B.B KING (Mỹ, 1925-2015/ Blue)

Nghệ sĩ guitar, ca sĩ và nhạc sĩ nhạc blues(*)

Lịch sử âm nhạc thế giới chứng kiến rất ít nghệ sĩ có khả năng thay đổi thời cuộc, vừa là bậc thầy sáng tạo và được công chúng kính trọng. Trong nhóm ưu tú nhỏ bé này, B.B. King chỉ đứng sau Louis Armstrong - huyền thoại đưa ra khái niệm nghệ sĩ độc tấu jazz và trở thành bậc thầy cho những thế hệ sau.

Chủ nhân của 15 tượng vàng Grammy, được tôn vinh ở Đại sảnh danh vọng Rock and Roll và Blues, B.B. King tên thật là Riley B. King. Cậu thiếu niên đến từ bang Mississippi Riley lần đầu tiên cầm cây guitar trên tay vào năm 12 tuổi. B.B. King chơi nhạc ở các góc phố trước khi đến Memphis, bang Tennessee và sống cùng người anh họ vốn là một tù nhân và nghệ sĩ blues danh tiếng Bukka White.

Được tôn kính ông như một nghệ sĩ chuẩn mực, mỗi tay guitar điện tử trên thế giới đều mắc nợ King. “Không ai trong chúng ta sẽ có mặt ở đây nếu không có B.B. King. Ông ấy làm thay đổi cách mà chúng ta lướt những sợi đàn” - nghệ sĩ Buddy Guy nói.

Dấu ấn B.B. King qua 10 ca khúc nổi tiếng nhất

Three O'Clock Blues

You Upset Me Baby

Every Day I Have the Blues

Sweet Sixteen

Don't Answer the Door

Why I Sing the Blues

The Thrill Is Gone

Chains and Things

o Know You Is to Love You

Never Make a Move Too Soon

https://giaitri.vnexpress.net/tin-tuc/nhac/lang-nhac/dau-an-b-b-king-qua-10-ca-khuc-noi-tieng-nhat-3219144.html

___

(*)Nhạc Blues (/bluːz/) [1] có nguồn gốc từ những điệu hát của miền tây Phi Châu được các nô lệ da đen mang sang Bắc Mỹ, đặc biệt là vùng châu thổ sông Mississippi (Mississippi Delta) tại miền nam Hoa Kỳ. Tại vùng đất mới, điệu nhạc thô sơ này được phát triển thêm với các nhạc khí mới và trở nên rất phổ thông trong các cộng đồng nô lệ người Mỹ gốc Phi khi họ tụ tập với mục đích làm việc, gặt hái, tín ngưỡng hay tiêu khiển.[2] Dần dần nhạc Blues cũng được ưa chuộng bởi giới trẻ da trắng Hoa Kỳ. Từ đó nó đã có ảnh hưởng đến hầu hết các loại nhạc tại Bắc Mỹ: nhạc Jazz, Big bands, Ragtime, Rhythm & Blues (R&B), Soul, Rock and roll, nhạc Pop, nhạc đồng quê và ngay đến nhạc cổ điển của thế kỷ 20. Motif blues, dùng phổ biến trong nhạc jazz, blues và rock and roll, được đặc trưng bởi các gam tiến, trong đó blues mười hai thanh là phổ biến nhất. Các nốt nhạc blues, với mục đích biểu cảm, được hát hoặc chơi ngang hoặc chuyển dần (từ cung thứ 3 đến cung trưởng thứ 3) trong giọng tương ứng. Đây cũng là một phần đặc trưng quan trọng của loại nhạc này. Blues là một thể loại nhạc có những đặc điểm khác như lời bài hát, dòng âm bass, và các nhạc cụ riêng. Blues có các loại nhạc blues nhỏ hơn bao gồm blues đồng quê, chẳng hạn như nhạc blues Delta, blues Piedmont và blues Texas, và blues phong cách đô thị như Chicago blues và West Coast blues. Thế chiến II đánh dấu sự chuyển đổi từ blues acoustic sang blues điện và giới thiệu nhạc blues cho một đối tượng công chúng rộng lớn hơn, đặc biệt là những người da trắng. Trong năm 1960 và 1970, một hình thức lai tạo gọi là blues-rock đã phát triển và định hình. Ngày nay, nhạc Blues được thưởng thức hay trình diễn bởi nhiều sắc dân của các văn hóa khác nhau trên khắp thế giới: từ Nhật sang đến Anh, từ Đông Âu cho đến Nam Mỹ, từ Nga xuống đến Úc.