Sinh nhật: 24/11 ( Nhân Mã )
Cao: 162cm
Nơi sinh: Vương Quốc Norman
Vai trò: Trợ giảng Carano
Khác:
Annette thường cú đêm ở thư viện nên luôn đeo kính
Annette thường xuyên hồ đồ quên đông quên tây quên cả thế giới
Bí mật:
Lần đầu khi dùng phong ma pháp, Annete đã bị thổi bay vào trong tận phòng ngủ của D'arcy
Annette rất thích con trai có làn da rám nắng và cơ bắp nảy nở săn chắc
Annette mỗi buổi sáng đều cố gắng học thuộc thần chú lại một lần
Annette sinh ra trong một gia đình hạnh phúc thuộc phía nam của Vương quốc Norman.
Do từ nhỏ đã vô cùng sùng bái ma pháp sư nên khi lớn lên, nàng đã thi đỗ vào Học viện ma pháp - chính thức trở thành một học đồ ma pháp sư.
Trong một lần làm nhiệm vụ thực tập, Annette bị phái đến Hải linh trấn và cô trở thành một ma pháp sư thực tập. Thế nhưng cư dân hải linh trấn lại không mấy tin tưởng cô pháp sư trẻ tuổi này, lại thêm nhiều lần tác phép sai lầm. Điều này khiến Annette có nguy cơ bị triệu hồi về học viện ma pháp.
Trước khi rời khỏi Hải linh trấn, Annette dự báo được một trận bão lớn sắp ập đến nơi này. Vì vậy cô đã dựa vào thực lực bản thân đẩy lùi cơn bão. Nhờ đó mà cô đạt được sự tín nhiệm của cư dân Hải linh trấn.
Và từ đó về sau, Annette đồn trú tại Hải linh trấn, và cô đã chính thức được trở thành một ma pháp sư đúng nghĩa.
Gió, vô hình vô chất, cực kỳ linh động.
Trên chiến trường, ma pháp sư chưởng không phong nguyên tố cho tới bây giờ đều là nhân vật chạm vào nóng bỏng tay. Bọn hắn hành động mau lẹ, vô luận điều tra hay là ám sát đều là hảo thủ; Bọn hắn còn có thể bay lượn chân trời, quan sát toàn bộ chiến cuộc, từ đó hại quyết sách chính xác.
Thế nhưng là, Phong hệ ma pháp Annette bây giờ lại có chút e ngại chiến trường này.
Trời sinh tính tình thiện lương đương nhiên là một trong những nguyên nhân, Thế nhưng điều khiến nàng buồn rầu nhất vẫn là lực khống chế của bản thân đối với ma pháp.
Từ tiến vào học viện pháp thuật tu hành đến nay, Annette có thành tích về lý thuyết một mực đứng hàng dầu. Rất nhiều đạo sư đều xem trọng tương lai của nàng. Vì nàng có được cơ sở Toán học vững chắc cũng đầy đủ lòng ham học và tâm hiếu kỳ thích tìm hiểu lĩnh vực thần bí.
Cho đến khi...
"Lẽ nào một thiên tài được đạo sự tán thưởng đến cả ma thuật cấp học đồ cũng không thể chưởng không sao?"
Trong các tiết thực hành ma pháp trên lớp, Annette luôn thi không có kết quả. Đã qua một học kỳ, nàng thậm chí không cách nào phóng ra một chiêu ma pháp đạt tiêu chuẩn cấp học đồ.
Ngay đến bản thân Annette cũng bắt đầu hoài nghi mình có tố chất trở thành một ma pháp sư không?
Và cuối cùng những lo nghĩ này đã chuyển thành hành động
Annette một đầu đâm vào thư viện, ý đồ từ những bí điển ( Chú ngữ cùng thi triển ), ( Sổ tay thi triển ma pháp thự dụng », « Phong hệ ma pháp 101: Chương thực tiễn ) ... tìm tới đáp án. Đạo sự khéo hiểu lòng người cũng trợ giúp nàng điều chỉnh chương trình học, tăng lên không ít luyện tập thực tiễn cùng chương trình học tương quan.
Ma pháp phóng ra, bình thường cần kinh nghiệm của quán tưởng thiền định, năng lượng, cùng chú thuật ba giai đoạn tổ hợp: Quán tưởng chính là tiêu hao tinh thần | lực đi phác hoạ ra hoa văn ma pháp; Bổ sung năng lượng, lợi dụng hoa văn mới sinh thành hấp thu nguyên tố ma pháp quanh mình để chuyển hóa thành sức mạnh tự thân; Chú thuật chính là phối hợp chú ngữ đem sức mạnh ma pháp thi triển đi ra, tác dụng vào mục tiêu hoặc khu vực chỉ định.
Annette rõ ràng chính mình gặp rắc rối tại giai đoạn thi triển chú thuật. Khi ma pháp rót vào hoa văn, nguyên tố chi lực tiêu hao rất lớn sức mạnh tinh thần của nàng. Điều này dẫn đến quá trình ngâm xướng có tinh thần lực không đáng kể, cuối cùng ma pháp hiện ra uy lực tự nhiên liền thấp hơn tiêu chuẩn bình quân.
Ngày qua ngày thời gian dài thiền định, lấy tăng lên tinh thần lực của mình; Nàng tiếp tục luyện tập ngâm xướng ma pháp để cam đoan tiết tấu chú ngữ cùng chuẩn âm không bị sai lầm.
"Thế nhưng là, vì cái gì vẫn chưa được đây?"Đêm đến trong tiệm sách, Annette hai mắt đỏ bừng, si ngốc nhìn xem ma pháp điển tịch trước mặt chồng chất như gò núi
"Kia có lẽ là bởi vì, người đối với ma pháp tồn tại một chút hiểu lầm." Thanh âm ôn nhu mang theo một cỗ thanh thoát siêu nhiên thấm vào ruột gan khiến Annette đang buồn ngủ chợt rung động.
Trước mặt Annette là một mỹ phụ mang trường bào màu xanh biếc. Nàng có dáng người thon dài, da trắng như ngọc, ánh mắt thâm thúy, toàn thân lộ ra một cỗ khí chất khiến người như tằm trong gió xuân, Dùng tinh thần, lực của Annette trước mắt, căn bản là không có cách ước định tu vi của mỹ phụ trước mắt này. Nàng chỉ cảm thấy mình đang đối mặt trước một vùng biển rộng.
Annette mím môi, do dự sau một lát, rốt cục vẫn mở miệng thỉnh giáo: "Xin hỏi, ta nên làm như thế nào?"
"Đang trả lời vấn đề của người trước đó, ngươi có thể hay không nói cho ta, ma pháp đến tột cùng là cái gì?" Mỹ phụ phải hỏi để trả lời Annette nghi vấn.
"Ma pháp, là năng lượng siêu nhiên mà ma pháp sư nằm giữ. Ma pháp sư tại bên trong quán tưởng tiêu hao tinh , thần lực khắc hoạ hoa văn sau đó hấp thu ma pháp nguyên tố để bổ sung năng lượng và duy trì ổn định; cuối cùng thông qua chú ngữ đem ma pháp thả ra, tác dụng đến mục tiêu hoặc khu vực chỉ định". Annette gắn từng chữ.
Mỹ phụ nhẹ gật đầu, mỉm cười nói: "Cách thức trả lời của sách giáo khoa, phi thường chuẩn xác, đáng tiếc ta không cách nào cho ngươi max điểm."
Annette có chút ngượng ngùng cúi đầu, nàng minh bạch, đây không phải đáp án mỹ phụ kỳ vọng.
"Xem ra là tài liệu giảng dạy của chúng ta ra có một vài vấn đề." Mỹ phụ phảng phất không nhìn thấy phản ứng của Annette, tiếp tục nói: "Ngươi muốn thành công thi pháp, trước hết hãy quên những vật người từ sách vở bên trong học được kia, quên đi những văn tự kia, đi xem một chút ma pháp thự sự là cái dạng gì, cả ngày vùi đầu vào sách vở sẽ chỉ cách sự thật càng ngày càng xa!"
"Nhưng... Thế nhưng là."
"Rất kinh ngạc sao?" Mỹ phụ cười cười. "Nhưng mà sự thật chính là như thế. Ma pháp, cũng không phải là nô bộc của ma pháp sư. Người mạnh mẽ dùng tinh thần lực đi ức chế hành động của bọn nó, bọn chúng tự nhiên sẽ phản kháng lại."
"Ta nên làm như thế nào?" Annette lại một lần nữa hỏi nghi ngờ của mình.
"Học cùng ma pháp làm bằng hữu, con của ta!" Mỹ phụ duỗi ra ngón tay, nhẹ nhàng nhất qua mặt bàn đọc sách trước mặt Annette, lưu lại một đạo thủy lam sắc ma pháp phảng phất như một dòng sông đang phun trào, Hỏa nóng tính linh hoạt, Phong Linh động phiêu dật, Thổ đôn hậu trầm ổn, Thủy ôn nhu mềm mại, Lôi lăng lệ táo bạo... Ma pháp có riêng đặc tính phân mình. Người cần kết giao với chúng như bằng hữu, hiểu rõ bọn chúng, tôn trọng bọn chúng, cùng bọn chúng vui sướng ở chung. Như vậy bọn chúng mới nguyện ý trợ giúp người khi người cần."
"Nên làm như thế nào?" Annette lần thứ ba hỏi vấn đề giống như trước.
Mỹ phụ lơ đễnh, mỉm cười nói: "Ngươi trước tiên có thể thử thả ra gông xiềng bên trong thế giới tinh thần của ngươi, để bọn chúng bên trong thế giới tinh thần của ngươi tự do rong ruổi. Thêm quan sát, bớt căng thẳng, Khi người hiểu rõ bọn chúng, tự nhiên sẽ biết phải làm thế nào."
"Tạ ơn ngài chỉ giáo, ta sẽ cố gắng thử" Annette cảm tạ.
Mỹ phụ đáp lễ lại, sau đó phiếu nhiên mà đi. Đưa mắt nhìn mỹ phụ rời đi, Annette lúc này nhắm mắt lại tiến vào minh tưởng trạng thái.
Nàng mảy may không có chú ý tới, đầu ngón tay của mình chẳng biết lúc nào sinh thành mấy đám gió lốc vô hình vô chất. Bọn chúng giống như hài đồng - bên người Annette tự do tự tại chơi đùa...
Ngày làm việc của Annette khởi đầu khi trời chạng vạng.
Đũa phép? Có. Cầu pha lê? Sẵn sàng. Tăng lực dược? Xong – sai lầm dạo trước đã dạy cô bài học cẩn tắc vô áy náy, cứ phải chuẩn bị kỹ cho chắc cú. Xong xuôi đâu đấy, Annette phóng chổi bay khỏi căn gác mái nhỏ nhắn ấm cúng của mình lên bầu trời đầy sao, nơi cô lặng lẽ vi hành khắp thị trấn nhỏ ven biển đang đắm chìm trong giấc nồng.
Hải linh trấn nằm lọt thỏm giữa ba bề là đại dương. Suốt những thập kỷ gần đây, bão tố và sóng thần đã trở thành chuyện thường niên do các thay đổi khí hậu bắt nguồn từ những dòng chảy và Khe vực thẳm. Cũng bằng đấy thời gian dân làng chài đã nỗ lực cầu khẩn Hội đồng Phép thuật cắt cử một pháp sư đến cứu viện. Đắng lòng thay số phận của làng chài với dân số khiêm tốn này chẳng nằm trong danh sách ưu tiên của Hội đồng, nhất là khi chính bản thân các Pháp sư đang ngày càng ít đi, lại còn phải lo chống trả những cuộc tấn công ngày một leo thang tại tiền tuyến phương nam. Thế là thị trấn này, một cách hiển nhiên, trở thành thực địa của các phù thủy tập sự.
“Làng chài nơi đây cần mình!”
Thay vì chọn thực tập tại các chốn phồn hoa đô thị, Annette một mình một chổi phi thẳng đến Hải linh trấn. Trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, à không phép thuật hệ gió, rõ như ban ngày rằng không cô thì còn ai vào đây để giải quyết vấn đề khí hậu chốn này. Bằng vốn kiến thức của mình, bất kỳ thay đổi nào của các chòm sao, dù là nhỏ nhất, đều được cô nhanh chóng phát hiện và lập tức thông báo giúp cư dân làng chài chuẩn bị sẵn sàng cho mọi thiên tai sắp ập đến.
Ngặt một nỗi điều mà dân làng chài cần là một pháp sư thần kỳ, người có khả năng hô biến xua tan thiên tai, điều mà dĩ nhiên Annette còn lâu mới đủ sức - ấy là còn chưa kể đến việc cô không được phép niệm chú sử dụng phép thuật gì sất, mà cái này thì chủ yếu là do những điều luật ràng buộc cấm thực tập sinh phù thủy dùng phép thuật ngoài khuôn viên nhà trường. Thế nên đối với dân làng chài, Annette giống một cô bé ngáo ngơ làm chuyện bá vơ hơn là một pháp sư đáng kính, bất kể thành tích dự báo thời tiết suýt hoàn hảo, chỉ sai hai trong tổng số hàng chục lần chính xác trong 50 ngày vừa qua của cô.
Hôm đấy là một ngày chủ nhật tươi sáng - một trong các sai lầm kể trên. Tất cả dân chài rút hết thuyền bè neo đậu kỹ càng, nhà cửa chốt chặn chặt chẽ và ở lỳ suốt bên trong cả ngày theo như cảnh báo của Annette. Thế rồi sáng hôm sau mặt trời vẫn tỏa nắng lung linh…
Lần còn lại là khi Annette ngủ gục giữa chừng lúc nửa đêm. Trước đấy thì bầu trời vẫn cho thấy các tín hiệu của các ngày nắng sắp tới, thế rồi khi cô chợp mắt nhẹ do đã quá mệt mỏi thì các vì sao lại chuyển mình. Tối hôm sau khi những chiếc thuyền đầy ắp cá tươi đang trên đường về bờ biển thì không kịp trở tay khi bão ập đến bất ngờ. May thay cơn bão cũng không to lắm, và Annette cũng kịp xuất hiện để cứu vãn tình hình, thế nên hú hồn thì hú hồn, nhưng không có thương vong nào cả.
Dẫu vậy những sai lầm này vẫn dẫn đến khá nhiều than phiền về Annette. Đối với mọi sinh viên của học viện trứ danh trực thuộc Hội đồng, việc duy trì niềm tin và danh dự của tổ chức là trách nhiệm và nghĩa vụ của tất cả mọi người. Do đó các giáo sư đã quyết định đình chỉ công tác của Annette và yêu cầu cô quay về trường học lại.
Và tối nay chính là buổi cuối cùng của Annette.
Nếu được hỏi thì hiển nhiên Annette chẳng thích việc bị buộc phải quay về tí nào. Dẫu căn gác mái được dựng vội dựng vàng đầy tạm bợ bởi dân chài chẳng thể nào sánh bằng ký túc xá ở trường, nhưng cô cảm thấy như được ở nhà. Hơn thế nữa, trước khi đến đây, cô đã tự hứa với lòng rằng mình sẽ sử dụng phép thuật để hỗ trợ những người cần cứu giúp, và rõ ràng là lời hứa chưa được thực hiện trọn vẹn.
Công tâm mà nói thì là một thực tập sinh, Annette đã làm khá tốt. Với nội dung phức tạp như Thiên văn học thì sai số 4% đã là đáng gờm lắm rồi. Tuy nhiên chính bản thân của Annette cũng hiểu sự khác biệt giữa 4% lý thuyết và thực tế khổng lồ ra sao. Với dân làng chài, hễ sai là mất mạng chứ chẳng chơi.
Ngẩng đầu nhìn bầu trời điểm xuyết đầy những vì sao lớn có, nhỏ có, Annette bỗng nhớ lại một cuộc gặp gỡ định mệnh từ nhiều năm trước.
Đêm đấy Annette ở lại thư viện. Người duy nhất còn sót lại ngoài cô là một người phụ nữ với đôi mắt đầy trìu mến. Annette biết mình cần phải chăm chỉ hơn nữa, vì dẫu cô rất giỏi Lý thuyết Phép thuật, lúc thực hành thì cô lại tệ ơi là tệ. Tệ đến nỗi cuối học kỳ cô là người duy nhất trong cả lớp vẫn chưa thể niệm chú phép thuật nào cho ra hồn cả. Và kết quả như thế nếu vẫn còn tiếp diễn thì không bị buộc thôi học mới là lạ.
Annette cố lật hết quyển này đến quyển khác để giải đáp một số thắc mắc, nhưng mọi nỗ lực dường như vô vọng. Thế rồi khi bắt gặp ánh mắt đầy khích lệ của người phụ nữ, cô quyết định hỏi xin một số lời tư vấn.
“Ta đã từng có một người bạn học Lý thuyết Phép thuật tệ khủng khiếp – và anh ấy là một trong những Pháp sư hùng mạnh nhất ta từng biết.” Người phụ nữ nói.
Annette há hốc mồm, tai vẫn chưa thể tin nổi điều vừa nghe.
Quý cô mỉm cười. “Cũng kinh ngạc như em, thế nên ta quyết định theo dõi xem anh ấy thường tập luyện thế nào. Em biết ta thấy gì không? Anh ấy nhảy múa cùng các ngọn lửa, hệt như lũ tinh linh thiêu thân, và nhảy cuồng nhiệt như thể lửa là cả thế giới đối với anh ấy.”
“Phép thuật chân chính không chỉ gói gọn trong câu chữ. Vùi đầu trong sách cả ngày chẳng giúp ta đi đến đâu cả. Em hãy thử thân thiện hơn với phép thuật, và biết đâu đấy một ngày nào đó em sẽ được chấp nhận.
Nhiều năm về sau Annette mới biết được danh tính của người phụ nữ bí ẩn đó tại một buổi lễ trao thưởng. Sephera là một trong những nhà sáng lập của Hội đồng Phép thuật, và cũng đồng thời là một huyền thoại. Khi Annette tiếp nhận chiếc cúp từ tay Sephera, lời nhắn nhủ đầy thông thái năm nào lại vang vọng trong tai cô: “Hãy kết bạn với phép thuật, và cùng nhau hỗ trợ những người cần cứu giúp.”
Đấy chính là điều đã mang Annette đến với Hải linh trấn.
Bất thình lình các vì sao chuyển mình. Annette điếng hồn trân trối nhìn Tử vong tinh, vì sao hắc ám nhất chợt lóe lên chút ánh tím rồi tăt lịm đi. Chỉ trong chớp mắt, nhưng đôi mắt tinh tường của Annette đã kịp bắt trọn cả thời khắc ấy. Một cơn bão đang thai nghén – thứ được sinh ra từ Khe vực thẳm chốn xa khơi đang dần dần bành trướng trọn khắp đại dương.
Tàn bạo. Chết chóc
“Hỡi bạn tôi ơi, mình cần trợ giúp!” Trước hiểm họa khủng khiếp đang ập đến từ cuối chân trời, Annette quyết làm lơ luật lệ của Học viện. Cô nhảy lên chiếc chổi của mình và phóng thẳng đến cơn bão như một vị kỵ sĩ quả cảm.
Sáng hôm sau khi dân chài thức giấc, họ phát hiện ra thuyền bè của mình nay chỉ còn lại những mảnh vụn, và Annette ngất tỉnh trong kiệt quệ trên mặt đất. Dẫu chẳng ai được chứng kiến những gì Annette đã làm, họ vẫn thừa sức mường tượng ra sự khủng khiếp của thứ cô phải một mình đối đầu dựa trên cảnh tượng hoang tàn sáng nay. “Thật là một pháp sư vĩ đại!” Họ thốt lên. Suýt tí nữa thì vì sự gàn dở của mình mà họ đã tống khứ đi người đồng minh tận tụy nhất – may thay cô ấy vẫn hết lòng vì họ cho đến phút cuối cùng.
Mọi sự, vẫn còn có thể được cứu vãn.
Thực tập sinh mới thay thế Annette, trong ngỡ ngàng, được cả làng chài đề nghị rời đi. Anh ta chẳng hiểu chuyện quái gì đang diễn ra, chỉ biết Thị trưởng gửi gắm cho mình mang về Học viện một bức tâm thư cảm tạ với tất cả chữ ký của mọi dân làng. Người thị trưởng không chỉ ngợi khen những nỗ lực của Annette, mà còn xin đề xuất Học viện tấn phong cô trở thành Pháp sư chính thức.
Chưa hết, ông còn tiết lộ rằng toàn làng chài Hải linh trấn đang lên kế hoạch xây dựng một ngôi đền ma pháp tri ân Annette. Dẫu có thể thiếu thốn về cả nhân lực lẫn vật tư, nhưng dù tốn cả đời, hay thậm chí nhiều thế hệ, họ vẫn đồng lòng quyết hoàn thành sứ mệnh này, bởi họ biết rằng Annnette đã thệ ước cô sẽ dành cả đời ở chốn nay.
Giờ đây bất cứ khi nào Thị trưởng nhắc đến Annette trong thư, ông luôn bày tỏ sự tôn kính của mình bằng dòng chữ.
Ngài Annette.