- Xa Rồi Cổ Tích Tình Yêu (VTTM)
- Tự Tình Biển (VTTM)
- Hạnh Phúc Tôi (VTTM)
Xa Rồi Cổ Tích Tình Yêu…
Khi hạnh phúc - Em có thể rơi nước mắt
Lúc khổ đau - Nước mắt lại tuôn trào…
Không ai hiểu, chỉ có Em mới biết
Giọt nước mắt nào là hạnh phúc hay khổ đau!...
Tình Anh yêu Em – đã trở thành cổ tích
Đêm đêm Em mơ, tìm lại hạnh phúc mình
Bàn tay ấm, bờ vai Anh trải rộng…
Cho Em tin điều kỳ diệu của tình yêu.
Ngụp lặn trong mơ Em mong đừng tỉnh giấc
Để được Anh yêu như cổ tích ngày xưa
Những khi nắng mưa, Anh bao dung che chở…
Hứa luôn yêu Em như thuở mới ban đầu…
Dòng đời nổi trôi, lòng người rồi thay đổi
Những sẽ chia, những thắm thiết bên nhau…
Khi mai rời xa, hỏi lòng Anh còn nhớ?
Khi mất Em rồi có luyến tiếc gì không?
Nếu có thể - Em xin làm cơn gió thoảng
Mang đến bên Anh một chút lãng mạn tình
Nếu có thể - Em hóa hạt cát mịn màng
Làm Anh cay mắt trong muôn vàn nỗi nhớ…
Nếu phải làm một vì sao đổi ngôi
Em xin làm một vì sao lạc
Nếu đến lúc phải dừng chân nơi cuối dốc
Xin được làm thảm cỏ mát chân ai…
Tuyết Mai
Utah Tháng 12 năm 2010
TỰ TÌNH BIỂN
*Viết cho những ngày tháng đã xa…
Lưu luyến bên Anh - còn chút nắng.
Lặng lẽ bên này - vẫn chút mưa.
Với “Đường xưa” đưa Em về chốn cũ,
Nơi rất xa – nhưng đủ ấm tình người…
Chỉ một lần tay chạm khẻ bàn tay,
Đã đánh thức con tim đang say ngủ.
Trái cấm xưa dường như chưa chín đủ,
Nên mãi mộng mơ, lặng lẽ đợi chờ…
Có những chiều Em lang thang trước biển,
Rất cô đơn - chỉ có biển và Em.
Biển nhớ ai, đêm đêm rào rạt sóng?
Em tương tư ai, sao mắt mõi mòn trông?
Đứng trước biển chỉ còn Em và gió.
Mang tâm tư không biết ngỏ cùng ai?
Bên kia biển là chân trời xa vợi.
Sao biển nở ngăn Em - với chân trời?
Nắng bên Anh có làm nồng hương biển?
Mưa bên Em mong trút cạn nỗi niềm.
Chuyện nắng mưa là tâm linh trời đất,
Chuyện hợp tan là qui luật của đời…
Tuyết Mai
HẠNH PHÚC TÔI
Ngày của tôi xưa, hạnh phúc cả bốn mùa.
Ngày bây giờ rất vội, hạnh phúc lại bay xa.
Dòng sông xưa nay đã trôi về biển,
Mang hạnh phúc tôi, loanh quanh dạt xa bờ.
Tình yêu mình phải chăng là phép tính,
Nhân- chia- cộng- trừ, đem mất mát cho nhau…?
Nước mắt thay mưa cho tim tôi ướt ngạt,
Cớ sao mưa, nặng hạt mãi trong lòng?
Đến bao giờ tìm lại được bờ vai,
Cho tôi tựa khi cô đơn, mệt mõi…?
Lầm lẫn xưa bỡi vì tôi quá vội,
Tự tin tình là tất cả - hạnh phúc tôi!
Tôi đi tìm cái đáng quên để mãi nhớ,
Khoảnh khắc bình yên cho trái tim không lành lặn.
Hạnh phúc tôi ơi! Còn mong đợi khó khăn?
Khi những lãng quên chưa bao giờ có thật.
Năm tháng của tôi, khổ đau cùng hạnh phúc…
Đường đời mênh mông, khúc nhạc buồn dang dở.
Thiên đường mơ, cửa đã khép bao giờ.
Đành quay về, tìm hạnh phúc tôi – xưa
Tuyết Mai
Utah tháng 7- 2009