- Người Trong Mộng (CTL)
- Nỗi Nhớ Xanh Xao (TLT)
- Thụy Khúc Mơ (HBP)
Người Trong Mộng
Đêm nay,
Người trong mộng về... thăm ta một thoáng,
Dù hư hư, ảo ảo hoặc... huyền huyền...
Chỉ một thoáng! Sao lại là một thoáng?
Không một lời, Ôi ! sao đáng ngàn vàng.
Ôm Ấp lòng ta sau bao ngày lạnh giá.
Chỉ một thoáng! Sao lại là một thoáng?
Không cận kề lâu hơn sao hỡi bạn tình?
Một góc cho người, tim ta luôn dành sẵn.
Người ngự đó, chực chờ khi ta vấp ngã...
Lại hiện về ,
"Sốc " lại trái tim đau.
Cuộc viếng thăm tình cờ hay hữu ý?
Mặc kệ người! Ta không cần biết.
Chỉ "cảm" được rằng... Ta Đã Hồi Sinh!
Tim đã "ấm ',lòng ta cũng "cởi'
Ví dầu như ''gió thoảng, mây bay"
Ta vẫn vui như đứa trẻ được quà...
Sao một thoáng! Mà không là mãi mãi...
Quỹ thời gian dài lắm kia mà?
Hay . .."Tình chỉ Đẹp khi còn dang dở.
Đời mất vui khi đã vẹn câu thề "
Người Tình hỡi ! Anh nào đâu có biết,
Cô mèo hoang cũng cần ôm ấp chứ?
Sao nỡ lạnh lùng chỉ một thoáng vuốt ve thôi!
Thân co vào bộ lông óng mượt ,
Mắt lim dim... vờ ngủ để lừa lòng.
Nhủ với tim "thể nào cũng gặp"
Người trong mộng chẳng về một thoáng ,
Mà nghìn năm, mãi mãi nghìn năm...
Chu Thúy Loan
NỖI NHỚ XANH XAO
Rồi sẽ úa như loài rong tháng hạ
Ngôn ngữ tình chừ chấp cánh bay cao
Em đã khóc như chưa lần được khóc
Hồn điêu tàn trong nỗi nhớ xanh xao
Rồi người sẽ xóa nhòa di tích cũ
Như giòng sông hờ hửng trở ra nguồn
Em còn đây thật ngu ngơ- khờ khạo...
Vẫn miệt mài ôm qúa khứ mù sương
Rồi những buổi tan trường về ngang đó
Có ai còn nhìn tà áo em bay ?
Nắng làm phai màu xanh trên mái tóc
Men rượu đời chưa uống đã ngà say
Rồi rừng xưa không còn màu lá mới
Bước chân nai đã lạc lối đi về
Em xin được một đời làm bia đá
Để vụng về - ngờ nghệch nỗi si mê
THY LỆ TRANG
MASSACHUSETTS
Thụy Khúc Mơ
Tôi thích đọc thơ thuở thiếu thời
Yêu thơ nên tập tễnh làm thơ
Những kỷ niệm xưa, khung trời cũ
Trong giấc chiêm bao, dệt thành thơ
Tôi mơ thấy lại ngôi nhà xưa
Mái ngói rêu phong cạnh hàng dừa
Hoa bưởi trắng tinh thơm ngan ngát
Chùm nhãn sau vườn khẽ đung đưa
Tôi mơ gặp lại những người thân
Cha mẹ, anh em đón ân cần
Gia đình vui vẻ mừng sum họp
Tình cảm thương yêu, nhớ vô ngần
Tôi mơ thấy lại dòng sông cũ
Cầu sắt bắt ngang, dáng cong cong
Hoa tím lục bình trôi lờ lững
Con đò lặng lẽ tách sang sông
Tôi mơ gặp lại thầy thân mến
Trên bục giảng bài giọng vang vang
Những ngày thực tập làm cô giáo
Đây thầy, nầy bạn, nhớ vô vàn
Tôi mơ thấy lại con đường quê
Khúc khuỷu quanh co lối đi về
Hàng ngày đi học tung tăng bước
Cùng bạn nói cười, vui thỏa thuê
Tôi mơ gặp lại dăm bạn cũ
Nhắc nhớ thuở xưa tóc còn xanh
Trong tim tràn ngập niềm tin tưởng
Tuổi trẻ, ước mơ, giấc mộng lành
Tôi mơ thấy lại ngôi trường làng
Mùa hè phượng nở, nắng hanh vàng
Tiếng ve rả rích trong cành lá
Sân trường vắng vẻ, nhớ mênh mang
Tôi mơ gặp lại những học sinh
Bé bỏng, thơ ngây, dáng xinh xinh
Ngồi trong lớp học nghe cô giảng
Ôi đáng yêu thay những ân tình
Bao giấc mơ hoa đến rồi đi
Giật mình tỉnh giấc chẳng thấy gì
Có phải những ngày xưa thân ái
Lưu lại trong tim buổi phân kỳ?
Hát Bình Phương