ,
Bởi dại, bởi khờ, bởi chẳng xét cội cây, nguồn nước. (12)
Toan mưu tính chước, đường lợi danh xâu xé, giựt giành,
Leo thác vượt gành, tìm Tiên Phật bói khoa, nhàm độn; (13)
Tinh thần hao tổn, nghe quáng mù nam, bắc, tây, đông,
Phàm thể long đong, trách thầm tới quỷ thần, thiên địa. (14)
Bệnh trầm kha quên hồn mất vía,
Chước cám dỗ nọc đỉa miệng lằn; (15)
Thể Liên này tất dạ bâng khuâng,
Chư Tiên cũng trăm phần chua xót. (16)
Nghĩ vì nỗi Thầy tuy giáng bút, bút có chừng việc thế không chừng,
Chừng vì tuy Thầy đã dạy răn, răn có chỗ nước đời không chỗ; (17)
Tôi trách nhậm vưng Thầy phổ độ, độ một điều, độ đến ngàn trăm,
Tôi ưu tư bể khổ sai lầm, lầm một nước, lầm luôn ức triệu. (18)
Mình xin, mình chịu,
Mình gánh, mình lo; (19)
Tạo hóa kia khác thể con đò,
Nhơn tình lại hình hư cái bóng. (20)
Không chầy, thì chóng,
Không sớm, cũng trưa; (21)
Khuyên anh em chớ mắc kế lừa,
Khuyên lớn nhỏ đừng vùa việc mộng. (22)
Linh Sám xin truyền tống, chữ châu phê, Thầy đã chuẩn cho,
Chí thành chớ mồ hồ, khai kim khẩu, Thầy thêm mách bão; (23)
Dụng cơ bút tả rành lai cảo, để cơn nghèo được biết kiết hung,
Anh em đến lúc dùng, chí thành thượng đạt. (24)
Đại Kiết
Tây Phương có Phật tại Lôi Âm,
Phật tại Tây Phương vốn tại Tâm,
Đắp móng xây nền, rường cột sẵn,
Thước đo , mực gióng chẳng sai lầm.
Thượng Kiết
Êm bườm thuận lái lúc phăn neo,
Ngàn dặm buôn khơi thẳng một lèo,
Gió mát trăng trong phong cảnh đẹp,
Ro re đờn khảy nước khua chèo.
Thương Thượng
Trăng thu vặc vặc giọi rường nhà,
Đây đó người xa dạ chẳng xa,
Muối mặn, gừng cay đâu cũng thế,
Sang hèn cao thấp mặc người ta.
Thượng Thượng
Nghèo mà chí hiếu Phật ngài thương,
Hiếm kẻ ơn ban lúc lở đường,
Thiên địa tuần hườn đâu có sót,
Cho hay Tạo Hóa máy âm dương.
Thượng Trung
Mới thì còn khá củ rồi thôi,
Giá tuyết đâu trông hóng nắng Trời,
Rồng dậy sấm vang cây cỏ tốt,
Mau chơn lẹ tính khỏe hòa đôi.
Thương Hạ
Trong lòng ôm ấp một hòn châu,
Thuốc tốt thầy hay đã gặp chầu,
Vàng bạc đầy rương lèo lái thuận,
Khỏe tình vững trãi mấy từng lầu.
Thượng hạ
Con ác vừa lên đứng giữa trời,
Lý ưng rạng vẻ khắp nơi nơi,
Vừng mây đâu đến che mờ tối,
Rồng rắn đành mong ẩn đợi thời.
Trung Trung
Bèo nổi linh đinh mặc nước sông,
Quản bao trưa sớm lớn hay rồng,
Rễ đơm khắng khít đua con sóng,
Khuất dạng đùm che cá hóa long.
Trung Bình
Hoa nở hoa xinh thật vẻ vang,
Mảng mùa gặp lúc buổi hoa tàng,
Hoa tàng trái rụng hoa đua nở,
Hoa nở hoa xinh thật vẻ vang.
Thương Hạ
Trời thanh đêm tạnh gió đưa hơi,
Thảnh thót cầm xang cảnh ghẹo người,
Lưu thủy cao san đâu mấy mặt,
Tri âm khuyên phải lượng theo đời.
Trung Trung
Đã từng giao kết hiếm anh hùng,
Bốn biển từng nghe bực kiếm cung,
Áo gấm về làng đà phỉ chí,
Mới đành rạng tiếng với non sông.
Thượng Hạ
Muôn việc do Trời vốn tại ta,
Lẻ đâu luốt lát lại lơ là,
Một cây sao được nên non cả,
Muốn được non cao phải dụm ba.
Hạ Hạ
Đất bằng sống dậy sự vì đâu,
Gẩm lại cũng đồng một rún nhau,
Châm chích đuôi ong hơn rắn độc,
Tiểu nhơn mấy đứa nghĩ về sau.
Hạ Hạ
Một nổi thì thôi lại đến ba,
Gớm thay miệng độc quá thanh xà,
Vẩy vùng bươn chảy qua thời thế,
Còn phải sao cho rạng tiếng nhà.
Trung Trung
Tóc tơ khắng khít thể oang ương,
Sông biển nguyền xưa chứng tỏ tường,
Bảng hổ đuốc hoa duyên phận đẹp,
Đêm thu cung quế nực mùi hương.
Hạ Thượng
Hết xôi rồi việc thế tình kia,
Trên lộ người đồn tiếng tợ bia,
Mua trái thử da chưa dám chắc,
Xét người lòng dạ lúc canh khuya.
Trung Bình
Càng giàu càng phải rộng nhơn từ,
Nghèo khổ càng chừa những thói hư,
Vay trả trả vay đâu có sót,
Quỷ thần nắm giữ chữ vô tư.
Thượng Hạ
Bảy mươi hai phép luyện thần thông,
Biến hóa vô phương phép chẳng cùng,
Sáu chữ Di Đà thâu trọn đủ,
Mới hay báu lạ tại nơi lòng.
Trung Hạ
Hùm cơn suy thế lúc sa lầy,
Bao quản gièm pha lủ cáo cầy,
Khỏi sức lướt xong nhiều thủ đoạn,
Reo gầm vận gió hội rồng mây.
Hạ Thượng
Âm dương điên đảo sái cang thường,
Gà mái gáy ngày khéo để gương,
Ngọn đuốc cheo leo cơn gió tạt,
Non cao chớn chở nực mùi hương.
Trung Trung
Lọc lừa dè dặt kiệm rồi cần,
Mực thước đừng cho sái một phân,
Trăm việc khéo khôn âu sớm liệu,
Đừng cho để muộn lại ăn năn.
Trung Thượng
Hùm mạnh chi nao lủ cáo gầy,
Mặc tình trương vút lại rường vây,
Khéo lừa kẻ núp mưu thầm tối,
Lẹ mắt lanh tròng khéo trở day.
Trung Hạ
Hố sâu nương dựa lúc tiềm long,
Hết bĩ lừa cơn cũng vẫy vùng,
Kẻ trước người sau, sau lại trước,
Đâu dè muôn việc tại Thiên Công.
Hạ Thượng
Hai gái sao yên ở một nhà,
Đổi thay sớm bốn lại chiều ba,
Vườn xưa ướm hỏi anh cùng yến,
Xơ xát xin thưa mấy cụm hoa.
Trung Thượng
Đào sông mối nước được thông thương,
Địa thế trong tay thấy chán chường,
Muối biển, nước đồng, rừng núi sẵn,
Xưa nay phú quý mấy con đường.
Thượng Hạ
Công hầu thì dựa chốn kinh thành,
Tiên Phật thì nương dãy núi xanh,
Đen trắng hai màu tua chọn một,
Có đâu tính quất lại lo quanh.
Hạ Hạ
Bể dâu thay đổi thấy luôn luôn,
Một rạp đêm đêm diễn mấy tuồn,
Phú quý xưa nay đều cõi tạm,
Non cao cội cả lại trong nguồn.
Đại Kiết
Ấp trứng chầy ngày khéo nở con,
Tiền nhơn hậu quả hệch như khuôn,
Kìa hưu hay ngựa nhìn xem kỷ,
Ba bảy hai mươi mốt tiếng đồn.
Trung Bình
Đầu gành lưu thủy lại cao sơn,
Ớm hỏi cùng ai lóng nhịp đờn,
Gió đó trăng đây non nước vậy,
Nhìn xa nghĩ kỷ thú nào hơn.
Trung Thượng
Lánh tục nương non lập cảnh không,
Đành vui gió mát với trăng trong,
Ngoài tai danh lợi còn chi tá,
Quỷ phục thần khâm chớ đổi lòng.
Trung Trung
Nước đời trong đục bởi nơi lòng,
Trong đục nhìn coi có mấy dòng,
Đục trước trong sau trong mới đục,
Vậy ra mới đục, lóng thì trong.
Trung Hạ
Chợ nhóm xôn xao buổi sớm chiều,
Tan phiên rồi lại cảnh đìu hiu,
Lợi danh hỏi thử bao nhiêu khách,
Kết cuộc đời người được mỹ miêu.
Trung Hạ
Bào trơn thoa mở vót cây cao,
Phỉnh trẻ trèo coi cuộc té nhào,
Thấy của động lòng sanh chước quỷ,
Hết xôi rồi việc phí công lao.
Thượng Trung
Đêm thanh gió mát lại trăng trong,
Kim khải nguyền xưa chẳng phụ lòng,
Mối chỉ khéo xe ai dễ đứt,
Trăm năm ghi tạc một câu đồng.
Hạ Thượng
Phù xanh giấc mộng thoảng mơ màng,
Bèo bọt trò đời hiệp lại tan,
Ghi nhớ hiếu trung vàng đá tạc,
Muôn năm sự nghiệp tiếng đồn vang.
Trung Thượng
Chọn gái xưa nay vốn chọn dòng,
Đắng the chua ngọt bưởi như bong,
Khen chê miệng thế chòm ba bảy,
Biết mặt nào ai biết đặng lòng.
Hạ Hạ
Một bức văn thơ thấu Cửu Trùng,
Trọn nhà đều được chức Hoàng phong,
Cho hay tích thiện thì phùng thiện,
Âm chất xưa nay báu lạ cùng.
Trung Thượng
Ấm lạnh tình đời nghĩ ứa gan,
Anh Hùng thất vận có ai màng,
Một mai tay được vin nhành quế,
Lướt gió tuôn mây sức đại bàng.
Hạ Trung
Rần rần xe ngựa cuộc đua chen,
Ai để thua ai thể cũng hèn,
Gạn đục lóng trong rồi mới rõ,
Ồn ào cho lắm trống như kèn.
Trung Trung
Chơn Trời mặt biển nhạn đem tin,
Phưởng phất khôn han thế dử lành,
Thay trắng đổi đen chi cũng mặc,
Miểng là ta trọn cái Tâm Thành.
Hạ Trung
Ta biết rằng ngươi thật chí công,
Chí công ất giáp đủ Tây Đông,
Thấy vầy hay vậy khen người đó,
Dụng thịt còn hơn phải dụng lòng.
Thượng Hạ
Hiên Kỳ tế độ khắp nhơn gian,
Âu á xưa nay thử đá vàng,
Túi bạc kề vai lời vấy vá,
Diệu lời chớ dụng tiếng càn ngang.
Trung Trung
Bình minh khéo điểm một vừng hồng,
Thức vẻ năm màu ánh cỏi đông,
Gió mát riu đưa người phấn chấn,
Lần cao lần tỏ rạng non sông.
Trung Thượng
Ngừa đò may gặp chuyến đò qua,
Trên dưới đồng vui thể ruột rà,
Vững lái êm chèo sau thể trước,
Một đoàn xum hiệp kẻ gần xa.
Hạ Hạ
Ngọc ẩn non côn đá bọc ngoài,
Phước ngươi tìm được ráng giồi mài,
Biện Hòa vụng tính khôn tìm thợ,
Lại để cho ai khóc với ai.
Trung Hạ
Trèo non xuống dốc lại qua đèo,
Chi sá chồn rừng lủ cọp beo,
Cẩn thận một niềm sau thể trước,
Hết cơn nguy biến đến cười reo.
Trung Trung
Của báu Trời cho phải chí công,
Dưới trên hòa thuận lại đồng lòng,
Dời non lấp biển ai rằng khó,
Nam Bắc tuôn mây một cánh lông.
Trung Thượng
Nghêu cò ai chẳng chịu nhường ai,
Chung cuộc về tay phải chú chài,
Chớ tưởng rằng chài mưu chước khéo,
Kìa còn kẻ mở túi thần tài.
Trung Hạ
Gẫm đời lắm lúc cuộc phong trần,
Bỉ thái xem như bánh chuyển vân,
Tai vách mạch rừng ngừa chước quỷ,
Dò trong lóng đục ráng cân phân.
Trung Kiết
Ở yên còn phải sợ cơn nghèo,
May rủi vận thời đợi hỏi keo,
Vàng bạc trong tay làm mới có,
Hễ ai té nặng bởi cheo lèo.
Trung Hạ
Kìa chẳng xa xa dạn đẩy đèo,
Ác tà thỏ mọc cảnh trong veo,
Giăng trời chữ nhứt chim về núi,
Khéo tả in như bức ảnh treo.
Hạ hạ
Chan chan hạn hán gặp mưa rào,
Cây cỏ chào mừng phỉ ước ao,
Trơn trợt ráng phòng cơn ướt át,
Tìm ngay bỏ vậy mới là cao.
Hạ Hạ
Đánh rắn đành cho đánh cái đầu,
Còn lo nọc độc núp về sau,
Thoàn đi giữa biển cơn mờ tối,
Chớ cậy rương đầy những ngọc châu.
Hạ Thượng
Bầy gà mà được phụng chen vào,
Mới rõ sang hèn phẩm thấp cao,
Vàng đá chớ rằng không lộn lạo,
Nặng tình vàng đá nghĩa thâm giao.
Hạ Hạ
Cá vui ao cạn ngóng trông mưa,
Hèm nổi Trời chang sớm những trưa,
Lác đác đêm khuya sương điểm giọt,
Non đoài mây kéo dạn thưa thưa.
Trung Hạ
Danh lợi tranh đua thể cuộc cờ,
Thắng xe giăng pháo lập binh cơ,
Rần rần sỉ tượng binh và tướng,
Mà cậy hơi trâu chốn ruộng bờ.
Hạ Thượng
Non núi tuy nhiều gióng hổ lang,
Người còn mượn thế mở con đàng,
Ngọt ngon vuông tắc khôn soi thấu,
Chớt tưởng tri âm ấy bạn vàng.
Trung Hạ
Cửa sổ ngựa qua tục ví thường,
Người đời cõi tạm bóng tà dương,
Ăn ngay ở thật mau hồi tỉnh,
Trung Hiếu khuyên cho ráng chải bươn.
Trung Bình
Nhiều mưa mới thấm nổi cây khô,
Núi cả xem coi biết mấy vồ,
Muốn đặng châu lành tìm bốn bể,
Bằng mong trăng đẹp dạo năm hồ.
Hạ Trung
Lỗi lầm dẫu muộn cũng ăn năn,
Biết quấy lòng ai cũng phải bằng,
Sấm sét ấy cơn Trời đất đổi,
Đặt con vào dạ trước đà mừng.
Trung Hạ
Trời đâu có phụ kẻ dày công,
Lộc cả ngôi cao thưởng tấm lòng,
Nam, bắc, tây, đông rong vó ký,
Hằng nga mong đợi lúc trùng phùng.
Trung Trung
Tiều phu quảy gánh hỏi về đâu,
Rằng đến miền đông đổi gạo châu,
Đỏng đảnh đôi vai chi nặng nhẹ,
Trong lòng ôm chứa nghiệp công hầu.
Trung Kiết
Một đời cay đắng trải gian nan,
Khổ cực người quen thấy chẳng màng,
Miệng cọp hàm rồng qua lướt khỏi,
Đã sang mà trọng lại vinh vang.
Hạ Trung
Cọp nằm ấy cọp núp lờm oai,
Thủ thế dành cơn trổ miếng tài,
Khỏe sức, sức nuôi, nuôi sức khỏe,
Vẩy vùng nanh vuốt lúc nay mai.
Trung Hạ
Mặt Trời một mực chuyển về Tây,
Ngọn suối triền đông cứ chảy ngay,
Đục nước béo cò đừng vụng tính,
Nuôi muôn săn thỏ cũng chờ ngày.
Trung Thượng
Đải cát bòn vàng bãi biển Đông,
Xiết bao mưa nắng nệt chi công,
Ngày hùm đêm thỏ trông rồi ngóng,
Một cửa đoàn viên hết phập phồng.
Thượng Hạ
Đầu non tuyết đóng khéo tìm hoa,
Vị thủy ôm câu gióng tuổi già,
Tan hiệp hiệp tan tan mới hiệp,
Gìn lòng như thiếp lại như tha.
Trung Trung
Cứ mực bình thường chớ đổi thay,
Lòng đừng nao núng chí đừng day,
Vàng rồng lửa đỏ càng cao giá,
Sự nghiệp gầy nên phải một ngày.
Hạ Thương
Ầm ỳ tiếng sấm vẳng xa xa,
Dè dặt còn hơn chớ bỏ qua,
Họa phước ở mình cần phải biết,
Họa là cội, phước vốn mình ra.
Thượng Thượng
An thường thủ phận mới là hơn,
Lên xuống chi cho sái nhịp đờn,
Huyện mãn nha môn đâu có mãn,
Đừng đừng thay đổi việc lương dương.
Thượng Trung
Từ từ trải bước thể trèo thang,
Mỗi nấc nhìn xem nấc vững vàng,
Cung thỏ rước chào tay bản quế,
Thỏa lòng giữ ngọc đợi tân lang.
Hạ Trung
Cơ Trời ví tợ bánh xe lăng,
Hết hạ sang thu giáp lại xuân,
Nước kém kế rông, rông đến kém,
Ác tà thỏ mọc cuộc xây vần.
Thượng Hạ
Giờ tý canh ba gọi nửa đêm,
Thẩn thơ thơ thẩn kiếm hay tìm,
Lần hồi lui tới lo rồi liệu,
Cao thấp đầy vơi chẳng bớt thêm.
Trung Kiết
Ngư tiều canh mục thú thung dung,
Nước trí non nhơn rửa sạch lòng,
Gội tuyết tắm sương trăng gió sẵn,
Công danh phú quý phủi ngoài vòng.
Trung Bình
Khúc khích ven tay hởi tiếng chi,
Mặc ai rằng thị mặc ai phi,
Trong mình mình biết lành hay dử,
Phải quấy trên đầu chữ sẵn ghi.
Trung Trung
Trên Trời dưới đất giữa là ta,
Thần quỷ tại lòng có phải xa,
Lánh dữ theo lành noi lẻ chánh,
Tiền nhơn hậu quả có hề ngoa.
Thượng Thượng
Lửa hương gắn vó cuộc trăm năm,
Tiếng hẹn hò ghi chứng bóng rằm,
Thuyền vững lái êm qua sóng gió,
Khúc đờn lưu thủy lại cao thâm.
Hạ Trung
Giéo giắt đêm khuya tiếng dế ngâm,
Dẩu vui cho lắm cũng buồn thầm,
Phương Đông lố thấy vừng ô rạng,
Sóng lặng trời êm bặt tiếng tăm.
Thượng Trung
Ăn chắc mặc dày tục lệ xưa,
Có ai bảo tránh lại đi chừa,
Thần Tiên còn phải bồi âm chất,
Trần tục ham chi thói lận lừa.
Thượng Thượng
Sáng đóm dùng cơn lúc tối trời,
Năm lo bảy liệu chớ dừng hơi,
Lửa gần chớ cậy trong xa nước,
Giúp của giùm cơm phải giúp lời.
Hạ Trung
Ngũ hành sanh khắc, khắc rồi sanh,
Cũng hạp hình xung tợ chỉ mành,
Động tịnh âm dương mau liệu toán,
Tuế quân nhựt nguyệt mạng cho rành.
Thượng Thượng
Ngọc lành khen thợ khéo giồi mài,
Ánh giọi cung thiềm một thể hai,
Biến hóa vô cùng so Tạo Hóa,
Muốn nên báu vật phải công mài.
Hạ Trung
Cò bay én luyện buổi hôm qua,
Bóng thỏ vừa chênh ngựa sải xa,
Sâu chống cạn dò qua xoáy nước,
Tam hào tác xướng lúc canh gà.
Trung Trung
Chơn Trời lửng đửng bóng câu tà,
Thấp thoáng mây mờ lúc lại qua,
Giéo giắt tiếng đâu ngâm vẳng vẳng,
Trớ trêu khéo họa khúc tỳ bà.
Hạ Hạ
Ngày mai đôi ngả cách sâm sương,
Cảnh đó tình đây luống đoạn trường,
Ngàn dặm ngóng trông tin vắn bặt,
Đâu gương ước hẹn buổi lên đường.
Trung Trung
Trăng khuyết rồi trăng cũng phải tròn,
Âm dương lui tới chớ bôn chôn,
Quới nhơn gặp lúc vần thơ hiện,
Đừng ngựa liền dưng phú vạn ngôn.
Hạ Trung
Gian nan dồn dập biết bao lần,
Lặng suối trèo non quản tấm thân,
Có khó, có khôn, khôn mới khó,
Cho hay Trời đã để dành phần.
Hạ Hạ
Nên hư vách đổ cửa nhà xiêu,
Nhắm mắt đưa chơn chớ đành liều,
Kiểu củ thấy hư mau đổi mới,
Rắn rồng thay đổi cũng theo chiều.
Trung Bình
Gượng mà chi, ráng gượng mà chi,
Sức mạnh không dùng lúng thế suy,
Phải nhớ đuôi ông kim rất độc,
Vàng rồng chợ ế chẳng qua chì.
Thượng Trung
Chồng chập dày công chí mới thành,
Nhiều cây vẻ đẹp cụm rừng xanh,
Muốn nên nghiệp cả lo cần kiệm,
Trải bước chông gai mới đặng danh.
Hạ Trung
Vững vàng chẳng chuyển lại không day,
Vàng đá đâu qua tấc dạ này,
Kìa núi Thái Sơn cao chất ngất,
Chống Trời bao quản cuộc vần xây.
Hạ Hạ
Nhường nhịn thì tròn nghĩa đệ huynh,
Sẻ sừng nghĩ lại có nào xinh,
Muôn năm Bào Quản danh còn ngợi,
Tính thiệt so hơn nghĩ chút tình.
Hạ Hạ
Phật vàng đâu rõ cảnh chùa hư,
Rõ được rồi thì ra cách dã từ,
Phải nhờ đầu tầm trăm giỏ đổ,
Biết rồi rồi biết có đâu chừ.
Trung Trung
Hết xuân sanh hạ giáp thu đông,
Trải tuyết càng cao chí bá tòng,
Phòng ấm nệm êm tôi tớ sẵn,
Võng dù xe ngựa mắt người trông.
Hạ Hạ
Quan yêu dân chuộng mới là hay,
Bóc lột nào đâu túi có đầy,
Đỡ khát phải lo đào lấy giếng,
No lòng sớm liệu giống gieo cày.
Thượng Thượng
Rượu ngon nán đợi khách tri âm,
Muôn dặm dầu xa cũng phải tầm,
Vị bắc giang đông chiêu ráng giọ,
Thơ nhàn tin cá bặt tâm tâm.
Thượng Thượng
Thú quen săn dả lúc hôm mai,
Đông hạ màn chi buổi vắn dài,
Quí khách Vương Tôn dầu đón hỏi,
Công hầu khanh tướng để ngoài tai.
Trung Hạ
Trước sân con én khéo đem tin,
Dở sách liền coi quẻ dữ lành,
Của báu đồ xưa công để lại,
Của ai ai lại để cho mình.
Trung Trung
Màng chi ăn gởi lại nằm nhờ,
Giữ sạch mình vàng tránh bợn nhơ,
Ngọn đuốc cháy rừng chim vỡ tổ,
Chớ rằng muôn việc tại Thiên cơ.
Đại Kiết
Thiên địa tuần hườn lẻ tự nhiên,
Lời Thầy răn dạy tiếng mười khuyên,
Giữ gìn nắm nớp đừng xao lãng,
Trời Phật như gương tại nhãn tiền.
23 tháng 9 Quý Dậu – 10 Nov 1933
Ngọc bàn lố lố trọn trong tay,
Hoàng lịnh tùy thời cuộc trở day,
Đại Giác, đai thừa chờ đại mạng,
Đế ân tràng bủa khắp đông tây.
Bá Linh Cơ Sám Thầy giao cho Đại Đạo ban hành, ai có lòng tín ngưỡng dùng tại gia cũng được.
Vưng lịnh Đức Chí Tôn phán dạy tại Đàn Sa Giang đêm 22 rạng mặt 23 tháng 9, năm Quý Dậu, kính gời cho quí ông
Chưởng Quản Hiệp Thiên Đài,
Thái Đầu Sư, Ngọc Đầu Sư,
Chưởng Quản Cửu Trùng Đài.
Kiên Giang ngày 26 tháng 9 năm Quý Dậu (14 Dec 1933)
Chánh Thái Phối Sư,
Pháp sư: Nhơn Thanh (ký tên: Thái Nhơn Thanh) xin ban hành.
Nguyễn Hữu Phùng
21 Mars 1934
Lời dặn:
Kẻ ngoại muốn bái cầu Linh Sám thì làm lễ sao cũng được, tùy theo lòng thành kỉnh. Cách xin sám thì các ngươi phải dụng hai món chi cho tinh khiết trong sạch mà dựng mỗi bên mười thẻ, hình làm sao cho gọn và dùng theo số lạng sa. Các ngươi ghi mười thẻ từ số 1 dỉ chí số không (0). Hai bên cũng vậy. Cầu linh sám làm lễ rồi thì quì xuống, nam tả nữ hữu mà chọn lựa bắt mỗi bên một thẻ ráp lại thì thành số của Linh Sám. Còn số trăm thì (00).
Thiên Sư Trương Đạo Lăng phụng bạch Ngọc Cung truyền cho chư Chức Sắc biết ngày mà cầu.
Thiên Phong: ba mươi, mùng bốn, mười bốn, hai mươi bốn.
Phần nhiều trong Đạo hay xua theo phe đảng ganh ghét mà làm cho Đạo phải lu lờ.
Hãy coi bài kệ mà sửa:
Chơn giả hai đàng phải xét xa,
Thành tâm mới rõ chước tinh ma,
Máy Trời huyền diệu đành không nói,
Thử thế gian hùng sức trộn pha.
Đàn 4 tháng hai Tân Vì
Thể hà ngọc lộ hộ quỳnh lầu
Liên các phùng xuân ẩn bích câu.
Tiên bộ ung dung nhân hứng cảnh,
Nữ văn điểm điểm vịnh liên châu.
Đàn 14 tháng hai Tân Vì
Thể quang luyện đắc tự thiên nhiên,
Liên diệp thuyền khai độ hữu duyên,
Tiên bút lủ trần minh đạo yếu,
Nữ nam đồng chưởng giá tâm điền.