Một mai xa vắng tiếng cười


Em về gom lại tiếng cười.

Cơn mưa ụp xuống tối trời lá rung

Vườn khuya mây gió bão bùng

Chân hôn bóng nước một vùng cỏ hoa.


Tiếng cười mặc áo đi xa.

Gió buồn nghe gió thở dài mà thương

Khế vàng rơi rụng sau vườn

Lá xanh ngậm nỗi buồn vương héo gầy.


Trên cao thân đọng nắng lay.

Lắng chìm gió cuốn bám bay cuộc đời

Mai rồi xa vắng tiếng cười

Em về cuối phố khóc người sang sông.


Còn ta một cõi tình không.

Một trời gió lộng thổi đồng hoang vu

Hỏi đâu trong cõi mịt mù

Chân tình ta gởi thấm vào thiên thu.