Trăng Nha Trang
Thơ Trần Hà Nam
Sao em cứ lung linh huyền ảo thế
Tại trăng vàng hay sóng bể lòng anh
Biển thì thầm. Trăng như mắt long lanh
Mắt không nói, sao chỉ nhìn, bối rối
Anh làm thơ, trăng nôn nao chờ đợi
Trăng vỡ òa sóng biển tứ thơ vàng
Bãi bờ dài, hồn anh đi lang thang
Không em. Trăng lẻ loi nhung nhớ thế
Lòng cứ vọng một đêm trăng xứ Huế
Vỹ Dạ thôn, em bước nhẹ như sương
Lại thương về một đêm trăng Qui Nhơn
Mưa bất chợt để nụ hôn trao vội
Trăng Nha Trang cứ mãi xanh vời vợi
Em lung linh huyền ảo đến không cùng
Tại trăng vàng hay sóng bể Nha Trang?
2-90
3. Nghe hát trên dòng Hậu Giang
4. Trăng Nha Trang
5. Lá rơi
6. Bài hát cho em
7.Mưa mùa hạ
8. Xứ núi
9. Anh sẽ hát
10. Tùy hứng Billard
11. Công bằng
12. Tự sự 95
14. Kỷ niệm ngày của mình
15. Hoài niệm
16. Cổ tích - ngày thường
17. Qui Nhơn 98
18. Lên Qui Hoà nhớ Hàn Mặc Tử
19. Romantic
20. Nói ngông
21. Thời vi tính
22. Ký ức
23. Qui Nhơn mùa hoa sữa
24. Qui Nhơn và tôi
25. Nỗi nhớ
26. Viết khi vắng vợ
27. Mẹ Xuân Thạnh
28. Một ngày bình thường
Bản quyền của Trần Hà Nam - 2008