- Nữ Sinh (HBP)
- Seattle Hội Ngộ (HBP)
- Đường Xưa Kỷ Niệm (ĐMC)
- Một Thời Đã Xa (TLT)
- Vùng Kỷ Niệm (HBP)
ĐƯỜNG XƯA KỶ NIỆM
Có những chiều,
Khi tà dương khuất bóng
Tôi một mình đi lại con đường xưa.
Con đường - gợi cho tôi nhiều nỗi nhớ
Của một thời hoa mộng tuổi thơ
Con đường ấy - mang tên đường KỶ NIỆM
Có ngôi trường Trung học NGÔ QUYỀN
Con đường xưa - với bao tà áo trắng
Trắng trinh nguyên - màu của tuổi học trò
* * *
Con đường xưa - đưa tôi về quá khứ
Dĩ vãng một thời vụng dại, ngây thơ
Mùa Xuân trôi - rồi mùa Hạ đến,
Xác phượng rơi - đỏ thắm sân Trường
Lòng bồi hồi xao xuyến phút chia tay
Trao lưu bút và tặng nhau tấm ảnh
Nắn nót - vội vàng ghi vài dòng tâm sự
Nét ngây ngô - pha lẫn trầm tư
Nhưng thắm đượm tình thân bè bạn:
"DÙ CHO ẢNH CÓ PHAI MÀU,
XIN ĐỪNG XÉ BỎ ĐAU LÒNG BẠN THÂN"
Hoặc
"TRĂNG KIA KHI KHUYẾT KHI TRÒN,
TÌNH TÔI VỚI BẠN XIN ĐỪNG NHƯ TRĂNG"
* * *
Con đường ấy - giờ đã là kỷ niệm
Trường yêu xưa - giờ đã đổi thay nhiều.
Trường xưa đấy - bạn cũ đâu rồi?
Và Thầy Cô yêu kính của tôi?
Giờ ở phương nào?
Mong tất cả bình yên và mạnh khỏe.
Tình bằng hữu - nghĩa Thầy Cô sâu nặng
Đã ươm mầm - cho hạt giống tốt tươi,
Sẽ muôn đời - ghi khắc mãi trong tôi
Làm hành trang ngà ngọc - bước vào đời.
* * *
Thời gian hờ hững vẫn trôi mau,
Còn lại gì đây?
Ngoài chuỗi buồn!
Thôi, đừng trách cuộc đời dâu bể,
Hãy cố vui - Vì còn nghĩ đến nhau,
Trong cuộc thế thăng trầm biến đổi
Cố giữ lòng thanh tịnh an nhiên...
Ta mưu tìm cuộc sống tâm linh,
Đưa ta đến phương trời - CHÂN - THIỆN - MỸ.
Đinh Mỹ Chơn
Một Thời Đã Xa...
Đã có một thời... hồn nhiên thế đó...
Tóc xõa dài nhún nhẩy bước chân chim
Như con vành khuyên ngoan hiền ngậm cỏ
Em thủa nào hay ngậm tóc làm duyên
Đã có một thời... như trong chuyện cổ...
Anh đến đời em giữa buổi gieo cầu
Tay tìm tay mắt chìm trong ánh mắt
Trên cánh buồm tình hai đứa bên nhau
Đã có một thời gọi anh bằng chú...
Để vụng về quá đỗi lúc trao hôn
Anh bối rối hay lòng em bối rối...
Trong cuộc tình ai sẽ xót xa hơn?
Đã có một thời... hồn em se thắt
Trắng đêm dài trong mộng mị chiêm bao
Bởi cuộc đời còn mang nhiều mất mát
Nên niềm mơ đổ vỡ tự đêm nào
Đã có một thời... chìm trong quá khứ...
Chuyện chúng mình theo năm tháng phôi pha
Em không khóc mặc dù mang tiếc nuối...
Cánh buồm tình... một thoáng... đã rời xa...
THY LỆ TRANG
MASSACHUSETTS
VÙNG KỶ NIỆM
Mười mấy năm dài xa cách quê
Nhớ mái nhà xưa ta trở về
Ngập ngừng chân bước trên đường đất
Nghe lòng xao xuyến, dạ tái tê...
Cảnh cũ, người xưa gặp gỡ nhau
Nhớ về bao kỷ niệm năm nào
Ông bà, con cháu cùng chung sống
Rộn rã tiếng cười, vui biết bao!
Ngôi nhà cũ kỹ phủ rong rêu
Kẻ còn ở lại xót xa nhiều
Người nơi xứ lạ lòng lưu luyến
Khói bếp vờn bay mỗi buổi chiều…
Hàng dừa cằn cỗi cạnh dòng sông
Còn đâu cây mận trái chín hồng
Chẳng nghe thoang thoảng mùi hoa bưởi
Cây nhãn sau hè vắng bướm ong.
Đâu tiếng chuông chùa buổi sớm mai
Trên đồng không thấy bóng trâu cày
Ta tìm nơi ấy con diều biếc
Trên khoảng trời xanh phất phới bay.
Ngôi trường vắng hẳn tiếng ê a
Cây phượng mùa hè chẳng nở hoa
Đâu còn cánh phượng rơi ngập lối
Mỗi độ hè về rộn tiếng ve.
Ta trở về đây để tỏ tường
Nỗi lòng lữ khách nhớ cố hương
Tìm vùng kỷ niệm mà không thấy
Đất khách quay về, dạ vấn vương…
Hát Bình Phương