- CỰU HƯỚNG ĐẠO SINH BIÊN HÒA - NỐI VÒNG TAY LỚN...
- HÀNH TRÌNH ĐẾN VỚI TRẠI THẲNG TIẾN IX
- SÂN CHƠI DÀNH CHO CÁC CỰU HƯỚNG ĐẠO SINH BÌÊN HÒA...
- NƯỚC MẮT CỦA THẦY HOÀNG ĐỨC BÀO…
- NQ KHÓA 13 KHÓC BẠN - HUỲNH BỘI TRÂN
CỰU HƯỚNG ĐẠO SINH BIÊN HÒA - NỐI VÒNG TAY LỚN...
Vẫn như hai kỳ họp trước, chỉ đơn giản một dòng tin nhắn thông báo địa điểm, thời gian “Lúc 8 giờ 30 sáng chủ nhật 26/02/2012, anh chị em HĐS nhà mình gặp nhau tại quán café Đá Cuội (Cù Lao Phố)…” qua e-mail và điện thoại di động, cứ thế mà mọi người chuyển tiếp thông tin họp mặt cho nhau. Lần này, niềm vui hội ngộ được mở rộng đến thân hữu của các cựu HĐS, là những anh chị em yêu quí HĐS nhưng chưa có cơ hội tham gia phong trào Hướng Đạo. Trước đó, tôi nhận được khá nhiều cuộc gọi và tin nhắn xác nhận sẽ về thăm lại anh em. Ấy thế mà…
Sáng sớm ngày chủ nhật 26/02/2012, khi còn đang “mắt nhắm, mắt mở” tôi đã nhận hàng loạt tin nhắn, điện thoại cáo lỗi “ không đến dự họp vì bận đi …ĐÁM!” Ôi thôi liên tục các loại “đám” đồng loạt xuất chinh, khiến tôi phát ngộp và nghi ngờ buổi họp mặt lần này có nguy cơ … phá sản. Nhưng tôi chỉ lo lắng hão kiểu “bò trắng răng” thôi, bởi hơn ba mươi anh chị em cựu HĐS Biên Hòa và những thân hữu với tinh thần “sắp sẵn”, kẻ trước người sau vẫn tề tựu hát vang ca khúc “Anh em nối dây liên đoàn, cùng chung theo đích tối cao. Sao cho xứng danh hoàn toàn ….” Tình thân Hướng Đạo thiêng liêng như vậy, làm sao tôi có thể lo lắng anh chị em mình … bỏ nhau cho được?
Anh Đinh Công Hoàng về từ Sài Gòn, đã đến sớm hơn 30 phút so với giờ hẹn. Không thể tưởng tượng nổi, cùng sinh sống và làm việc chung thành phố, mà trôi nổi hơn 39 năm rồi hai anh em tôi mới gặp lại nhau. Anh tới sớm để … điểm danh, rồi vội vàng tạm biệt. Anh bảo lần này về Biên Hòa, anh còn có nhiệm vụ đưa đội banh lão tướng Sài Gòn thi đấu giao hữu ở sân vận động Biên Hòa. Anh hẹn khi xong trận đấu, sẽ quay trở lại thăm anh em. Anh Hoàng không phải là dân Hướng Đạo, nhưng thời còn là học sinh trung học Ngô Quyền, anh gắn bó với nhóm Hướng Đạo chúng tôi như cật ruột.
Cũng đến điểm hẹn rất sớm là anh chị Nghiêm Thái Bình- Nguyễn Thị Phượng. Anh chị đã có kế hoạch đi du lịch Vũng Tàu trước đó, nhưng trước khi xuất phát anh chị nhất định phải ghé thăm anh em Hướng Đạo cho … đỡ ghiền. Nồng nhiệt hơn, anh còn “ký gửi” lại người em ruột là anh Nghiêm Văn Hải (CHS.NQ K.11), anh Đỗ Công Luận (CHS.NQ K.8) và anh bạn 78 tuổi Nguyễn Văn Nhàn. Là thân hữu của Hướng Đạo, nhưng các anh rất nhiệt tình tham gia mọi sinh hoạt với các cựu HĐS. Anh Nhàn cho biết: ”Tui là dân ngoại đạo, nhưng tui không hề cảm thấy lạc lõng dù mới sinh hoạt với anh em Hướng Đạo lần đầu…”
Đã lâu không gặp nên tôi không có số điện thoại của anh Nguyễn Quốc Nam (kha Sông Cả, đạo Bửu Long), nhưng tinh thần Hướng Đạo của anh thật đáng trân trọng. Mặc dù không nhận được tin nhắn, nhưng anh Nam vẫn chủ động liên lạc tìm về thăm lại anh em chung đơn vị cũ của mình. Anh hiện theo đuổi nghề nhiếp ảnh, nên khá bận rộn… chạy show. Giữa buổi họp, anh Nam từ giã mọi người ra về trước. Anh nói nhỏ với tôi: “Anh xin lỗi, nhưng sắp đến giờ… động quan rồi (?!...) Anh phải đến sớm chụp hình, kẻo gia chủ trông chờ nóng ruột…” Tôi đành bắt tay trái tạm biệt anh Nam, hẹn gặp lại anh lần sau vậy.
Rộn ràng cả một khoảng sân rộng, các anh chị em không ngừng hỏi han sức khỏe của nhau. Từ Sài Gòn trở về có các anh chị: Bùi Thị Lợi, Lê Phong Quan, Đặng Văn Danh, Nguyễn Tiến Dũng … Biên Hòa có các anh chị: Lê Thị Ánh Tuyết, Nguyễn Thị Tất, Phùng Thị Ngọc Dung, Huỳnh Hoài Sơn, Trần Ngọc Ánh, Lý Quốc Bửu, Bế Mạnh Cường, Hà Duy Thiện, Diệp Hoàng Mai …Gia đình HĐS Biên Hòa lần này dang tay chào đón thêm các anh chị: Trầm Thị Ngọc Sương, Trần Tấn Mỹ, Nguyễn Doãn Hoàng, Lê Văn Hùng, Nguyễn Tuấn Sơn …
Anh Trần Ngọc Ánh đã chuẩn bị xong nhiệm vụ quản trò. Hai tay guitar Lê Hữu Tài và Nghiêm Văn Hải so dây, chuẩn bị đệm cho mọi người hát những bài ca sinh hoạt … Đặc biệt là “phó nháy” Đoàn Chấn Hưng, kỳ họp nào cũng bị “thiệt thòi” vì lo mãi mê “chụp” anh em, mà quên nhờ anh em “chụp” lại cho mình. Anh Phạm Thanh Thừa (cựu thiếu sinh Lam Sơn) bận đi “đám” ở quê vợ tận Vĩnh Cửu, nhưng cũng nhưng cũng kịp quay về tay bắt mặt mừng trong tiếng reo “ A…” kéo dài của anh em.
Từng “liên hoan” karaoke và cafe chung với anh Nguyễn Háo Thoại nhiều lần, nhưng tôi không biết anh cũng là dân Hướng Đạo. Vì vậy mà hai lần trước, tôi không gửi tin nhắn cho anh. Đến khi anh biết có cuộc họp mặt cựu HĐS, anh bèn... phàn nàn trách cứ. Ôi trời! anh không … tự khai làm sao tôi biết anh là Hướng Đạo? Bởi anh Thoại đã ngưng sinh hoạt, trước khi tôi trở thành Hướng Đạo sinh. Anh Thoại hiện là Hiệu phó trường Cao đẳng Mỹ thuật trang trí Đồng Nai (trường Bá Nghệ Biên Hòa xưa). Anh cũng là người có nhiều băn khoăn trăn trở, suy tính phương thức mở rộng vòng tay kết nối các cựu HĐS Biên Hòa lại với nhau.
Các anh chị cũng “chất vấn” tôi: ”Lê Phong Vũ đang ở Biên Hòa, tại sao em không “mời” Vũ tham dự cho vui? Tôi bèn:” Thưa với quí anh chị, em không biết số điện thoại của Vũ ở bên Mỹ cũng như ở Việt Nam. Em cũng không biết Vũ về Việt Nam từ lúc nào, Vũ đang tạm trú ở đâu, làm sao em thông báo cho Vũ được?...” Bất kỳ anh chị nào cũng có thể chuyển tiếp tin nhắn hội ngộ cho Lê Phong Vũ kia mà!... Phùng Thị Ngọc Dung …bỏ nhỏ với tôi:” Hướng Đạo mà! Nghe tin thì alo chạy tới thăm nhau, cần chi mời mọc cho khách sáo?…” Dung có lý, mỗi năm anh chị em mình chỉ dành một buổi sáng quây quần bên nhau “ Cà phê bán mì, một ly thì một bánh. Nào cố ăn hết, ăn hết xong ta lại ca…” Đơn giản chỉ để thăm nhau, để nhắc nhớ những kỹ niệm một đời Hướng Đạo… Và quan trọng là để điểm danh xem ai còn ai mất, khi anh em ta còn có cơ hội gặp lại nhau.
Bất ngờ nhất trong buổi họp mặt lần này, là sự có mặt của Trưởng Phạm Thanh Quan. Tôi chỉ tình cờ gặp anh Quan ngồi chuyện trò với anh chị Giao-Mai trước quán Tuyết Hồng chiều thứ bảy, tôi liền ghé vào “rủ” anh cafe sáng hôm sau – Anh em Hướng Đạo Biên Hòa thường sử dụng ngôn từ thân thiện “rủ nhau”, thay vì khách khí “ kính mời” trịnh trọng – Anh Quan vừa bay từ Mỹ về được hai ngày, chưa quen giờ giấc quê nhà nên còn khá mệt. Biết vậy, nhưng tôi nằng nặc hẹn “rinh” anh đi café vào 9 giờ sáng hôm sau. Bởi biết ra sao ngày sau, khi cuộc đời anh em chúng tôi bây giờ chỉ “cân, đong, đo, đếm” từng ngày…
Anh Phạm Thanh Quan là một huynh trưởng kỳ cựu của Hướng Đạo Biên Hòa, cùng thời với các huynh trưởng Lý Khánh Hồng, Lê Cảnh Từ, Phạm Phú Hòa, Trần Lựu, Trần Sánh, Huỳnh Văn Diệp, Trầm Hữu Tình v.v… Anh cũng là tuyển thủ bóng bàn nổi tiếng K.4 CHS.NQ, đã từng thi đấu và đoạt cúp học sinh sinh viên Miền Đông, mang vinh quang về cho trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa.
Chỉ trong một buổi sáng thôi, mà anh Quan gặp gỡ bao nhiêu khuôn mặt thân thương sau một thời gian rất dài lưu lạc. Này Trưởng cao niên Nguyễn Tuấn Cảnh, đã trên 80 tuổi rồi, nhưng anh vẫn hoạt động thường xuyên tại phòng khám đông y từ thiện Tịnh xá Ngọc Uyển Biên Hòa. Này Trưởng Lê Cảnh Từ về từ nước Đức xa xôi, là Trưởng duy nhất định cư ở nước ngoài đang giữ “kỷ lục” tham dự cả ba lần hội ngộ cựu HĐS Biên Hòa… Tất cả anh chị em rủ nhau chụp hình kỹ niệm, vì những trưởng cao niên của Hướng Đạo Biên Hòa bây giờ được xếp vào …sách Đỏ (?!..) – Dẫn lời của Trưởng Phạm Thanh Quan –
Lần này nhờ có quản trò Trần Ngọc Ánh và hai tay đàn guitar xuất sắc của trường Ngô Quyền nằm nẵm náo động suốt chương trình, mà phần sinh hoạt hát hò của anh chị em cựu HĐS Biên Hòa trở nên xôm tụ. Giữ đúng lời hứa, anh Đinh Công Hoàng trở lại tham gia sinh hoạt cùng với mọi người. Không để cho “bầu show” Diệp Hoàng Mai bị … lỗ sở hụi như hai lần trước, chị Bùi Thị Lợi ra tay cầm hộp giấy : “Kính mời quí anh chị em: Ai có ít … nạp ít, ai có nhiều nạp nhiều, không có thì khỏi nạp gì cả…”. Kết quả sau khi tất toán chi phí, lần đầu tiên “bầu show” lời được ….năm mươi ngàn đồng. Thiệt mừng quá chừng! Tự dưng nhớ đến bài ca ứng tác khi xưa của anh Hồ Ngọc Khanh, em ruột của Trưởng Hồ Văn Lưu: “Ông Nội cũng vui mừng, bà Ngoại cũng vui mừng. Cùng nhau về quê ăn Tết, ăn Tết ở đồng quê…” Cả hai anh Hồ Ngọc Khanh và Hồ Văn Lưu đều là người “tài hoa bạc mệnh”… Trong ngày vui gặp gỡ, anh chị em HĐS Biên Hòa xin dành một phút mặc niệm tưởng nhớ đến các anh, cũng như quí trưởng quá vãng Trần Quang Ngọc, Nguyễn Văn Thuyết, Trần Bá Khanh, Trần Sánh … thân thương.
Ngoài những bài ca sinh hoạt vui tươi hào hứng, tất cả anh chị em cựu HĐS Biên Hòa đã cùng nhau ôn lại bài ca Gọi lửa, Nhảy lửa, Tàn lửa và Hành khúc Hướng Đạo Việt Nam … Bao nhiêu năm dài đăng đẵng trôi qua, vậy mà anh chị em tôi vẫn xúc động khi cất cao tiếng hát “Hướng Đạo Việt Nam đuốc thiêng soi đường, Hướng Đạo Việt Nam khó khăn coi thường….” Có rất nhiều điều anh chị em tôi đã chia sẻ với nhau trong lần gặp gỡ này. Chia sẻ để cảm thấy gần gũi nhau hơn, thương mến nhau hơn trong tinh thần “Hướng Đạo một ngày, Hướng Đạo một đời…”
Tháng 02/2012
Diệp Hoàng Mai
Hình ảnh ngày Họp mặt Cựu Hướng Đạo Sinh Biên Hòa (chủ nhật 26/02/2012)
HÀNH TRÌNH ĐẾN VỚI TRẠI THẲNG TIẾN IX
Trại hè Thẳng Tiến lần thứ 9 (tên đầy đủ là Trại Họp Bạn Hướng Đạo Việt Nam Thẳng Tiến IX 2009) do Hội Đồng Trung Ương Hướng Đạo Việt Nam tổ chức, chính thức khai mạc ngày 11/7/2009 và bế mạc ngày 16/7/2009 tại San Lorenzo County Park, thành phố King City, tiểu bang California (cách San Jose 97 dặm về hướng Nam). Đây là kỳ trại được tổ chức quy mô và đông đảo nhất, đã được chuẩn bị suốt ba năm dưới sự điều hành trực tiếp của Trại trưởng Trần Anh Kiệt. Tham dự trại có 300 Trưởng chính thức và 2,557 trại sinh. Bao gồm 59 Liên đoàn Hướng Đạo Việt Nam đến từ các tiểu bang của Hoa Kỳ cùng các quốc gia khác như Úc, Pháp, Đức và Canada… Trưởng Mai Liệu 91 tuổi, đến từ San Jose là trại sinh cao tuổi nhất.
Theo Trưởng Trần Hoàng Thân, phụ trách Ban Thông Tin của Trại thì: “Trại Họp Bạn Thẳng Tiến IX là trại họp bạn đầu tiên có con số trại sinh ghi danh kỷ lục. Trong tổng số hơn 5000 Hướng Đạo Sinh Việt Nam đang hoạt động tại hải ngoại, đã có hơn phân nửa số Hướng Đạo Sinh kể trên đến với trại Thẳng Tiến IX. Con số 2,557 trại sịnh dự trại hè lần này, tăng gấp 3, 5 lần so với số 700 của Trại Thẳng Tiến VIII năm 2006 được tổ chức tại miền Nam California. Đây là một tín hiệu vui của phong trào Hướng Đạo Việt Nam….” Qua thông tin trên trang web http://tt9.thangtien.net, tôi đăng ký tham dự trại. Và tôi đã nhận e-mail hồi đáp của Ban tổ chức trại ngay ngày hôm sau, đề nghị tôi cung cấp thông tin cá nhân và phổ biến nội qui nhập trại.
Để đến với kỳ trại này, tôi cần có hai tấm giấy phép. Một, giấy phép nhập cảnh nước Mỹ. Hai, giấy phép nhập trại Thẳng Tiến IX. Đối với HĐSVN ở các nước khác, thủ tục này chỉ là … chuyện nhỏ. Riêng đối với một “cụ” HĐSVN đến từ Việt Nam đến như tôi, mọi việc không dễ chịu một tí tẹo nào. Để trở thành trại sinh chính thức, điều lệ của trại qui định tôi phải được một HĐS đang sinh hoạt Hướng Đạo ở Mỹ bão lãnh.
Tôi gọi cho anh Đỗ Quốc Tuyến, một HĐS cựu trào của Đạo Trấn Biên – hiện sinh sống ở thủ đô Hoa Thịnh Đốn – đề nghị anh bảo lãnh. Trên phone đường dài, giọng nói anh Tuyến ngập ngừng: “ Tên của em anh nghe quen quen, nhưng thiệt tình anh… chưa nhớ ra!...” Tôi bèn gửi cho anh tấm hình thẻ Hướng Đạo tôi chụp… 40 năm trước, và anh reo vui như dân ghiền nhậu gặp món… cầy tơ: “A, nó đây rồi!...” Kể từ lúc đó, tôi nhận được sự hổ trợ rất tích cực của anh Tuyến lẫn Ban tổ chức trại. Các anh khuyến khích tôi: “Chỉ cần Hoàng Mai … vác xác đến trại, các anh nhất định sẽ lo lắng chu đáo cho em ….”
Nhận được visa nhập cảnh Mỹ, tôi chỉ còn vỏn vẹn 14 giờ đồng hồ chuẩn bị mọi thứ để kịp giờ ra sân bay. Tôi điện báo tin ngay cho anh Tuyến, anh hướng dẫn tỉ mỉ để tôi không bỡ ngỡ suốt hành trình bay lần đầu tiên đến nước Mỹ. Anh dặn đi dặn lại: “Cô nhỏ yên tâm, ra khỏi sân bay San Francisco anh đón em liền!...” Sáng ngày 9/7/2009, tôi khởi đầu hành trình đến với trại họp bạn Hướng Đạo Việt Nam Thẳng Tiến IX từ sân bay Tân Sơn Nhất.
Hành trình mười bảy giờ bay của tôi khá yên ả. Mặc dù khi biết tôi thuộc hàng… cao tuổi, lại mới đến nước Mỹ lần đầu nên cô nhân viên hãng bay đã ngõ ý đưa tôi vào danh sách hành khách cần “trợ giúp”. Tôi đồng ý, vì tôi cũng lo sợ bị lạc giữa “biển người” như lời mô tả của nhiều người từng đi Mỹ. Nhưng thú thiệt, khi rời khỏi máy bay tôi không đủ kiên nhẫn chờ đợi nhân viên hãng bay “gom” đủ số hành khách cần trợ giúp. Thứ nhất, tôi không phải ngồi… xe lăn. Thứ hai, tôi chỉ có cái ba-lô gọn gàng trên vai mà chờ người dẫn dắt thì… kỳ quá! Vì vậy mà tôi cảm ơn nhân viên trợ giúp, rồi hối hả theo dòng người xếp hàng làm thủ tục nhập cảnh vào nước Mỹ.
Khi tôi đưa thư mời và nói lý do đến Mỹ dự trại họp bạn Hướng Đạo, cô nhân viên di trú tại sân bay San Francisco nở nụ cười thân thiện: “Very good! Have a good trip ...” Các thủ tục an ninh khác cũng được thực hiện nhanh chóng không ngờ. Nhận lại hành lý ký gửi là chiếc vali chứa đựng toàn… đồ nghề Hướng Đạo, tôi theo dòng người rời khỏi sân bay… Ủa, anh Tuyến đâu không thấy? Tôi chờ hoài, chờ hoài cho đến khi hành khách chuyến bay chỉ còn lại mỗi mình tôi. Tôi bắt đầu lo lắng, vì trời đã về chiều mà tôi không có điện thoại liên lạc với anh Tuyến. Trông thấy một nhân viên sân bay đang sử dụng điện thoại cầm tay, tôi lẻo đẻo đi theo. Đợi anh dứt cuộc gọi, tôi vội vàng “ Excure me!...” rồi đưa số phone của anh Tuyến nhờ anh gọi giúp. Nghe anh Tuyến “alo …” tôi mừng quýnh: “Em đợi anh ở sân bay lâu rồi…” Anh Tuyến cho biết đang bị kẹt xe trên đường ra sân bay, dặn tôi yên tâm… đợi!..” Tôi trả phone và cảm ơn anh nhân viên sân bay. Anh cười, lại chúc tôi “have a good trip”.
Đang là mùa hè nước Mỹ, nhưng càng về chiều trời càng trở lạnh. Tôi bắt đầu run với chiếc áo khoác mỏng manh. Cuối cùng anh Tuyến cũng đến, và tôi mất hết… khí thế khi gặp lại người anh Hướng Đạo tôi xa cách gần 40 năm: ”Cũng may ở nước Mỹ này không ai thèm… hốt xác em. Anh bảo em vác xác qua đây anh lo, vậy mà anh để em … tê tái lạnh!...” Anh Tuyến rối rít xin lỗi và choàng lên vai tôi chiếc áo khoác dày. Không chỉ một mình anh Tuyến, mà có đến ba ông anh Biên Hòa nữa cùng đi đón tôi. Các anh trêu tôi: “Đón trễ một chút, nhưng em Mai được lời vì có tới bốn ông anh đi đón. Để anh giới thiệu…” Đã được ấm áp trên xe, tôi tỉnh táo hẳn: “Mấy anh khỏi giới thiệu, em nhớ hết! Anh Phước chớ ai, anh Hiệp chớ ai, chỉ có anh Hoàng em chưa biết vì anh Hoàng không có đi Hướng Đạo. Nhưng đã là người Biên Hòa, thì là anh em cả nhà…”. Các anh bất ngờ, vì bị “cô nhỏ” mấy mươi năm trước “bắt giò” một loạt…
Tôi náo nức muốn đến ngay đất trại, nhưng các anh bảo tôi cần nghỉ ngơi sau chuyến bay dài. Một cuộc họp mặt CHS-NQ được tổ chức tại nhà vợ chồng anh chị Tài – Dung (Thái Dương) vào buổi tối hôm đó. Tôi tình cờ được “vui ké” với lớp đàn anh. Mãi đến trưa hôm sau, anh Huỳnh Quang Phước mới lái xe đưa tôi đến đất trại trước. Anh Đỗ Quốc Tuyến túc trực sân bay San Franciso đón trại sinh các nơi tiếp tục bay về…
Sau khi hoàn tất thủ tục nhập trại, tôi nhận lều trại, phiếu ăn và các vật dụng cá nhân. Công việc đầu tiên, tôi phải dựng lều để có chỗ ở cho mình. Mở chiếc lều ra, tôi lúng túng không biết dựng thế nào. Hơn 34 năm không sử dụng kỹ năng lều trại, bây giờ dựng lại kiểu lều chữ A may ra tôi còn nhớ tí tẹo. Với chiếc lều kiểu mới gọn nhẹ trong tay, tôi không biết phải bắt đầu từ đâu?… Đang loay hoay với mớ que thép và mấy tấm lều bạt, một giọng nói thân thiện cất lên từ phía sau:
- Không dựng lều được phải không? Có cần anh giúp đỡ không?...
- Dạ có chứ! Em chưa biết dựng kiểu lều này…
Một thiếu sinh đứng gần đó, có lẽ không rành tiếng Việt, nhìn thấy anh Phạm Văn Chương - một huynh trưởng đến từ nước Úc giúp đỡ tôi- em nhanh nhẹn đến phụ anh nối những chiếc que. Thì ra em có ý giúp tôi từ nãy giờ, nhưng vì tôi không ngõ ý “ May you help me?” nên em cứ theo “văn hóa kiểu Mỹ”, chỉ yên lặng đứng nhìn.
Chưa đầy một phút, mái lều trại của tôi đã… tươi cười đón nắng mới của San Lorenzo Park. Anh Chương căn dặn tôi: “Từ nay trở đi, mỗi khi dựng lều trại là em Mai phải nhớ anh Chương nghe…” Tôi cười dòn: “Em sẽ nhớ anh Chương, kể cả những lúc… không dựng lều. Bộ anh tưởng em có nhiều dịp được dựng lều hay sao?...” Thế là lần đầu tiên đến nước Mỹ, cũng là lần đầu tiên đến với kỳ trại họp bạn… hoành tráng sau 34 năm ngưng sinh hoạt Hướng Đạo, nhưng tôi không hề có cảm giác bơ vơ lạc lõng. Ban tổ chức trại và các anh em Hướng Đạo đã chăm sóc tôi hết sức tận tình. Tôi nhanh chóng hòa mình vào những sinh hoạt của trại, với tâm trạng háo hức như cá mắc cạn gặp dòng sông trong mát.
Với chủ đề “Về Nguồn và Tình Tự quê hương” ngay trong đêm lửa trại khai mạc, liên đoàn La San đã trình làng một tiết mục trống hết sức độc đáo. Màn múa trống thể hiện chí khí hào hùng của dân tộc Việt qua các thời kỳ dựng nước và giữ nước, đã liên tục nhận những tràng pháo tay tán thưởng của các trại sinh. Những đơn vị khác cũng không kém cạnh, các em đã trình diễn nhiều tiết mục văn nghệ xuất sắc không ngờ. Có thể các em không nói rành tiếng Việt, nhưng tôi chắc chắn các bậc phụ huynh đã truyền cho con em mình tinh thần dân tộc Việt vững vàng. Các em say sưa múa hát, và tôi cảm nhận các em đã thực sự tự tình cùng quê hương, qua những tiết mục văn nghệ các em dày công luyện tập.
Ngày Hội Làng là một sinh hoạt độc đáo khác, với đầy đủ sắc thái sắc văn hóa làng xã Việt Nam. Hình ảnh làng quê ba miền được tái hiện qua các trò chơi dân gian, các gian hàng triển lãm. Đây chiếc cổng làng, đây nhịp cầu tre, đây gian nhà Nam bộ... trưng bày vật phẩm đặc sắc ba miền đất nước. Tôi thích thú với hình ảnh cụ đồ già mặc áo the thâm viết câu đối Tết, hay ông thầy bói mù ngồi cạnh đình làng giải đoán vận mệnh hên xui… Những cô gái, những chàng trai trẻ xúng xính trong tà áo dài dân tộc rộn ràng hát đối hát đuổi trêu nhau. Thu hút dân làng ghé thăm nhiều nhất, vẫn là các gian hàng ẩm thực với các món ăn đặc sắc mỗi miền. Tôi thầm tiếc, mình không đủ thời gian chuẩn bị “đạo cụ” để tham gia sinh hoạt truyền thống rất thú vị này.
Song song với những hoạt động văn hóa truyền thống chung, trại Thẳng Tiến IX còn nhiều hoạt động, nhiều trò chơi sôi nổi khác phù hợp cho từng ngành hoặc từng liên đoàn. Các em nhỏ khi biết tôi là một cựu huynh trưởng đã có tên rừng, các em bèn xúm xít xin hai chữ ký. Thì ra với chữ ký tên rừng của Trưởng, các em sẽ có số điểm tích lũy gấp đôi chữ ký thường. Em nào sưu tầm được nhiều chữ ký của Trưởng, để tích lũy đủ số điểm theo yêu cầu trò chơi, em đó sẽ được nhận phần thưởng vào cuối kỳ trại.
Ngày vui nào cũng qua mau, rồi cũng đến lúc các trại sinh Thẳng Tiến IX hát bài ca tạm biệt. Đêm cuối cùng ở trại trời dường như lạnh hơn, nhưng các trại sinh cảm thấy ấm áp khi xiết chặt tay nhau: “Anh em ta, mau cố chất cây khô vào đây đốt chung. Đêm khuya nghe, tiếng tí tách cây khô nổ vang giữ rừng. Dang tay nhau đứng vòng quanh lửa hồng, trông khói xanh gió đưa bốc cao…” Lâu lắm rồi mới được sống trong không khí thân tình Hướng Đạo thế này, cho nên tôi không thể ngăn dòng nước mắt trong đêm lửa trại bế mạc.
Hạnh phúc quá lớn lao khi thoải mái sống lại đời Hướng đạo, khiến tôi đắm mình trong không gian ấm áp thân tình này. Suốt một tuần lễ ở trại họp bạn Hướng Đạo, tôi không mảy may có ý nghĩ đi thăm những địa danh nổi tiếng khác của miền Bắc Cali. Trên đường ra sân bay San Jose để đến miền Nam Cali, anh Vinh ngõ ý đưa tôi ghé thăm Golden Gate – chiếc cầu Vàng nổi tiếng tôi từng mơ cùng người bạn thân xưa sóng bước qua cầu (?!...) – Tính toán thời gian, tôi đành lắc đầu từ chối vì sợ trễ chuyến bay. Cũng thoáng tiếc nuối, vì dịp may tôi đâu dễ có đến hai lần. Nhưng tôi đành tự dỗ dành mình: "Hẹn lần khác sẽ ghé thăm Goden Gate…” dù thâm tâm tôi đoan chắc, sẽ không còn lần sau nữa đâu!… "Lúc thú vui này, lòng càng quyến luyến luyến anh em chúng mình. Lúc thú vui này, lòng càng những muốn anh em thấu tình. Rời xa nhau nhớ lâu nhé!...” Chắc chắn tôi sẽ nhớ hoài những ngày tuyệt vời ở King City, và tôi mượn lời bài ca tạm biệt này của HĐS để giã từ nước Mỹ.
Tháng 04/ 2012
Diệp Hoàng Mai
Một số Hình ảnh các Cựu Hướng Đạo Sinh:
Lê T. Tài, Đỗ Q. Tuyến, Huỳnh Q. Phước, Diệp H. Mai, Nguyễn V. Hiệp, Phạm C. Hoàng, Mai Q.Vinh
Trưởng Tô Văn Phước (Đức), Trưởng Phạm Văn Chương (Úc), Trần Duy Mỹ (Hoa Kỳ)
Trại trưởng TT9 Trần Anh Kiệt Trưởng Mai Liệu, trại sinh cao niên nhất trại TT9
Gian hàng lưu niệm của chi nhánh Đức- chị Minh Trang Diệp Hoàng Mai
SÂN CHƠI DÀNH CHO CÁC CỰU HƯỚNG ĐẠO SINH BÌÊN HÒA...
Kể từ ngày 06/04/2012, Ban thực hiện website Ngô Quyền đã ưu ái dành hẳn một góc sân riêng “Hướng Đạo NQ & BH” cho các cựu HĐS-BH tha hồ dụng võ. Đúng là, đang cơn buồn ngủ mà gặp… chiếu hoa. Đã nhiều lần, trưởng Lê Cảnh Từ đề nghị lập website cho cựu HĐS-BH làm nơi sinh hoạt. Gần đây nhất, tại cuộc hội ngộ lần thứ ba, các cựu HĐS-BH đã thảo luận khá chi tiết về vấn đề này.
Nhưng khi tôi phân tích một số khó khăn trong việc duy trì hoạt động của một website: “Sinh web thì dễ, nhưng nuôi web không dễ đâu quí huynh ơi!...” thì anh Nguyễn Háo Thoại – người nhiệt tình đóng góp ý kiến về kỹ thuật xây dựng website nhất – cũng đành thôi: “Thế là xong! Thảo luận từ nãy tới giờ, em phát biểu ý kiến khiến dự án của anh em phá sản hết trơn” Tất cả cùng cười, tán đồng ý kiến của tôi: “ Hầu hết cựu HĐS-BH đều xuất thân từ trường trung học Ngô Quyền, cho nên thời gian này có bài viết hoặc những sáng tác liên quan đến Hướng Đạo, anh chị em mình cứ “ký gửi” vào website CHS-NQ vừa thuận tiện, vừa gần gũi bởi “Trường với Ta tuy hai mà một, Ta với Trường tuy một mà hai” mà!... (Ta: Các “cụ” HĐS Biên Hòa).
Bất ngờ ngày 01/04/2012 tôi nhận được e-mail của đàn anh Trần Hữu Phúc, cho biết: “Anh rất vui đọc được các bài viết về sinh hoạt Hướng Đạo Ngô Quyền & Biên Hòa của Hoàng Mai. Hồi năm 1965 anh cũng từng đi Hướng Đạo (thiếu đoàn Lam Sơn , đạo Trấn Biên cùng với Phạm Thanh Thừa và Nguyễn Háo Thoại). Anh thấy sinh hoạt Hướng Đạo rất tốt, và phần lớn Huớng Đạo Sinh trở nên người hữu ích cho xã hội. Anh đề nghị mở thêm mục Hướng Đạo NQ & BH cho các cựu hướng đạo sinh Biên Hòa có "đất dụng võ" để truyền bá tinh thần "sắp sẵn" giúp ích tha nhân….”. Ôi Trời, đây là lời đề nghị quá dễ thương, mà khi nhận được tôi cứ ngỡ có “thần giao cách cảm” từ những người anh em Hướng Đạo đang ở cách xa chúng tôi nửa vòng tròn trái đất.
Tất nhiên là tôi “Oa, oa, oa…” lời đề nghị lý thú của anh Phúc. Ngay lập tức, tôi trả lời anh tôi sẵn sàng tham gia viết bài về “chuyện nghề, chuyện đời … Hướng Đạo”. Mặc dù tự tin lời hứa Hướng Đạo “chắc ăn như bắp”, nhưng tôi không vội vàng phổ biến tin vui này đến tất cả anh chị em. Bởi lời đề nghị của anh Phúc, cùng lời hứa tham gia của tôi đều rơi đúng vào ngày… cá tháng tư! Ngày mà theo truyền thống, mọi người trên thế giới ít khi nào… nói thật! Hahaha… Anh Phúc nếu có buồn mà… cười, thì cho em gửi lời xin lỗi anh nghen.
Đến ngày 06/04/2012 tôi mới nhận được “tín hiệu” từ ban kỷ thuật trang Web, thông báo đã tạo mục mới cho các cựu HĐS Biên Hòa trên website CHS-NQ. Thế là “Từ nay Ta đã có nhà, có sân cho các “cụ” … hổng chịu già hát ca”. Anh chị em cựu HĐS-BH ơi! Thế là anh chị em mình đã “ Cầu được, Ước thấy” rồi nghen. Bây giờ thì anh chị em mình hãy cùng nắm tay nhau bước vào phần đất mới, cùng biến mảnh sân con này trở thành một vườn hoa xinh tươi, nhiều màu sắc cho tất cả cùng thưởng ngoạn nha. Xin mời! Xin mời!....
Tháng 04/2012
Diệp Hoàng Mai
NƯỚC MẮT CỦA THẦY HOÀNG ĐỨC BÀO…
Chúng tôi cùng Thầy Trịnh Hồng Hải đến thăm Thầy Hoàng Đức Bào tại Khoa Nhiễm, bệnh viện 115 đường Nguyễn Tri Phương. Thầy nhập viện cấp cứu vì sức khỏe suy kiệt, sau cơn sốt kéo dài nhiều ngày.
Thầy Bào có bốn người con, hiện cả bốn đều sinh sống ở nước ngoài. Cô và Thầy đều già yếu, tuổi đã ngoài tám mươi. Cô bệnh thấp khớp nặng gần như không đi lại được, vì vậy cô không thể vào bệnh viện chăm sóc Thầy. Thầy phải truyền nước biển và kháng sinh liên tục, suốt ngày không rời giường bệnh. Mọi sinh hoạt cá nhân của Thầy đều cần người trợ giúp, mà hoàn cảnh của Thầy rất neo đơn. May mắn, Thầy Cô có những láng giềng tốt bụng, đã thay phiên nhau túc trực ở bệnh viện giúp đỡ cho Thầy.
Vừa nhìn thấy Thầy Hải và chúng tôi vào thăm, Thầy Bào lấy tay che mặt và … khóc. Những giọt nước mắt cố kìm nén của Thầy, khiến chúng tôi thắt thẻo ruột gan. Thầy Hải nắm chặt tay Thầy Bào: “ Anh Bảo hay tin anh bệnh, anh ấy muốn ghé thăm anh. Nhưng anh ấy cũng mới xuất viện được một tuần nay, chân cẳng giờ yếu lắm không đi lại được. Anh ấy gửi lời thăm, chúc anh mau khỏi bệnh …”
Thầy Hoàng Đức Bào từng dạy chung trường Phan Bội Châu (Phan Thiết) với Thầy Phạm Đức Bảo, trước khi Thầy chuyển về dạy tại trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa. Khi hay tin Thầy Bào bệnh nặng, Thầy Phạm Đức Bảo thất thần: “Thế thỉ khổ thân Bào rồi! Vợ của Bào bệnh như thế, giờ Bào nằm bệnh viện nữa, có ai đâu chăm sóc cho Bào …” Thương quá hai Thầy giáo già, hai đồng nghiệp vong viên cùng đau bệnh… Dù mong muốn lắm, nhưng hai Thầy không thể nào ghé lại thăm nhau …
Thầy bị hở van tim, sốt kéo dài chưa tìm được nguyên nhân. Nhưng Thầy đã qua cơn nguy hiểm, bệnh viện đang tiếp tục theo dõi và điều trị.
Dưới đây là địa chỉ nhà Thầy, khi nào Thầy xuất viện các anh chị CHsNQ có thể ghé thăm Thầy:
Thầy Hoàng Đức Bào: 33/9A Điện Biên Phủ, phường 15, quận Bình Thạnh, HCMCĐT 08-3840 5564
Tháng 04/2012
Diệp Hoàng Mai
NQ KHÓA 13 KHÓC BẠN - HUỲNH BỘI TRÂN
Hãy đến thăm nhau trước khi quá muộn …
Hồi đi học tôi không thân với Huỳnh Bội Trân. Mà dường như hai đứa chưa một lần nói chuyện với nhau, dù tôi khá thân với nhiều bạn học cùng lớp 9/1 của Trân. Trong suy nghĩ của riêng tôi lúc đó, Trân kiêu kỳ và hơi… lập dị. Nhưng chắc chắn cả hai đều biết về nhau, sau bảy năm cùng học chung trường.
Bằng chứng là vào năm 2000, tôi tình cờ gặp lại Trân tại trường Mỹ Thuật Trang Trí Đồng Nai, nơi Trân đang giảng dạy. Trân nhìn tôi qua cặp kính cận dày một lúc: “ Diệp Hoàng Mai, đúng không?...” Trân chuyện trò cởi mở hơn hồi đi học, tôi cũng không ngại ngần cùng … “tán” với Trân. Đó là lần duy nhất, hai đứa bạn học chung ngôi trường cũ kỹ có buổi chuyện trò ngắn ngủi nhưng thân ái. Sau lần gặp đó, thỉnh thoảng tôi chỉ nghe thông tin về Trân qua những người bạn. Thông tin cuối cùng về Trân tôi biết được, bạn đã định cư ở Sidney.
Trước ngày sang Úc thăm con, tôi thoáng có ý định sẽ tìm đến thăm Trân. Nhưng chỉ… thoáng nghĩ thôi, cho nên tôi không tích cực liên lạc để tìm số phone hay e-mail của bạn. Đến lúc nhận e-mail của Phạm Kim Luân “Mai còn đang ở bên Úc hả? Tháng rồi Trân cũng có ghé Hòa Lan…” tôi mới chợt bồi hồi và hơi… hối tiếc. Biết tôi có còn cơ duyên gặp lại Trân không? Trong dòng thư ngắn ngủi nhắc đến Bội Trân, tôi cảm nhận Luân sẵn sàng nối một nhịp cầu cho hai đứa gặp nhau nơi đất khách. Tôi nhủ thầm, thôi lần khác có dịp tôi nhất định sẽ ghé thăm Trân.
“Lần khác” trong dự định của tôi không bao giờ đến nữa, Trân không một lời từ giã bạn bè vội bỏ cuộc chơi. Tôi bàng hoàng khi nhận hung tin Trân đột ngột qua đời. Tôi tự trách tôi vô tình, nên lỡ mất cơ duyên bày tỏ tình thân với người bạn chung trường năm cũ. Để bây giờ tôi đến thăm Trân qua làn khói nhang nghi ngút, lần cuối tôi bày tỏ với bạn nỗi ân hận mình chưa một lần tìm đến thăm nhau. Thôi thì đành xa bạn, sớm muộn gì tụi mình cũng sẽ về chung bến vĩnh hằng. Yên nghỉ nha Bội Trân, mình và các bạn sẽ hoài nhớ bạn…
Ngày cuối năm Tân Mão,
Diệp Hoàng Mai
Bài thơ khóc bạn
(Yến Nhỏ viếng bạn Trân Ròm)
Đã trở về nhưng lại bằng sự ra đi
Đời phù du quá một cõi đi về
Vĩnh biệt Trân suốt một đời bương chải
Có ai còn mãi mãi những niềm riêng
Ngủ nha Trân, giấc ngủ bình yên vĩnh cửu
Lệ trần gian thôi không còn khắc khoải chốn thiên thu...
Đỗ Ngọc Yến (Canada)
Bạn bè nhớ về Bội Trân:
- " Nhớ Trân ... điệu, bôn ba xứ người chưa kịp nghỉ ngơi. Nay trở về quê, đã vội vĩnh biệt bạn bè. Hãy ra đi thanh thản nha Trân, người bạn dễ thương của lớp 9/1 năm xưa..." (Lê Thị Ngọc Được)
- " Nhớ mãi Bội Trân, người bạn thơ văn và bạn tri âm..." (Thanh Trúc)
- " Luôn nhớ về bạn với những kỷ niệm học trò chung lớp từ đệ thất 1 đến đệ tứ 1 (Pháp Văn). Mong bạn bình yên sau những tháng năm dài lo toan vì cuộc sống..." (Trần Thị Phụng)
- " Vô cùng thương tiếc người bạn tài năng của tôi đã ra đi quá sớm, để lại vô vàn yêu thương cho bạn bè, người thân..." (Lý Thị Vân)
- " Một nhân tài của lớp 10B1 đã ra đi về chốn vĩnh hằng, vào những ngày cuối mùa đông. Tiếc thương vô hạn, bùi ngùi vô biên ... Ngẫm nghĩ về một người bạn không tròn mệnh số 60 năm cuộc đời..." (Võ Văn Ky)
- "Vô cùng thương tiếc bạn Trân..." (Thái Văn Ri)
- " Bạn bè còn đây, sao bạn ra đi không lời từ biệt? Nhớ bạn thật nhiều..." (Đặng Thị Kim)
-“Yến ở Canada không về kịp nhờ Thủy ghi lại bài thơ qua điện thoại và đọc Trân nghe trước giờ tiễn biệt. Thủy cũng thắp dùm Yến nén nhang tưởng nhớ nhỏ bạn thân yêu ngày xưa. Trân ơi! Thủy vĩnh biệt Trân. Hãy yên nghỉ nha Trân..." (Lê Thu Thủy, lớp 9/1 NQ. NK 1971-1972)
Một vài hình ảnh bạn bè khóa 13 NQ trong lễ Viếng tang Huỳnh Bội Trân:
Di ảnh Huỳnh Bội Trân Hai con của Huỳnh Bội Trân