THẦY TRÒ LÊN NÚI
Sư phụ nay vắng một ngày,
Thuyền về Hoa Quả sum vầy tiếng ca.
Chánh về Cao Lão Trang xa,
Huy nơi Lưu Sa nhạt nhòa bóng in.
Anh qua Tây Hải dặm nghìn,
Đợi thầy trở lại, nghĩa tình sư môn!
---*---
ĐÊM BUỒN
Một chú cá, một chén cơm,
Một mình lặng lẽ giữa dòng tháng năm.
Gió qua hiên, trăng soi lối,
Cô độc bao lần, vẫn bước âm thầm.
---*---
ĐÃ LÂU KHÔNG CÓ NIỀM VUI
Đã lâu rồi, chẳng có niềm vui,
Chiều rơi lặng lẽ như người lữ khách.
Cơn gió cũ qua hiên nhà thở khẽ,
Lá vàng xao xác gọi mãi một tên.
Đã lâu rồi, tim chẳng còn quên,
Những ngày nắng cũng mang hương buồn bã.
Bước chân chậm giữa đời hối hả,
Tìm đâu ra một ánh mắt bình yên?
Có đôi khi, ta muốn ngủ yên,
Trong giấc mộng không vương sầu nhân thế.
Nhưng tỉnh dậy — lại nghe lòng khe khẽ:
“Đã lâu rồi… chẳng có niềm vui.”
---*---
BÀI THƠ TÌNH VỀ KẾ TOÁN
Yêu em, anh chấp nhận đầu tư dài hạn
Dẫu biết mình tài sản chẳng hơn ai
Phải bổ sung bằng nguồn vốn đi vay
Chỉ mong được có em trong vòng tay duyên nợ
Ta quen nhau cũng gần hai niên độ
Biết bao nhiêu nghiệp vụ đã phát sinh
Tình yêu đâu là tài sản hữu hình
Mà sao cứ hao mòn theo năm tháng
Ta gặp nhau trong mỗi kỳ kế toán
Cứ ngỡ tình mình lãng mạn quá đi
Gặp thường xuyên, anh sợ khoản phải chi
Mà định kỳ em lại không đồng ý
Em đâu hiểu cùng tình yêu còn song hành tình phí
Anh phải hạch toán làm sao cho hợp lý cả hai bên
Xa em rồi anh mới lại hiểu thêm
Đường đến tim em phải dự phòng đau khổ
Để có tình yêu đôi khi đành chịu lỗ
Nhưng tình yêu đâu phân bổ được nhiều lần
Đến bây giờ anh vẫn mãi phân vân
Không hiểu tình yêu có cần tìm nguyên giá
Nỗi đau kia có thành Nợ mà anh phải trả
Xin để anh kết chuyển hết vào tim
Em có về xem lại nhật ký chung
Kỷ niệm một thời ta cũng nhau ghi sổ
Anh dự toán tình ta không dang dở
Em thì thầm: “Đừng ghi đỏ nhé anh!”
Thư tình anh bản báo cáo mong manh
Anh trao vội không thuyết trình gì cả
Bởi anh nghĩ ta không còn xa lạ
Chế độ hiện hành đã nói hộ lòng anh
Những lời yêu thực tế đích danh
Những tâm sự bình quân anh nói được
Những ước mơ nhập sau mà xuất trước
Em mỉm cười ghi nhận hết lòng anh
Còn nhớ không em những buổi chiều
Những chiều mưa chứng từ nào tả xiết
Lời nồng nàn anh trao em chi tiết
Thật dịu dàng em tổng hợp hết tình anh
Em trở về nhận lại vốn liên doanh
Kiểm kê lại những lần anh sơ ý
Kỷ niệm dẫu thừa xin em đừng xử lý
Để anh mãi coi là chi phí dở dang
BÀI THƠ TÌNH KẾ TOÁN BẠN TẶNG
Tình yêu đâu phải là tài sản Hữu hình
Mà nó cứ Hao mòn theo năm tháng
Không hiểu tình yêu có cần tìm Nguyên giá
Nỗi đau kia có thành nợ mà anh Phải trả
Tình yêu đôi khi đành chịu Lỗ
Nhưng tình yêu không Phân bổ được nhiều lần
Thật dịu dàng em Tổng hợp hết tình anh
Em trở về nhận lại Vốn liên doanh
Kiểm kê lại những lần anh sơ ý
Kỷ niệm đầu thôi xin em đừng Xử lý
Để anh mãi coi Chi phí đó dỡ dang.
Yêu em anh chấp nhận đầu tư dài hạn
Dẫu biết rằng Tài Sản chẳng hơn ai
Phải bổ sung bằng nguồn vốn đi vay
Chỉ mong em trong vòng tay duyên nợ
Ta gặp nhau trong mỗi Kỳ kế toán
Biết bao nhiêu Nghiệp vụ đã phát sinh
Anh tự toán tình ta không dang dỡ
Em thì thầm đừng ghi Đỏ nhà em
Những tâm sự Bình quân anh nói được
Những mơ ước Nhập sau và xuất trước
Em mĩm cười Ghi nhận hết lòng anh
Còn nhớ không anh những buổi chiều
Những chiều mưa Chứng từ nào em xiết
Xin để anh Kết chuyển hết vào tim…
Bồ & Vợ
Bồ là rượu ngọt trong bình
Vợ là nước ở ao đình nhạt pheo.
Nhìn bồ đôi mắt trong veo
Trông vợ đôi mắt trong veo gườm gườm.
Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền
Vợ tiêu một cắc thì liền kêu hoang
Bồ dỗi thì phải xuống thang
Vợ giận bị mắng, bị phang thêm liền
Một khi túi hãy còn tiền
Thì bồ thắm thiết kề liền bên anh
Một mai hết sạch sành sanh
Bồ đi vợ lại đón anh về nhà
Bồ là lều, vợ là nhà
Gió lớn, lều sụp, mái nhà còn kia
Vợ là cơm nguội của ta
Nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng..
Quán Patin Cà Phê Núi Rừng (2.1.2025 Al)
Giữa núi rừng, quán nhỏ xinh,
Patin, cà phê, bóng nắng lung linh.
Các cháu vùng núi vui chơi thỏa thích,
Lăn bánh bon bon, tiếng cười rộn ràng.
Gió đại ngàn mát lành thổi nhẹ,
Sân chơi rộng mở, chân bước tự do.
Cốc cà phê thơm hòa trong nắng sớm,
Người đến, người đi, lòng thấy bình yên.
Ai ghé qua đây một lần cũng nhớ,
Chút hương rừng, chút vị tuổi thơ.
Quán nhỏ đong đầy niềm vui trẻ nhỏ,
Giấc mơ tung bay trên bánh xe tròn.
Chúc mừng năm mới
Một Thời Để Nhớ
Ngày ấy ta đến chốn này,
Trường Lê Văn Tám trong mây rừng ngàn.
Miền núi gian khó ngập tràn,
Đất đỏ lối nhỏ, suối ngàn hát vang.
Ánh mắt trẻ thơ rạng ngời,
Dẫu đời lam lũ, vẫn tươi nụ cười.
Những ngày đứng lớp sớm chiều,
Tiếng ê a học, thắp yêu thương nhiều.
Đồng nghiệp một dạ sẻ chia,
Bữa cơm dẫu đạm, tình thề chẳng phai.
Đêm khuya dưới ánh trăng ngà,
Cùng nhau dệt mộng, vượt xa núi đồi.
Trường xưa là điểm khởi đầu,
Đưa ta đến với bền sâu nghĩa tình.
Nhớ ngày vượt khó chân tình,
Là hành trang quý trong mình mãi mang.
Lê Văn Tám - một thời gian khó,
Dẫu rời xa, chẳng thể nào quên.
Nơi đây đã viết nên tên,
Tình người, tình đất, ấm êm suốt đời.
TỤC NGỮ CA GIAO
- Hãy chấp nhận số phận và làm việc nhiều hơn người khác để chiến thắng. Đó là lẽ sống của đời tôi!
- Kẻ tầm thường ghen vì sợ kẻ mạnh cướp mất người yêu của mình. Người cao thượng ghen vì sợ vật báo của mình bị xúc phạm.
- Lòng tự trọng và lương tâm trong sáng là hai yếu tố chính của người trung thực và là nền tảng trong những mối quan hệ tốt đẹp.
- Mua danh ba vạn, bán danh ba đồng.
ĐÔI LỜI GỬI TẶNG NGƯỜI YÊU CỦ
Nụ hôn đầu đời em dành cho anh đó
Một mụ hôn keo dài hai niên kỷ
nhớ không anh?
Em muốn mói cùng anh
Thật nhiều nhiều điều về tình yêu
Về hạnh phúc mà em may mắn có từ anh.
Anh là người đầu tiên sau ba mẹ!
Cho em biết yêu thương và hoài vọng
Cho em biết khuyết lỗi riêng mình
Cho em, lại cho em sau bao lần vấp ngã
Nếu mai này may mắn có được nhau
Em xin anh hãy cứ là như bây giờ
Người em cho tất cả sau ba me
TÌNH ĐẦU
Tình đầu nào không trách câu chia ly
Vội vàng rồi cũng sẽ đi thật mau
Miệng cười mà tim buồn đau từng cơn
Khi ngày xưa em đã trao hết cho anh
Nghẹn ngào hôm nay khóc một mình
Dòng lệ còn trong ước mi người đi
Giận lòng em sao đã yêu anh
Con tim cô đơn một minh trong đêm tối
Ngày nào anh nói " Anh yêu em trọn đời, anh chỉ yêu mình em". Thật dối trá
ĐÊM GIAO THỪA
Đêm giao thừa sống trong tuyệt vọng
Ta bên nhau như xa vạn dặm
Để em vẫn nhớ mãi tình xưa
Sống bên em thấy mình vô nghĩa
Em, anh phải làm sao bây giờ ?
Tự hỏi lòng không lời giải đáp!
Đành tuyệt vọng trong đêm giao thừa.
Sức mạnh của lời nói
Một bầy ếch đi dạo trong rừng và có hai con bị rơi xuống một cái hố sâu. Tất cả các con ếch còn lại trong bầy đều bu quanh miệng hố để kéo chúng lên. Nhưng khi thấy cái hố quá sâu, cả bầy liền nói với hai con ếch rằng chúng chỉ còn nước chết mà thôi.
Hai con ếch bỏ ngoài tai những lời bình luận đó và cố hết sức nhảy lên khỏi hố. Những con ếch kia lại nói với chúng đừng nên phí sức, rằng chúng chỉ còn nước chết.
Sau cùng, một con ếch phía dưới nghe theo những gì cả bầy đã nói, nó bỏ cuộc và ngã lăn ...
THƠ VỀ MẸ
Tôi sinh ra trong gia đình nghèo khó,
Lớn lên cùng cuộc sống cơ hàn.
Nên tôi biết trân quý điều đang có,
Bước vững vàng giữa sóng gió gian nan.
Cha mẹ ly hôn khi tôi còn quá nhỏ,
Tấm lưng mẹ chưa kịp ráo mồ hôi.
Nhưng tôi chẳng cúi đầu hay tủi hổ,
Bởi riêng tôi, mẹ đẹp nhất trên đời.
Bạn chưa từng ăn khoai lang trừ bữa,
Chưa từng húp nước lã cầm hơi.
Làm sao hiểu quý từng hạt lúa,
Mẹ tôi góp nhặt suốt một đời.
Thế nên bạn ạ, xin đừng cười nhạo
Những kiếp nghèo lấm láp giữa cuộc đời...
Vì sau mỗi dáng người lam lũ ấy
Có một trái tim lặng lẽ… sáng ngời
---*---