Quan niệm về thịt chó của hai vùng Nam, Bắc cũng khác nhau, thịt chó Bắc là thịt “lạnh” cho nên phải ăn kèm lá mơ cho ấm bụng gan, phèo, phổi, thịt chó Nam nóng cho nên phải nấu với nước dừa để giải nhiệt. Thịt chó nó ngon, nó quý cho nên Việt Nam thiếu chó, nhất là sau bảy lăm “dân Bắc vô Nam” hơi nhiều, nạn thiếu thịt, thiếu chó dẫn đến nạn trộm chó, bọn trộm chó thường gọi là “Cẩu tặc”. Người nuôi chó ăn ngủ chẳng yên vì cứ nửa đêm hễ nghe tiếng xe chạy qua đường sát nhà mình là phải vội thức dậy cầm đèn pin, bật điện sáng trưng để kiểm tra vì lo bị “cẩu tặc” bắt mất chó nhà mình. Trước đây thả chó chứ không nhốt thì bây giờ phải đi mua dây, xích chặt chó trong góc nhà 24/24 giờ. Tuy nhiên, những chú chó được gia chủ chăm sóc, phòng ngừa rất sát như vậy vẫn không thoát thân, dù chó xích cẩn thận trong nhà vẫn bị trộm mất.
Miền Nam quê mình trước bảy lăm, nuôi chó để giữ nhà và dọn vệ sinh cho con nhỏ, nhà nào có chó đẻ thường kêu hàng xóm láng giềng cho. Ngày nay có bầy chó đẻ là trúng độc đắc, là nguồn sống của gia đình. Cẩu tặc lén phén thì dễ ôm đầu máu và có khi mất mạng, giá trị của một thằng trộm chó không bằng mạng một con chó do đó ngày nay ở quê nhà “cẩu phẩm” quý hơn “nhân phẩm”.
Nói đến Dê là người ta nghĩ đến lá “dâm dương hoắc” và “ngọc dương”. Cỏ “dâm dương hoắc” mọc nhiều ờ vùng Long Hồ, gần Bà Rịa, còn ngọc dương là của quý, rất khó tìm, thời VNCH nếu có một cặp “dương ngọc rừng” hay còn gọi là dương ngọc của dê núi, giá có thể lên đến năm trăm ngàn. Hết loại này thì phát sinh loại khác, công dụng, theo truyền thuyết cũng ngang ngửa nhau, đó là linh dược “ngọc cẩu” hay “dương cẩu”.
Ngọc cẩu là một vị thuốc rất kỳ diệu trong việc cải thiện sinh lực. Một loại nấm được mệnh danh là “nấm tan cửa nát nhà”. Vậy, ngọc cẩu là gì ? Đó là vị thuốc có tên gọi là “tỏa dương” hết sức thông dụng trong việc chữa bệnh thường nhật của y học cổ truyền, được xếp trong nhóm thuốc bổ dương của Đông dược. Tỏa dương, tên khoa học là Cynomorium songaricum Rupr., còn được gọi là củ gió đất, củ ngọc núi, hoa đất, xà cô, ký sinh hoàn, bất lão dược, địa mao cầu, hoàng cốt lương, củ cu chó. Đây là một loại nấm, nấm này còn có nhiều tên gọi khác như nấm Tỏa Dương, nấm Xin Xao, nấm Dái Chó hay có tên gọi khác mà mọi người thường gọi theo hình dáng của nó là nấm Của Quý Chó. Nó là một loại cây thảo dược, có hình dạng nửa nấm nửa cây và không có cành lá.
Thuốc này vị ngọt, tính ấm có công dụng bồ thận trợ dương, nhuận tràng, thông tiện, thường được dùng để chữa các chứng bệnh như liệt dương, di tinh, lưng đau gối mỏi, suy nhược cơ thể, suy nhược thần kinh, viêm dạ dày, viêm thận, xuất huyết do giảm tiểu cầu, táo bón người già. Có thể dùng riêng hay phối hợp với tang phiêu tiêu, thục địa, ma nhân và các vị thuốc khác. Bài thuốc cổ nổi tiếng chuyên dùng để chữa chứng di tinh có tên gọi là “Kim tỏa cố tinh hoàn”. Các thầy thuốc Đông y thường sử dụng “tỏa dương” cùng với các thuốc bổ dương khác như ba kích, tiên mao, nhục thung dung, phá cố chỉ, dâm dương hoắc, … để chữa các chứng bệnh như suy giảm ham muốn tình dục, liệt dương, xuất tinh sớm, di mộng tinh, lãnh cảm, muộn con. Tỏa dương loại khô có thể mua dễ dàng ở các hiệu thuốc Đông dược với giá gốc không quá 2 dollars/100g. Tuy nhiên, tỏa dương giả cũng tràn ngập trên thị trường, cẩn thận vì gặp thứ giả thì có khi “tiền mất tật mua”.