- THÂN GỬI CHỊ BÙI LỢI (HDL)
- HỒI ÂM CHO HOÀNG DUY LIỆU (BTL)
- BẠN ĐỒNG HƯƠNG (BTL)
Dãy sau trường Ngô Quyền
THÂN GỬI CHỊ BÙI LỢI
Nhân đọc cái truyện ngắn của chị viết về "Hắn" nào đó làm tui khám phá ra một chuyện lý thú. Đó là chị chơi ăn gian! Giởn hoài cha! Tui biết là chị sẽ ỏn ẻn mà cười tình nhưng mà không phải sao? Này nhá ... Chị học khóa 9 Ngô Quyền còn tui là dân chơi khóa 8, khóa Tình bạn bè ăn nhậu của Đổ Công Luận, vậy thì tui là đàn anh xa lắc xa lơ những một năm tròn của chị. Chị phải kêu tui bằng anh mới phải. Còn nếu mà nói rằng chị học cùng khóa đệ tam với tui ở NLS Blao nên chị có quyền "nói xấu" tui thì cũng hổng được. Tui lên núi trước chị những hai năm trời xanh màu lá úa thì có phải tui là đại niên trưởng của chị hay không? Chị nên cám ơn là tui đã không ỷ thế ma cũ mà ăn hiếp hay chọc ghẹo chị ngày xưa đó.
Chị Lợi thân mến,
Tui viết thư này với cả một tấm lòng thành của người huynh trưởng cho người em nhỏ thân thương có cơ hội phục thiện . Lần sau khi gặp lại cho dù ở nơi đâu, Cali xứ Mỹ, Phố Tây Sài Gòn, Xóm Ga Biên Hòa hay là Cà phê Cầu Mát xin chị nên nhanh chóng sửa sai mà... Dạ thưa Anh Dũng. Nếu không tui sẽ mét thầy Tổng giám học Châu Kim Lang ổng đã vô tới phố Thơ ở ngoài kia, chị sẽ bị phạt đi nhổ cỏ dại một ngày thứ Bảy ẹo cả lưng cho đáng cái tội chơi ăn gian tui cả mấy mươi năm. Còn như mà chị vẫn cứ ngoan cố ỷ có nhiều bạn gái đông đảo tính chuyện lấy thịt đè người thì mai này gặp lại tui sẽ kêu chị là... Bà Bùi Lợi ! Tui hết sợ con gái rồi. Ha Ha Ha...
Hoàng Duy Liệu
HỒI ÂM CHO HOÀNG DUY LIỆU
Dạ thưa anh Dũng, khi viết về bạn bè với tình thân thương và lòng tôn trọng thì tui mới dùng từ HẮN, chứ thú thật với anh từ trước tới giờ tui toàn gọi những người bạn trai học cùng lớp hay cùng khóa với mình bằng tên, còn như khi họ vắng mặt thì xin lỗi nha, đã có một ngôn từ rất phổ biến đó là "thằng". Dù bây giờ tụi tui ai nấy cũng đều tròm trèm tuổi 60 nhưng đúng như Ông Bà ta nói: Giang Sơn dể đổi bản tính khó dời. Rất nhiều lần tình cờ tôi nghe được mấy ông bạn già của tui nói chuyện nhắc nhớ về những người bạn gái ngày xưa họ cũng gọi tụi tui bằng ngôn từ rất đổi đáng yêu là "con".
Phải công nhận tiếng Anh họ dùng từ You,Me,He,Him,She,Her nghe rất lịch sự.Nhưng thật lòng tui vẫn thấy tiếng Việt mình xưng hô Mầy, Tao, Nó...nghe thân thương hơn.
Còn như anh nói Hắn học khóa 8 NQ còn tui học khóa 9 thì tui chịu thua đi sau hắn 1 bước nhưng chuyện đó thì xưa rồi Diễm ơi. Khi lên NLS Baoloc tui và hắn học cùng khóa mà truyền thống NLS thì anh biết đó học cùng là ngang hàng rồi. Hắn cũng không thể áp dụng chiêu Ma cũ ăn hiếp Ma mới với tui được vì dù Hắn có lên núi trước tui 2 năm thật nhưng chắc gì công lực Hắn thâm hậu bằng tui. Hồi đó tui vừa lùn vừa mập, uy trùm thiên hạ với chưc vụ trưởng lưu xá E ( lưu xá toàn là nữ sinh nội trú) Dù hắn nói hắn không quan tâm đến chị em bạn gái nhưng sau làn mi dày cong vút lúc nào cũng ra dáng lim dim mơ màng ấy ai bảo đảm hắn chưa một lần nhìn trộm, và thử hỏi có chàng trai NLS nào chưa một lần bước chân vào khuôn viên lưu xá E, nếu không lấy cớ đến mượn tiền vì nhà chưa kịp gởi măng đa, hay giả bộ bệnh nhờ chép hộ bài thì cũng thập thò một lá thư...Anh không tin thì hỏi ông bạn đồng hương thơ thẩn trăng sao của anh xem Hippie Lợi là ai?
Tui còn biết một chuyện là hình như trong một tối mù sương có cái " thằng " Khắc Dũng nào đó lò dò qua lưu xá E ca bài con cá năn nỉ mượn của " con nhỏ" Anh Thi 500 đồng để trả tiền cơm tháng vì cái bà chủ tiệm cơm ngoài phố hăm là sẽ bắt HẮN ở rễ trừ nợ. Không biết anh có thanh toán món nợ đó cho người đẹp Anh Thi trước khi ra trường hay chưa? Hay là xách của chạy theo người? Tui biết anh quá mà, trong cái tướng tá phong lưu đó là cả mấy cái túi không tiền, mang tiếng là con nhà giàu nhưng lúc nào cũng...đọi ! He he...
Mấy chị em khóa 9, 10, 11...14 Ngô Quyến ơi nhào vô mà giúp tui một tay chỉ dạy cho Cụ Liệu ( Có bỏ dấu đàng hoàng đó nha ) này biết cái câu " Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ " chút nha. Xí ! Già rồi mà vẫn cứ nghênh ngang thấy Ghét !
Thật lòng thì tui cũng cảm động khi nghe có người gọi mình là Người Em Nhỏ Thân Thương, nhưng dù vậy lần sau có gặp lại quyết không đời nào tôi gọi Hắn là Anh. Muôn đời Hắn vẫn là Bạn Già của tui. Nếu Hắn vẫn cứ mè nheo đòi méc Thầy Giám Học Châu Kim Lang của tui thì bảo Hắn quên đi nhé, tuy Thầy có ngưởng mộ văn tài của Hắn, Thầy cũng có ưu ái hắn chút xíu vì Hắn là học trò cũ của Thầy, nhưng làm sao bằng tui, tui là học trò cưng của Thầy đây nè. Bây giờ mà Hắn có gọi tui bằng Bà, bằng Cô, là Em, hay là Chị thì tui vẫn cứ là Bạn Già của Hắn..Ha..Ha..Ha..
Bà Bùi Lợi
Ký tên và đóng dấu
HDL@Bến xe Vũng Tàu
BẠN ĐỒNG HƯƠNG
Sáng nay Thúy Loan gọi điện báo tin cho tôi biết Bài Viết Mới của tôi đã được đăng trên trang mạng aihuubienhoa. Tôi ngạc nhiên quá, hôm qua tôi mới gởi bài viết ngắn qua mail cho các bạn thân đọc cho vui vậy mà ai post lên nhanh vậy? Tôi mở mail, thì ra là bạn đồng môn và là đồng hương của tôi hiện ở Cali, Hắn nói bài viết của tôi đọc được nên giới thiệu với Cà Phê Cầu Mát. Tôi chợt thấy vui vui. Nhớ cái tên HDL lạ hoắc từng làm cư dân mạng nls.net thắc mắc. Ngay cả Thầy Châu Kim Lang ( Thầy Giám Học trường NLS BL )là ông Thầy có trí nhớ tuyệt vời, ông nhớ rỏ từng họ tên của bao nhiêu lớp học trò ông dạy, nên khi đọc bài của HDL ông không biết hắn là ai? Học lớp nào? Hắn viết nhiều bài, được nhiều bạn bè ngưởng mộ nhưng không chịu ký tên thật thì ai mà biết được…Duy chỉ có mình tôi biết vì tôi là người hắn tin cậy nhờ chuyển bài viết.
Hơn 40 năm trước, Hắn rời trường TH Ngô Quyền Biên Hòa rất sớm. Vừa học xong lớp Đệ Lục chưa qua tuổi 15 Hắn đã nuôi mộng giang hồ thi tuyển vào lớp Đệ Ngũ trường Nông Lâm Súc Bảo Lộc, để được theo học nội trú trong một ngôi trường nổi tiếng đẹp nhất nhì Đông Dương thời đó trên vùng đất cao nguyên mù sương thơ mộng. Hai năm sau tôi mới thi vào lớp Đệ Tam cùng khóa với Hắn nhưng tôi chọn Ban Mục Súc còn Hắn học Ban Canh Nông. Tuy không học chung lớp nhưng cùng ở nội trú nên chúng tôi vẫn có nhiều sinh hoạt ngoại khóa chung, tôi vẫn thường gặp Hắn ở hành lang lớp học hay trong sân trường…Nghe nói Hắn cũng là người Biên Hòa nên tôi để ý, nhưng thú thật tôi biết chứ không thèm làm quen với hắn. Ngày đó, Hắn kiêu kỳ lắm. dáng người thì ốm nhom nhỏ xíu chứ không cao to gì, chỉ được cái gương mặt điển trai, trắng trẻo con nhà giàu, đặc biệt là Hắn có đôi mắt với 2 hàng mi dài cong vút đẹp hơn mắt con gái nhưng lúc nào cũng lim dim mơ màng. Tôi ghét nhất cái dáng đi của Hắn cứ nghênh ngang như dân anh chị, mặc dù suốt 3 năm học tôi không hề nghe thấy Hắn gây sự đánh nhau với ai mà cũng không có tai tiếng gì với chị em bạn gái. Hắn không chăm học lắm, nhưng luôn được điểm trên trung bình. Sauk hi tốt nghiệp Tú Tài NLS tôi về Saigon hoc lớp Kiểm Sự còn Hắn đi du học ở Nhật. Bặt tin Hắn từ đó.
Mãi đến năm 90, Tình cờ cô bạn thân của tôi ở Canada về thăm nhà, cô ấy cũng là bạn thân của Hắn.Không biết có hẹn hò gì nhau mà cùng gặp lại ở Saigon rồi rũ tôi cùng về Biên Hòa. Gặp lại hắn sau gần 20 năm từ một cậu học trò trung học giờ đã là người đàn ông trung niên tôi thấy Hắn vẫn không thay đổi, vẫn đôi mắt đẹp mơ màng, vẫn dáng đi ngang tàng và nụ cười khinh bạc, có điều Hắn tỏ vẻ thân thiện với tôi hơn xưa và tôi cũng tìm thấy ở Hắn tình bạn đồng hương sau bao nhiêu năm Hắn bôn ba xứ người, Hắn kể du học ở Nhật đến sau năm 75 Hắn chuyển công tác sang Mỹ, lập gia đình và định cư luôn ở đây. Năm đó gia đình Hắn còn ở nhà trong đường vào Ga Xe Lửa BH. Chúng tôi ghé thăm gia đình Hắn, trước đó tôi đã biết em gái Hắn tên Duyên cũng là nử sinh Ngô Quyền và Mẹ của Hắn là một phụ nử nổi tiếng đẹp phúc hậu. Đêm đó chúng tôi gặp gở nhóm bạn NLS ở Biên Hòa và một bửa tiệc thật vui kéo dài mãi tận đến khuya. Hôm sau tôi và cô bạn về lại Saigon và tôi không gặp lại Hắn nửa.
Mãi đến cuối năm 2009, cô bạn thân giờ cũng định cư ở Mỹ, không cùng tiểu bang với hắn nhưng vẫn liên lạc thường xuyên và hẹn nhau cùng về thăm quê hương bạn bè. Hắn về trước gọi điện cho tôi rồi cùng đi đón cô bạn thân. Lần gặp nầy tôi thấy Hắn đã dày dạn phong trần, hơn lục tuần rồi, đôi mắt đẹp theo thời gian chừng như mõi mệt đã không còn vẽ mơ màng, vầng trán thông minh cũng hằn sâu nhiều nếp nhăn với bao bộn bề lo toan chuyện mưu sinh. Tuy vậy tôi lại thấy Hắn vui vẻ hoạt bát hơn xưa. Hắn mời chúng tôi đi Vũng Tàu, gia đình Hắn đã dời về đây và kinh doanh ngành khách sạn. Đêm đó tôi và cô bạn thân đi dạo với Hắn dọc theo bờ biển, chúng tôi không nói chuyện nhiều, chỉ đi bên nhau nghe tiếng sóng biển vỗ vào bờ cát rì rào, để từng cơn gió ngoài khơi xa thổi vào làm tung những mái đầu đã nhuốm bạc, mà cảm nhận niềm hạnh phúc hội ngộ của những người bạn già…
Sáng hôm sau, Hắn lẳng lặng dậy sớm một mình đi viếng thăm gia đình người bạn học cùng lớp với Hắn ngày xưa đã hy sinh trước năm 75, Hắn vẫn luôn trọn tình trọn nghĩa với bạn như vậy, ngược lại bạn bè cũng rất quý mến Hắn, ở Vũng Tàu chúng tôi được Chánh Văn Phòng Tỉnh Ủy chiêu đải nồng hậu, về Đồng Nai được Phó Chủ Tịch Tỉnh tiếp đãi voi tình đồng môn thân thiết. Có thể nói chúng tôi tự hào về tình bạn, tình đồng hương của mình. Riêng cá nhân có một kỹ niệm sâu sắc với Hắn. đó là vào năm 2010, tôi có cơ hội du lịch thăm xứ Cờ Hoa và đến Bang CaLi của Hắn, Hắn mời tôi đi ăn trưa với gia đình em gái cô bạn thân ở gần đó, hôm sau tôi bay lên Seattle thăm cô bạn thân, nghe cô bạn thân kể lại: Khi mời tôi đi ăn, Hắn đã chuẩn bị phong bì đựng số tiền làm quà tặng tôi nhưng ngần ngại sợ tổn thương lòng tự trọng của tôi nên thập thò mãi không dám trao, khi tôi đi rồi Hắn gọi điện kể cho cô bạn thân nghe, cô bạn tôi tự nhiên như người Hà Nội bảo Hắn gởi số tiền ấy lên Seattle chuyển cho tôi, thú thật nhận quà của Hắn tôi rất xúc động. Ông Bà ta nói Của cho không bằng Cách cho là vậy. Tôi sẽ nhớ mãi thân tình nầy.
Đầu năm 2012, Hắn lại có dịp về thăm gia đình ở Vũng Tàu, dù bộn bề công việc Hắn cũng thu xếp để ghé qua Biên Hòa gặp gở nhóm bạn ái hửu Ngô Quyền và về Saigon dự Họp Mặt NLS BaoLoc. Tôi có cơ hội gặp Hắn nhiều lần, khi thì ăn tối với bạn bè, khi thì ăn sáng uống café… Chúng tôi kể cho nhau nghe nhiều chuyện, Hắn giới thiệu với tôi trang Café Cầu Mát trong aihuubienhoa, Hắn vẫn chưa muốn tiết lộ tên mình nên tôi tôn trọng niềm vui bí ẩn của Hắn, tôi vẫn gọi Hắn là HDL. Cầu chúc cho Hắn và gia đình thành đạt trong việc kinh doanh để Hắn có nhiều cơ hội về lại quê hương, để bạn bè có nhiều dịp hội ngộ trên mảnh đất địa linh nhân kiệt núi Bửu sông Đồng. Để trang mạng aihuubienhoa có thêm nhiều bài viết mới, để Café Cầu Mát luôn mãi đông vui….
Bùi Thị Lợi