Sinh nhật: 18/6 ( Song Tử )
Cao: 183cm
Nơi sinh: Vương Quốc Norman
Vai trò: Lính đánh thuê, Thợ săn quỷ đời thứ 1 ( xưa )
Khác:
Richter phiền nhất là tiền rượu mỗi tháng đều không đủ
Richter khi say khướt luôn thổi phồng chiến tích năm đó nhưng không ai tin
Bí mật:
Rượu mạch đen là loại rượu Richter thích nhất
Richter từ nhỏ đã sống trong núi sâu rừng thẳm nên năng lực sinh tồn và thích ứng hoàn cảnh rất tốt
Richter rất thích làm việc nhà nên nhà lúc nào cũng ngăn nắp
Richter từ khi bắt đầu biết chuyện đã sinh tồn trong hoang dã. Không ai biết hắn từ đầu tới đây, bao gồm cả bản thân hắn.
Khi Richter còn nhỏ, hắn được một đội Thợ săn quỷ phát hiện, Thợ săn quỷ sợ hãi thán phục khứu giác bén nhạy cùng năng lực thích ứng ngoại cảnh của hắn nên đem hắn mang về trong quân đoàn, để hắn tiếp nhận thí nghiệm ma pháp cải tạo.
Trở thành Thợ săn quỷ, Richter cho thấy tình liên kết của cơ thể hẳn với ma thuật đen, hắn rất nhanh trở thành sĩ quan đới thứ nhất của quân đoàn Thợ săn quỷ - thời đại huy hoàng nhất của chiến binh cải tạo.
Nhưng tiệc vui chóng tàn, cuộc chiến diệt trừ ma thuật đen bắt đầu khởi xướng khiến Thợ săn quỷ bị liên lụy, Richter bị tạm thời cách chức.
Sau một thời gian dài tinh thần sa sút, Richter đến tiền tuyến Trường thành phía nam tiếp tục thực hiện chức trách Thợ săn quỷ.
Trong lúc này, Richter từng phụng mệnh truy nã Errol, tại một vách núi hiểm trở trong rừng rậm thuộc vương quốc Norman, Errol đã ngã xuống sườn núi bỏ mình, không ai thấy xác.
Thân phận Richter bây giờ là một lính đánh thuê tự do, hắn vẫn chú ý động tỉnh phía nam Trường thành để tùy thời chuẩn bị cống hiến bản thân, trừ ma vệ đạo.
Phía trước có mùi máu tươi.
Richter nắm chặt trường kiếm diệt quỷ trong tay. Hắn bắn khoăn đi đến phía trước, lần vào rừng cây xem xét, quả nhiên trên mặt đất la liệt tàn chi đoạn cột, một đám ma vật hỗn mang đang tham lam cắn nuốt từng miếng. Từ bọc hành lý lăn xuống bên cạnh, đây hẳn là một đội thương khach gặp nạn.
Richter giật giật khóe miệng: “Như vậy, cuộc đi săn bắt đầu.”
Nam nhân này tưởng như trung dũng uy nghiêm, thực chất bên trong hắn lại có một mặt cực kì bạo ngược, mà hắn xưng là <Lưỡi gươm diệt quỷ>. Hắn thừa nhận, mình khó mà kháng cự sự dẫn dụ của hắc ám.
Ánh nắng, rừng cây, hồ nước trong veo... Richter từ nhỏ sinh trưởng tại vùng hoang dã. Khi hắn được nhóm Thợ săn quỷ ra ngoài làm nhiệm vụ phát hiện ra, sĩ quan trẻ tuổi Edmund từng viết trong nhật ký: “... Thiếu niên không biết nói chuyện, cũng không đứng thẳng, một mình sống tạm bợ trong núi rừng u tĩnh...” Hắn giống như một thớt ấu thú, có được tính thích ứng cực mạnh với môi trường hoang dã, thậm chí có thể căn cứ hoàn cảnh chuyển đổi để thay đổi trạng thái bản thân, đây là năng lực bọn ta tha thiết ước mơ...”
Richter cứ như vậy bị quân đoàn Thợ săn quỷ mang đi. Về sau hắn mơ mơ hồ hồ tiếp nhận thí nghiệm cải tạo hắc ma pháp, đất là công đoạn thí nghiệm có tỷ lệ người sống sót rất thấp. Nhưng Richter lần nữa cho thấy tính thích ứng cực mạnh. Những Thợ săn quỷ khác ít nhiều đều có dị biến trên cơ thể nhưng Richter vẻn vẹn chỉ có tóc trắng ra.
Thợ săn quỷ hồ sơ ghi chú Richter như sau: Lực tương tác ma thuật đen vượt chỉ tiêu, đề nghị trọng điểm quan sát. Sau khi thí nghiệm kết thúc, Richter đi đến dưới ánh mặt trời. Trong không khí xoay tròn bay múa bụi bặm, chỗ xa xa xột xoạt tiếng ve kêu, tất cả đều vô cùng rõ ràng được phóng đại... Đây là một thế giới mới tinh. Hắn như được sống lại cuộc đời mới.
Ký ức tươi đẹp không kéo dài. Chờ Richter lấy lại tinh thần, mấy chục ma vật hỗn mang đã lộ ra răng nanh bén nhọn hướng quanh hắn về tới.
“Vùng diệt quỷ, mở!”
Dưới chân Richter xuất hiện lĩnh vực màu đỏ sậm, bên trong không khí cơ hồ bị đông kết. Đây là hắc ma pháp dung hợp với thuật pháp của Thợ săn quỷ, kẻ tiến vào vùng đó đều sẽ thành con mồi của hắn. Sau đó đồ đằng màu đỏ sậm lấp lóe trên đỉnh đám ma vật. Ấn ký bỗng nhiên bị nổ tung, chỉ một thoáng hết thảy đều tan thành mây khói, chỉ còn mùi tanh huyết vụ tràn ngập ra xung quanh.
"Chú ơi, Chú đã nhìn thấy ma quỷ chưa? Loại quỷ xịn, có ý thức và biết nói ý."
“Ừm...tất nhiên là ta từng thấy rồi”
“Oa! Thật luôn? Vậy chúng trông thế nào?”
"Hừm ... ta không thấy rõ. Ta trúng một đòn của nó nên bất tỉnh. Lúc thức dậy thì cuộc chiến đã kết thúc."
“Thảo nào mọi người đều gọi chú là Richter chém gió, công nhận tài chém gió của chú khiếp thật!"
"Chém gió? Đó không phải là chém gió ......" Richter lẩm bẩm, nhặt chiếc túi da đựng rượu lúa mạch lên làm một hớp, vị chua chát của rượu xộc lên như muốn hàn gắn trái tim có đôi chút mất mát của anh.
Richter đang nói sự thật.
Mang trong mình dòng máu của các Pháp sư ma thuật đen, Richter cùng các đồng đội sở hữu sức mạnh phi thường và khả năng bất tử, đã chiến đấu với vô vàn quỷ dữ suốt 800 năm.
Đó là thời kỳ huy hoàng nhất của Thợ săn quỷ. Trong nhiều khu vực quỷ dữ hoành hành, danh tiếng của họ trong dân chúng còn lấn át các Lãnh chúa địa phương. Nhưng với Cuộc chiến Thanh trừng và sự sụp đổ của Pháp sư Ma thuật đen, địa vị của họ giảm dần. Mặc cho thời gian sát cánh cùng quân đội tới tiền tuyến miền Nam khốc liệt đã nhuộm đỏ áo choàng các Thợ Săn một màu máu, chứng minh họ là kẻ thù của thế lực Hắc Ám, danh dự đã hoen ố của họ vẫn không thể phục hồi.
Kể từ đó, không ai ca ngợi giá trị và sự vĩ đại của Thợ săn quỷ, và cũng không ai quan tâm đến sự hy sinh và cống hiến của họ nữa. Đội quân săn quỷ chiến tích lẫy lừng của quá khứ dần bị thế giới lãng quên trong đống đổ nát của cuộc chiến tranh thành Nam.
Richter là một trong số ít thợ săn sống đến cuối cuộc chiến. Sau khi được Hội đồng Ma thuật xem xét và thẩm định , anh ta có thể trở lại xã hội loài người. Hàng trăm năm chinh chiến trong quân ngũ và tên gọi của hàng trăm đồng đội đã hy sinh thực sự là động lực đằng sau sự tồn tại của Richter: miễn là anh ta vẫn còn sống, Thế giới còn chưa thể quên hết mọi thứ họ đã làm.
"Hồi ức, đó là thứ gì còn say hơn rượu!" Richter, người đã trở về từ chỗ của các vị thần giờ lắc lắc túi rượu không còn là mấy, thứ anh trân quý vô cùng. Vẫn còn một khoảng cách ngắn đến điểm cấp rượu tiếp theo và anh ta phải tính toán mức sử dụng hàng ngày, nếu không đêm tiếp theo sẽ thật ảm đạm. Anh thực lòng mong ước rằng những thứ bẩn thỉu ẩn náu trong đêm sẽ nhanh chóng ra tay, để anh có thể hoàn thành chuyến “đi săn” này càng sớm càng tốt.
Thân phận hiện tại của Richter là một người áp tải hàng thuê miễn phí. Bảy ngày trước, Richter đã cải trang thành một người áp tải hàng thuê bị thất lạc đồng đội và gia nhập thành công vào Đội áp tải hàng cho các Thương nhân. Đó là đoàn vận tải hàng đang bị các Sinh vật Hắc ám để mắt tới gần đây - Những xe hàng cần tới sức kéo của tám con gia súc mới có thể dịch chuyển được, trên đó chất đầy Đá ma thuật được các Thương nhân kia mua từ miền đất Gobi tận trời Tây, cũng là món ăn thèm muốn nhất của lũ Sinh vật Hắc ám. Nhóm lính đánh thuê ban đầu không chào đón anh chàng đi lạc này. Nhưng sau khi Richter bỏ ra một túi Bạc, họ đã sẵn sàng chấp nhận người đồng hành mới này. Trong con mắt của lính đánh thuê, tiền vàng tiền bạc là những người bạn tốt nhất. Vì vậy, khi Richter xung phong nhận canh ca đêm, người trưởng nhóm còn lịch sự từ chối và còn dặn dò Richter nên nghỉ đêm cho tốt: "Trong con đường vận chuyển buôn bán này, không ai dám chạm vào hàng hóa chúng ta bảo hộ đâu."
"Nhưng đối tượng mà ta lo lắng không phải nhân loại!" Richter dở khóc dở cười, thò tay móc ra một túi bạc nữa. Anh thì thầm nói với người nhóm trưởng “ý đồ trong sáng" của mình: "Dù sao, nửa đêm làm một giấc cũng chẳng ai hay biết, xong ngày hôm sau lại vẫn có thể đường hoàng ngủ bù trên nóc xe hàng, giảm được bao nhiêu vất vả của cả chuyến đi".
Như vậy, Richter đã giành công việc "quý giá" này, nhưng trưởng nhóm còn trang bị cho anh một "trợ thủ" - chính là thằng nhóc Luen vừa nãy còn nhổ nước miếng vào người Richter. Trong suy nghĩ của trưởng nhóm, Richter dù sao vẫn là ma mới, chưa rõ ý đồ và nguồn gốc nên cần một người trông chừng anh ta đề phòng bất trắc. Richter không quan tâm, vì toàn bộ sự tập trung của anh ta hướng cả vào màn đêm dần buông xuống.
“Xem ra, sự kiên nhẫn của các ngươi có lẽ đã hết rồi nhỉ?” Richter nhìn đống lửa và lẩm bẩm với chính mình. Có vẻ như để đáp lại lời nói của Richter, một âm thanh rên rỉ theo làn gió bay tới, và không khí gần trại đột nhiên lạnh hẳn đi. Richter biết rằng con mồi đang chờ đợi từ lâu của anh sắp chui vào bẫy.
Những thay đổi đột ngột này đánh thức những áp tải hàng đang say giấc. Mặc dù nhận thức về thế lực hắc ám của họ thấp hơn nhiều so với Richter, nhưng nhiều năm làm nghề áp tải hàng thuê đã rèn cho họ bản năng khi sự nguy hiểm đến gần. Khi đã vũ trang đầy đủ bước ra khỏi trại, họ khó có thể tin vào mắt mình: Richter, kẻ chém gió chuyên nghiệp, đang cầm một thanh kiếm đối đầu với một nhóm sinh vật hắc ám đầy khủng bố. Anh chàng này vẫn giữ được thái độ bình tĩnh tự tin khiến họ tưởng mình còn đang mơ.
“Mặc dù hàng trăm năm đã trôi qua, mặc dù đã bị thế giới quên lãng, nhưng là một Thợ săn Quỷ, ta chưa bao giờ quên vinh quang và sứ mệnh đằng sau tên gọi này.”
Richter nhìn đám quái vật trước mặt anh, lẩm bẩm với chính mình. "Ta tin rằng các ngươi cũng chưa bao giờ quên cái chết và nỗi sợ hãi mà cái tên gọi này mang lại. Nếu trót quên, thì ta cũng không ngại nhắc lại với các ngươi lần nữa."
Sau đó, Richter rút kiếm ra. Ánh kiếm giống như những ngón tay của Nữ thần ánh sáng, xuyên thủng bóng tối của màn đêm đang bao phủ.
"Nơi nào có bóng tối, nơi đó là chiến trường của ta!"