- Cà Phê Chia Tay (Đỗ Công Luận)
- Một Ngày Đáng Nhớ (Đỗ Công Luận)
- Gặp Lại Bạn Bè Xưa (Nguyễn Hữu Hạnh & Nguyễn Thanh Tùng)
- Bạn Bè Hội Ngộ (Huỳnh Văn Huê)
- Họp Mặt Cùng Lớp Đàn Anh Ngô Quyền (Nghiêm Hải)
- Ngày Chủ Nhật Vui Vẻ (Đỗ Công Luận & Nguyễn Hữu Hạnh)
CÀ PHÊ CHIA TAY
Có họp mặt, rồi có chia tay, đó là quy luật muôn đời. Khi Nguyễn Hữu Hạnh về Biên Hòa được vài hôm, trong lần gặp lại đầu tiên, Hạnh đã nói với tôi "làm sao tạo điều kiện để bạn gặp lại số bạn bè thời tiểu học ở Chợ Đồn". Tôi đã trả lời "sẽ cố gắng". Sau gần hai tuần dò hỏi, tìm số phone để liên lạc, tôi đã gợi ý với Hạnh, sẽ tổ chức buổi cà phê sáng với bạn bè ở quán cà phê Lộc Vừng, Chợ Đồn, có thể là buổi chia tay, vì sáng thứ Hai 9/4/2012, Hạnh sẽ trở lại Cali, sau hơn ba tuần vương vấn với gia đình và bạn bè. Bạn đồng ý. Điện thoại di động của tôi lại làm việc.
Sáng thứ Bảy 7/4/2012, tôi đã đến điểm hẹn, sắp xếp hai chiếc bàn cặp lại, vì bạn bè tôi đã kêu gọi hơn cả chục người. Sáng thứ Bảy là ngày nghỉ cuối tuần, nhưng quán không đông như ngày Chủ nhật, ngày thư giản. Nếu tổ chức sáng Chủ nhật thì thuận lợi hơn, nhưng cận ngày khởi hành của bạn.
Một lát sau, Hạnh cùng em trai (người áo trắng trong hình) từ Bình Đa đến. Rồi Nguyễn Minh Tâm, Tâm khỉ, cùng đến. Anh chàng nầy lưu luyến với quê hương nên ở lại Biên Hòa hơi lâu. Rồi Ngô Phước Thiện, Tô Minh Quang. Trưởng lớp phải làm gương chứ. Hai lần trước "ăn nhậu" với Hạnh, vì lý do kỹ thuật, Quang Mập vắng mặt. Tâm nhủi nghe tôi nói có rủ Tâm khỉ, hôm nay bận "vô lò" cũng sắp xếp công việc cho "sắp nhỏ" để đến sớm. Rồi Huỳnh Văn Ảnh, Ba Bổn, con bác Bảy Rơi, chủ lò gạch ở Hóa An, bạn lối xóm, bạn tiểu học với Hạnh và tôi. Tôi cũng có mời Mai Quỳnh Lâm, Nguyễn Văn Lê, Nguyễn Đức Nghĩa...nhưng các bạn bận công việc nên cáo lỗi. Hạnh nói, hôm về Gò Chùa, Hóc Ông Che, đã có gặp Lê, anh em làm mới "sương sương" hai chai bia. Hạnh than thở với tôi:
- Hổm rày về, ngày nào cũng có độ. Hết bạn bè lối xóm Hóa An, Bình Đa, rồi lại đàn anh mời, không thể chối từ.
- Mày thấy chưa, tao làm thầy bói được mà.
Hôm Hạnh mới về, tôi đã có bài thơ NGƯỜI ĐI CÓ NHỚ.
........
Có đi khắp đất cùng trời.
Đâu ngon bằng chén rượu mời quê hương.
.........
Tình cảm bạn bè lúc nào cũng tràn trề như chén rượu đầy. Đế Bến Gỗ đâu có thua Whisky Mẽo, Tequila của Mễ đâu. Mai về Cali, làm sao tìm được hương vị quê nhà. Hạnh hỏi, có mời Châu Kim Huê không? Tôi bấm điện thoại cho Hạnh nói chuyện. Huê bảo, đang bận săn sóc thân phụ, nhà đơn chiếc không có người, chúc anh Hạnh lên đường bình an. Hạnh không quên, chúc sức khỏe "dượng Tư", sớm hồi phục để vui vầy cùng con cháu. Chia tay sao nghe buồn quá!
Tôi bấm máy để bạn bè nói chuyện với Lâm Văn Sơn đang ở Texas. Hôm trước Tết, Sơn về với gia đình, bạn bè ba tháng, tiếc là Hạnh không về kịp Tết. Phạm Công Danh vừa trở lại Cali vài ngày. Ở xứ người, bạn bè còn không có dịp gặp nhau. Kẻ đàng Đông, người đàng Tây, cách nhau hơn 3.000 cây số. Tháng đầu tiên Sơn về ở Chợ Đồn, cũng có sơ sơ hơn hai chục đám giỗ, đám cưới mời dự. Thôi thì vui với bạn bè, hàng mấy năm sau mới gặp lại.
Tôi bấm máy cho "song" Tâm tâm sự với Thọ Huỳnh Hiệp. Có lần, Thọ tâm sự với tôi:
- Vợ tao nói, sao lúc nầy điện thoại ở Việt Nam cứ gọi qua tao hoài?.
- Thì mầy cứ nói bạn học cũ ở Ngô Quyền BH gọi qua nói chuyện. Thằng Luận ở Chợ Đồn, bạn Mỹ, gọi chớ ai xa lạ đâu. Có tật hay nhúc nhích, đừng tưởng tới....
Mà thật, bạn bè ác thiệt, 5 giờ sáng đang ngủ trên giường mà gọi qua.
Ba Bổn cũng không chịu thua, bấm máy qua trời Tây để nói chuyện với bạn Châu Kim Mỹ.
- Số điện thoại nầy thầy Nhơn cho tao.
Tôi cũng nói chuyện ăn ké. Bạn Mỹ nói đang 4 giờ sáng ở Milan. Thôi, bạn Mỹ thông cảm, bạn bè vui quá đổi nên quên giờ giấc. Tôi xin thay mặt anh em, xin lỗi bạn. Ba Bổn tâm sự:
- Lần trước Sơn về, không gặp mặt được vì phải lo cày. 6 đứa con, đủ trai, đủ gái. 9 đứa rưởi cháu nội ngoại. Cháu ngoại lớn năm nay vào đại học. Hạnh về lần sau, tao có cháu cố bồng bế.
Những gì chất chứa trong lòng, hãy nói hết ra. Mai có gặp... Mai có lỡ...
Ngày mai đang ở phía trước. Hôm nay, thứ Bảy 7/4/2012, bạn bè ngồi đây tâm sự. Ngày mốt, thứ Hai, 9/4/2012, Hạnh về lại với vợ con, sau hơn ba tuần vui vầy với mẹ già, các em. Hạnh phúc thay cho những ai còn mẹ để phụng dưỡng. Bạn bè tạm chia tay, những cái bắt tay siết chặt. Hẹn sẽ có lần gặp gỡ bạn bè khác trong nắng ấm quê hương. Thôi thì, tan hàng, cố gắng.
Biên Hòa, 23 giờ 30, ngày 7/4/2012.
Đỗ Công Luận.
CHS K.08 NQ BH
CỰU HỌC SINH NGÔ QUYỀN BIÊN HÒA,
MỘT NGÀY ĐÁNG NHỚ
Trong buổi uống cà phê sáng chủ nhật 18/03/2012, bạn Nguyễn Hữu Hạnh có nhờ hai bạn Thông, Thọ và tôi tạo điều kiện để gặp gỡ bạn bè cùng lớp. Tôi gợi ý, bây giờ phương tiện truyền thông đã hiện đại, bạn bè CHS NQ trong và ngoài nước đã kết nối nhau được, biết tin tức của nhau, điển hình là những lần họp nhóm, họp khóa tổ chức riêng lẻ. Thế sao lại không mời những bạn các lớp, các khóa khác, như là cuộc họp khóa 8 NQ mở rộng, buổi họp CHS NQ thu nhỏ. Các bạn đồng ý, ấn định thời gian gặp gở là 11 giờ ngày thứ tư, 21/03/2012, tại nhà hàng Cây Dừa, ngã ba Cây Chàm, gần ngã tư Bửu Long.
Tối hôm đó, tôi soạn thư mời, gửi qua email đến các bạn mà tôi có địa chỉ trong danh bạ. Thời gian chỉ có 3 ngày cho phép. Bạn Thông, Thọ lãnh nhiệm vụ thông báo đến các bạn B2 Anh văn. Tôi và Chiếu nhắn tin đến các bạn lớp B1 Pháp văn. Tôi nhờ bạn Dương Kim Phượng liên lạc với các bạn lớp nữ. Tôi cũng không quên nhờ anh Nguyễn Thanh Tùng phổ biến tin tức và mời các anh chị khóa 7 NQ. Riêng các bạn của các khóa đàn em, từ khóa 9 trở đi tôi lại chưa có số điện thoại và email để liên lạc, lại phải nhờ đến Nghiêm Thái Bình để nhờ tìm các bạn ấy. Nhiều tiếng vỗ tay kêu. Đến chiều tối thứ Ba, hai bạn Diệp Hoàng Mai và Bùi Thị Lợi gửi email đến cáo lỗi là không thể về BH dự họp mặt, nhưng lại hẹn là sẽ có cử cà phê với anh Hạnh ở Biên Hòa. Riêng Nghiêm Văn Hải đã nhận lời mời qua điện thoại.
Phạm Văn Đạo báo với tôi ngày đó bận vào ca làm việc ở nhà máy, dù rằng Đạo có nhiều kỷ niệm với Hạnh lúc ở Phú Lợi cho đến khi Hạnh từ Z30 D trở về. Từ hôm trước Tết đến nay mới biết được tin tức của nhau, nhưng lại không thể đến chung vui họp mặt được. Lê Xuân Sang lại kẹt đám giỗ láng giềng, nhất cận lân, nhì cận thân. Thôi đành chịu. Đến sáng thứ Tư, có bạn lại báo đến có công việc đột xuất. Tâm nhủi, Tâm khỉ, bận tiệc đám giỗ của thân sinh Tâm con do em Nguyệt ở Cù lao mời. Tô Minh Quang lại đi khám bệnh định kỳ, sợ không về kịp. Trước khi đến điểm họp khoảng một giờ đồng hồ, tôi check mail, lại nhận được mail của bạn Phượng cho hay là bạn và Hà thu Thủy không thể đến dự, nhưng có lời chúc cho buổi họp mặt đông vui và sẽ theo dõi qua bài tường thuật trên trang web. Ba ngày đầy lo âu và bận rộn.
Ba mươi phút trước giờ qui định họp mặt, tôi và Thọ cùng đến nhà hàng. Thông đã đến sớm hơn một chút để sắp xếp bàn tiệc cùng nhân viên nhà hàng. Trước ngày về của bạn Hạnh khoảng một tháng, hai bạn Võ Văn Khoa và Trần An Toàn, cùng lớp với Hạnh, cũng đã có về Biên Hòa. Hôm đám tang của mẹ, Khoa không về dự được, nay bạn về để cùng gia đình cúng thất tuần cho mẹ. Bạn Toàn ngày trước từ trung học Long Khánh chuyển về lớp B2, là vận động viên của đội bóng chuyền trung học NQ. Cũng như hai bạn Đỗ Đăng Côn và Nguyễn Gia Học từ Long Khánh chuyển về lớp B1. Đỗ Đăng Côn đã qua đời ở Mỹ. Còn Nguyễn Gia Học nghe nói cũng ở Mỹ, nhưng bạn bè chưa liên lạc được. Cuối tháng Hai, Toàn đã cùng bạn bè đến thăm bạn Trần Văn Võ đang lâm bệnh ở Vũng Tàu. Tuần trước, các bạn cũng đã có chuyến du hành đến tỉnh Bình Phước, tham quan cơ ngơi của Trịnh Khắc Hà. Bây giờ, các bạn lại đang dõi theo bước chân của Hà trên đường từ Bình Phước về BH, qua điện thoại, để gặp gỡ bạn bè phương xa trở về. Ôi, tình bạn cao quý. Lần nầy, hai bạn Toàn, Khoa, cùng Hạnh tham gia gặp lại đồng môn.
Đúng 11 giờ, các bạn lần lượt đến điểm hẹn. "Ông thần" Đồng, Trịnh Ngọc Đồng đến trước tiên. Tôi và Đồng gặp lại nhau trong buổi tình cờ trú mưa ở BH, nơi mà "đi đâu cũng về chốn cũ". Rồi lần lượt anh Tùng cùng phu nhân và "phái đoàn" khóa 7 NQ. Cặp đôi Ngô Phước Thiện- Mỹ Tiên. Chiếu yêu Gái. Bạn bè gặp nhau tay bắt mặt mừng, dù rằng trước đó đã gặp nhau ở cuộc họp cuối năm NQ, lần gặp mặt khóa 8 NQ sau Tết ở nhà Thông. Bạn Hạnh đến với chai whisky Evan Williams 1,750 lít mà bạn Nguyễn Văn Hòa nhờ mang về để biếu bạn bè uống chung vui ngày họp mặt. Hôm mới về, điện thoại cho tôi, Hạnh nói:
- Hòa gửi về cho anh em 2 chai, tao quấn vô quần Jean để trong vali hành lý. Có lẽ bốc xếp mạnh tay, bể hết một chai. Tiếc quá.
Một chai cỡ đó đủ xỉn rồi. Hai chai chắc gục luôn. Tiếc thật, đó là rượu tình nghĩa của anh em. Hồi trước, thật tình tôi không biết Hòa. Nhưng qua Chiếu, Hòa ở Tân Mai, là con chiên xứ đạo, cùng ngành nghề in ấn, đả tự với Chiếu. Khi tôi liên lạc được Phạm Trọng Kiến, bạn đồng khóa Thủ Đức, đồng khóa Hành chánh tài chánh khi tan hàng, Kiến hỏi:
- Mày biết Nguyễn Văn Hòa cùng đồng hương BH với mày?
- Tao không hình dung nổi.
- Nó nói cùng học chung lớp với Hạnh ở NQ, uống cà-phê với tao thường ở Phước Lộc Thọ.
Qua Cali, Hạnh, Phước, Kiến, dân Kinh thương Minh Đức lại gặp nhau, dù Phước, Kiến xuất thân từ Petrus Ký, Sài Gòn, bạn bè cùng thời lận đận.
Các bạn nữ gồm có 7 người, chiếm 1/6 tổng số tham dự. Mỹ Tiên, Gái, Thúy Phượng, Ngọc Nhung, Lê thị Nhung, Thanh Vân. Anh Lê Tấn Mười đến có mặt với anh em rồi xin phép về sớm vì bận công việc. Tổng số hơn bốn mươi người, đông hơn số tham dự ở nhà Thông hơn một bàn tay.
Sau màn bấm máy hình để chụp chung tập thể, chụp ảnh lưu niệm, buổi tiệc được khởi đầu. Tôi xin phép được thay mặt bạn bè, trình bày ý nghĩa và tinh thần buổi họp mặt. Vào tháng 10/2011, trong dịp gặp gở Nguyễn Xuân Dũng, Dũng con, ở nhà Tâm nhủi, bạn bè có nói chuyện qua điện thoại với Hạnh. Hạnh hứa là dịp Tết sẽ về BH, " tao sẽ gom bạn bè lại", vì lần về BH sau cùng của Hạnh là năm 2005. Nhưng vì bận công việc của đoàn, hội, nên không thể về như đã hứa. Ở bên nớ, Hạnh cũng có tham gia ban điều hành của Ái hữu NQ, đồng hương BH, làm MC trong các buổi hội họp bạn bè, đồng hương, nên trong cái nhìn của anh chị em, Hạnh là người nổi tiếng. Như Hoàng Duy Liệu, Dũng cục xương, đã nói: "Ảnh là người nổi tiếng, làm lớn nên tao kêu là anh Hạnh". Cũng có một số bạn là cộng tác viên của hai trang web, ngưỡng mộ lòng nhiệt tình của Hạnh nên đến để cùng chia sẻ. Đó là lý do bạn bè đến đông vui. Niềm lo âu của "ban vận động" tan biến.
Sau đó Hạnh đáp từ, cám ơn mọi người đến tham dự đông vui, ngoài sự tưởng tượng của bạn. Những buổi họp mặt thế nầy tạo cơ hội bạn bè gần gủi nhau hơn và cần có những cái đầu năng nổ. Sau đó cùng mọi người nâng ly chúc sức khỏe. Còn gặp nhau thì hãy vui lên, ngày mai đâu ai biết được...
Chai rượu tình nghĩa từ xứ cờ hoa mang về được bật nút, xoay vòng qua ly đế nhỏ. Tôi có ý kiến, Phạm Thiện Tâm phải phạt Hạnh một ly, vì khi tôi chuyển tấm ảnh họp mặt với Nguyễn Hữu Đức cũng tại địa điểm nầy, Hạnh nói "ai tao cũng nhìn ra, nhưng cái anh chàng mập người, tóc bạc là ai vậy?". Tôi phải điện thoại hỏi Thọ, rồi trả lời là Phạm Thiện Tâm, dân Hố Nai, phát tướng nhờ yêu đời, yêu người. Phạt một ly vì cái tội quên bạn bè.
Khi nhận lời mời tham dự với lớp đàn anh, Nghiêm Văn Hải đã hỏi tôi có cần mang đàn sinh hoạt không? Tôi nói "nghe nói anh Hạnh hát vọng cổ mùi lắm". Thế là cây đàn guitar lại có cơ hội làm việc. Những bài hát tự biên, những bài hát của thời kỷ niệm được vang lên. Đàn ca nhưng không có amply, micro, vì đây là tiết mục ngoài chương trình. Những thực khách các bàn kế bên nhìn những "ông già bà lão" nầy với ánh mắt thèm thuồng và ngưỡng mộ. Cả tập thể đề xuất Hạnh ca vọng cổ, đồng thời làm MC cho buổi sinh hoạt.
Bản nhạc "Thà như giọt mưa" được phổ từ bài thơ của đồng môn khóa 8 NQ, Nguyễn Hoàng Hải, bút danh Nguyễn Tất Nhiên, được mọi người phụ họa hát theo để nhớ về người bạn của mình, niềm hảnh diện của người BH. Hôm đại hội NQ kỷ niệm 55 năm có phần trình diễn của "vũ đoàn" khóa 14 NQ với bài ''Ngày xưa Hoàng Thị'' để nhớ về một thời áo trắng, được tập luyện hàng tháng trời. Buổi sinh hoạt hôm nay cũng có "ca đoàn" nữ khóa 8 NQ với ngẩu hứng trình bày bản nhạc đó mà không có một buổi tập dượt. Mọi người vỗ tay.
Sau đó anh Tùng xin đại diện nhóm thân hữu NQ ở BH, có lời chia buồn đến gia đình bạn Vũ Trung Hòa khi nhạc mẫu bạn mãn phần, tang lễ ở xa, anh em hay biết trễ và xin dành một phút im lặng. Bạn Hòa vừa từ Bến Tre về đến BH, gia đình có chuyện tang chế nhưng vẫn đến gặp gỡ bạn bè. Cũng như Nghiêm Thái Bình, cựu tiền đạo gặp lại cựu hậu vệ Vũ Trung Hòa của đội bóng NQ sau khi ra trường. Bình nói "mày phải có tấm hình ba đứa để gửi cho Nguyễn Liễu". Tôi có điện thoại cho Đinh Công Hoàng, nhưng hôm nay Hoàng bận công việc ở Mỹ Tho. Tuy nhiên Hoàng hứa "sẽ về gặp anh Hạnh vì còn những kỷ niệm ở xóm Lò Heo".
Trưa nay, Nguyễn Ngọc Long có điện báo cho tôi, kẹt đám cưới ở Tân Vạn, nhưng sẽ cố gắng đến trước khi mọi người tàn tiệc. Bởi vì tháng 5/2010, khi Long sang dự lễ tốt nghiệp cho con, bạn bè ở Nam Cali đã tổ chức tiệc tiếp đãi ân cần. Không lẽ nào bạn bè về họp mặt mà bản thân không tham dự, đó là lý lẽ cư xử của nhà giáo, dù rằng đã "mất dạy"( nghỉ dạy học), hai từ hắn ta thường nói với bạn bè. Hơn 13 giờ, Phạm Sơn Danh xuất hiện ở cầu thang với màu áo nổi bật.
- Xin lỗi anh em, mình mới đưa mẹ vào bệnh viện xong là đến đây. Làm thế nào thì 4 tháng 4 cũng về bển. Sắp hết một tháng gia hạn.
Ai trong đời cũng phải có lần khô nước mắt. Thâm ân phụ mẫu là bể rộng sông dài.
Cuộc vui nào cũng phải dừng lại, theo giới hạn của định luật. Anh em bắt tay chào tạm biệt ba người bạn phương xa, hẹn có những party nho nhỏ. Hạnh về với gia đình có 3 tuần. Hai bạn Toàn, Khoa có thời gian lâu hơn. Mấy năm nữa bạn bè có cơ hội gặp nhau? Sau lần gặp này, anh em chỉ gặp nhau qua trang web, trên internet, nghe giọng nói của nhau qua điện thoại, như giọng trầm buồn của Huỳnh Hữu Thọ, Đinh Hoàng Vân. Hạnh vỗ vai tôi, nhìn nhau, cười gượng vì sắp chia tay.
- Vui quá đỗi, ngoài sức tưởng tượng của tao. Cám ơn bạn bè. Cám ơn bạn hiền.
Sáu ánh mắt của "ba chàng ngự lâm" nhìn nhau. Niềm vui trọn vẹn.
Biên Hòa 3 giờ, ngày 22/03/2012.
Đỗ công Luận.
CHS K.08 NQ. BH
GẶP LẠI BẠN BÈ XƯA
Sách cũ, bạn cũ, rượu cũ là ba món quà quý giá của một đời người. Bạn cũ, bạn một thời chung học dưới mái trường và nhất là được gặp lại người bạn cũ sau hơn 40 năm qua bao thế sự thăng trầm KẺ CÒN NGƯỜI MẤT. Hạnh phúc của tôi không chỉ có một người bạn, lại có hơn 40 người bạn trong lần trở lại quê hương trong ngày hội ngộ mừng bạn khóa 8 Ngô Quyền, 21 tháng 3 năm 2012
Dù buổi tiệc được chọn ngày thứ tư, nhưng được đông đảo bạn đồng môn đến tham dự là một hạnh phúc lớn lao, không phải chỉ riêng tôi mà cho tất cả anh chị, đồng môn đang đọc những dòng chữ nầy. Khi bước vào cửa nhà hàng, tôi đã nhận ra ngay Trịnh Khắc Hà đứng đầu vần H của năm Thất 4, Hà về từ Bình Long vượt qua những rừng cao su ngút ngàn, những con đường đất đỏ, để gặp lại bạn bè xưa, tôi đã xiết mạnh bàn tay Nguyễn văn Đẹp, để nhớ tôi và Đẹp vẫn là hai đứa học trò nhà quê cùng xấu trai và học dở, bằng sự quý mến với Đinh Thiên Phương, Đinh Thiên Thọ ngày nào cùng với Hoài Thi Yên Thi Nguyễn Hoàng Hải trong tập thơ đầu tay, hãnh diện gặp lại Trần Quãn Vân, Lê Thành Vạn, Phạm Duy Mỡ thông minh và học giỏi. Sự sợ hãi vẫn còn khi gặp lại các tay “thầy chạy” một thời quậy phá Trịnh Ngọc Đồng và Trần Quốc Nam. Còn nhiều bạn đồng môn khác, ở mỗi một người đều để lại trong tôi những kỷ niệm khó quên, như Nguyễn Đức Tường, Mai văn Chín, Trần văn Thông, Vũ Trung Hòa... cũng như các bạn bên Pháp văn Đỗ Công Luận, Hoàng Minh Chiếu, Lê Minh Trí, Ngô Phước Thiện... Bạn bè ơi! còn gặp nhau là niềm vui, niềm hạnh phúc không phải nhỏ nhoi, vì tôi cùng Võ văn Khoa và Trần An Toàn đã định cư ở Mỹ nhiều năm, mới có dịp tay bắt mặt mừng trong ngày hôm nay, cho dù Khoa và tôi cùng ở California. Trong buổi họp mặt lần nầy đông đủ các bạn thất 3 và thất 4, cũng như các bạn nữ bên thất 1 và thất 2. Đặc biệt có sự tham dự của các đàn anh khóa 7 như Nguyễn Thanh Tùng, Nghiêm Thái Bình, Phạm Sơn Danh, Chánh và thân hữu anh Tư Sơn, Lê Tấn Mười, Phan Kỳ Hiệp, đàn em Nghiêm văn Hải. Riêng cô em Diệp Hoàng Mai, đàn chị Trần Thị Hiệp, đồng môn Hà Thu Thủy không đến được đã email cũng như gọi phone đến chúc mừng.
Theo anh Đỗ Công Luận cho biết, buổi họp mặt hôm nay không đơn thuần ăn uống, lại có thêm phần văn nghệ với tiếng đàn của Nghiêm Văn Hải. Tôi được bạn bè thương mến cho phần mở đầu với bản nhạc đã đi vào lòng quý Thầy Cô và cựu học sinh Ngô Quyền “ Về lại trường xưa thân ái “ của anh Trần Kiêu Bạc. Tôi đã từng dùng bản nhạc nầy làm nền cho ngày đại hội 55 năm, đã cùng anh Võ Đình tập dượt cho mọi người cùng ca trên chuyến du hành Las Vegas và trong buổi tiệc chia tay. Hôm nay đứng trước hơn 40 bạn đồng môn, tôi ca một mình, không micro , không âm thanh khuếch đại. Tôi đã cố gắng hát bằng cả tâm hồn mình, để được góp vui. Không ngờ đã đem đến bạn bè tôi ngập tràn cảm xúc, trong sự thinh lặng, cùng hướng tâm tư và tình cảm của mình về với trường xưa.
“Ngô Quyền ơi! Qua bao nhiêu năm vẫn xanh màu kỷ niệm
Ngô Quyền ơi! Qua bao gian nan tình cảm vẫn đang đầy
Ngô Quyền ơi! Qua bao nhiêu năm bây giờ và mãi mãi
Mãi mãi một thời để nhớ để thương...”
Có lẽ từ cảm xúc xen lẫn niềm vui, lần đầu tiên mọi người cùng cất cao lời ca tiếng hát chung vui với bạn bè, từ đơn ca đến song ca, đặc biệt là ban hợp ca của các bạn nữ cựu thất 1 và thất 2, trong bài hát nhớ về trường lớp xưa nhưng chưa bao giờ được tập dượt trước, đã được các bạn nồng nhiệt tán thưởng. Đàn em Nghiêm văn Hải đã giúp chúng tôi nhớ Nguyễn Hoàng Hải qua nhạc phẩm “Thà Như Giọt Mưa”, tôi cũng đã hiên ngang xuống tiếp câu vọng cổ xé lòng lại được bạn bè khen “mùi rệu”
“Nếu biết trước với tôi em lạnh lùng như tượng đá, nếu biết rồi em vẫn hững hờ như xa lạ thà là giọt mưa rơi rớt giữa lưng... trời”
Tiệc tàn, bạn bè lưu luyến chia tay. Xin được mượn phần cảm xúc ngắn của anh Nguyễn Thanh Tùng như một lời cuối cho ngày họp mặt “VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA”
Nguyễn Hữu Hạnh
ĐÔI DÒNG CẢM XÚC CỦA NGUYỄN THANH TÙNG
Qua tổ chức của Luận+Thông K8 Ngô Quyền, ý niệm gặp mặt Thân hữu Ngô Quyền hình thành, 11g hôm nay, ngày 21/3 tiệc gặp gỡ Hạnh và 2 Bạn từ USA về diễn ra tại Nhà hàng Cây Dừa của cột chèo Danh Phạm Lung.
Hình thành từ tình thân ái nên buổi tiệc đã trở thành cuộc họp cảm động của bạn bè nhiều khóa nhắc lại kỷ niệm một thời áo trắng Ngô Quyền.
Nhiều Bạn gặp lại nhau sau gần 40 năm nhìn nhau mà lòng tuôn trào cảm xúc.
Từ Bình Long xa xôi, từ muôn phương trở về với tâm trạng háo hức gặp lại bạn cũ, gặp mặt rồi mà còn phân vân vì lớp bụi thời gian đã phủ lên vóc dáng mỗi bạn cũng khá nhiều nên bước đầu có khá nhiều điều phân vân để rồi vỡ òa niềm vui gặp mặt.
Với tính cách vui hòa đồng Hạnh đã đem lại tình thân chan hòa cho tham dự viên, những bài ca hoài niệm, những chân thành tình Bạn mà Hạnh bày tỏ với bạn bè là chất men tuyệt vời thấm đẩm với men bia, men rượu do Hòa gửi về tặng bạn bạn bè làm buổi chung vui thêm phần đậm đà thân ái.
Với mong muốn tình thân ái Ngô Quyền Biên Hòa đồng vọng trong lòng anh chị em, Tùng có ý mong Luận sẽ tường trình buổi họp mặt, Huê (Huỳnh văn) nêu cảm xúc còn Hạnh đảm nhiệm phần chia sẻ tình thân hữu. Mong rằng các anh chị và các khóa đàn em thưởng thức và hoà nhịp trong tình thân ái Ngô Quyền .
Viết khi còn lâng lâng men say tình bạn. Có gì không ổn nhờ quý vị thông cảm.
Nguyễn Thanh Tùng
BẠN BÈ HỘI NGỘ
Phải hôm nay hội ngộ tương phùng
Trời quê nắng ấm gió mơn man?
Đất Biên Hòa bao năm xa cách
Sông Đồng Nai mấy bước gần kề
Chốn cũ Bình Đa, qua An Hảo
Cầu mới Hiệp Hòa, đến Cù Lao
Bạn bè xưa xúc động nao nao
Mong đất mẹ, ngày thêm tươi sáng.
Huỳnh Văn Huê
(Nhân dịp Nguyễn Hữu Hạnh về thăm quê, -tháng3/2012-
có một bài thơ đã được “xuất khẩu” tại nơi họp mặt…)
Họp Mặt Cùng Lớp Đàn Anh Ngô Quyền
Chiều thứ Hai, 19.03.2012, đang ngồi trực máy, điện thoại “rung nhạc”. Mở nghe: “Alo! Ai vậy?”. “Tao đây, anh Đỗ công Luận có nói gì với mày chưa?”. “Chưa!”. Thì ra là giọng của ông anh ruột, Nghiêm Thái Bình: “Nghe Luận nói Hạnh về Việt Nam và sẽ mời mày dự tiệc họp lớp, lúc 11g sáng ngày mốt, tại quán Cây Dừa, nhớ mang theo đàn!”. Tôi nhủ thầm: “Ông Bình này! Lúc nào cũng đàn!”, vì biết bao nhiêu “độ” tôi phải mang theo đàn trên chiếc xe “cổ” khi anh “gọi độ” và ra về “say độ” nên mang tầm nguy hiểm cao! Tôi trả lời: “ok!”. Lần này, cảm giác hơi khác, lòng vui vui nghĩ đến chuyện gặp anh Hạnh sau “bao nhiêu năm rồi người mãi ra đi”.
Hôm sau, đúng là anh Đỗ công Luận gọi đến và cũng nhắc đến cây đàn. Đúng là “Nghiệp cầm ca”.
Sáng hôm thứ Tư, 10 giờ 45 tôi vác đàn và trực chỉ quán Cây Dừa. Lòng yên tâm vì mình tuy lớp đàn em nhưng đã có anh Bình cùng những người bạn, mình đã từng quen. Không sao cả! Vừa bước lên thang lầu từng trên của quán, tôi đã gặp ngay các đàn anh quen. Tay bắt mặt mừng lần lượt với các anh Thông, Thọ, Chánh “giọng ca dĩ vãng”, vợ chồng anh Nguyễn Thanh Tùng và anh Nam (em của anh Việt đã mất, nhà ở quán cây keo, nơi anh Hạnh bỏ mối nước đá xưa kia!). Nhìn quanh không thấy anh Bình. Chắc lại bận gì rồi? Mới nghĩ xong là thấy anh bước vào. Gần 12 giờ, mọi người mới đến đầy đủ. Gần 50 anh chị em. Thật đông vui!
Tiếng hỏi han, nói cười rôm rả của các anh sau vài chục năm gặp lại, khiến tôi cũng vui lây. Phải nói là ồn ào và nhiệt tâm mới đúng! Rồi chuyện khai mạc cũng phải đến sau lời phát biểu của anh Luận “Trưởng ban tổ chức”, tiếp theo là phần trình bày của anh Nguyễn Hữu Hạnh, giọng anh tình cảm khi nói lên tâm ý, ước vọng và nguyên nhân Họp mặt nhiều cấp lớp.
Phần “chính yếu” bắt đầu! Tiệc dọn ra với chục thùng “Ken chai xanh” (bia Heineken). Xôn xao hơn khi anh Hạnh mang ra hai chai “rượu Tây chính cống”, vượt qua 10000km, một “thật lớn” và một bé “bình thường”. Lần lượt chuyền tay nhau từng ly rượu nhỏ, mang hơi thở ấm áp phương trời xa về hòa cùng kỷ niệm ngọt ngào vùng trời Quê hương Biên Hòa. Ly rượu chợt ngon lạ thường! Và xem chừng, hai chai sẽ hết sạch!
Do nhiệm vụ phụ trách Văn nghệ được giao, tôi ưu tiên ngồi ngay đầu bàn, cạnh anh Hạnh. Như đã hứa. Tôi nói nhỏ: “T.Dung mail, em mới biết anh về. Dung than, không có anh, việc bên đó “ngập đầu” luôn!”. Anh Hạnh cười và gật đầu, tỏ ý đã biết. Tôi hỏi: “Bắt đầu tiết mục Văn nghệ chưa anh?”. “Được. Em lên đi”. Ôm đàn và chào mọi người, tôi nói sơ qua ý nghĩa của đàn em Nghiêm Văn Hải khóa 11 Ngô Quyền, rất vinh dự có mặt và sẽ hết lòng “phục vụ Văn nghệ” với các anh chị. “Để gây không khí, xin mời anh Hạnh mở đầu”. Thế là, bài ca vọng cổ cất lên, không gian chung quanh chợt lắng! Giọng hát “ngọt”, không kém phần mượt mà, kết hợp với nội dung của bài, anh đưa mọi người nhớ lại những khoảnh khắc ngày xưa thân ái!
Do chưa ai phân công cụ thể, tôi ‘liều mạng’ làm MC tự phát, khích lệ các anh chị sau khi đã hát hai bài. Không khí có vẻ bớt khẩn trương, một người chị (do bộ nhớ kém, tôi lại quên tên. Xin lỗi chị nha!) nhiệt tình lên hát. Bài hát sôi nổi mang âm hưởng Hướng đạo sinh, gây thêm phần phấn khởi người nghe. Có lẽ vậy! Vì ngay sau đó, sự nhiệt tình đã thể hiện. Lần lượt các anh lên hát. Giọng anh Chánh “giọng ca dĩ vãng” vẫn rất hay dẫu tôi gấp gáp nên phần đệm không như ý. Mời anh Tùng, Bình và anh Hòa “cựu tuyển thủ” đội banh NQ lên thì ba anh chỉ thích tâm sự? Vui nhất là khi thấy những thực khách “ngoài luồng”, đang ngồi bàn gần đó, chú ý và có vẻ tán thưởng! Hứng chí và chợt nhớ tới chị Duyên hàng xóm (nay đã ở Mỹ), tôi xin phép và đề nghị mọi người cùng hát bài “Thà như giọt mưa” của cố thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên, cũng là bạn một thời sau 30.04.75. Toàn thể hưởng ứng. Bài hát vang vang và nhớ nhiều đến thuở cắp sách đến trường Ngô Quyền. Phần gần cuối là bài hợp ca của phe Phụ nữ, có phần chụp hình kỷ niệm. Thật sôi nổi và lắm nhiệt tình! Cảm nhận mừng vì xong việc, vui ngoài dự kiến!
Tiệc nào cũng phải tàn. Tình nào cũng phải tan nhưng để dành mà nhớ và có thể năm sau làm tiếp! Tôi bắt tay anh Hạnh và nhận lời cám ơn. Gật đầu tạm biệt tất cả, tôi ra về trước mà lòng cảm thấy phấn chấn! Vì đã giúp các anh Hạnh, Luận, Thông, Thọ được một ngày ý nghĩa với bạn bè!
NghiemHai
Một số hình ảnh họp mặt ngày 21/03/2012:
NGÀY CHỦ NHẬT VUI VẺ
Sáng thứ sáu vừa qua, 16/3, khi check mail xong, tôi chuẩn bị cho công việc hàng ngày, bỗng chuông điện thoại reo vang. Tôi mở máy, thấy số lạ gọi đến.
- A lô, tôi Luận đây, xin lỗi ai gọi.
- Hì hì, Hạnh đây, tao đang ở... Bình Đa.
Tôi thoáng ngạc nhiên một chút, nhưng tinh thần đã chuẩn bị sẵn. Bởi vì trước đó ít hôm đã có "nguồn tin hành lang" Hạnh sẽ về thăm mẹ già. Cùng lúc đó, Hạnh cũng đã mail nhờ tôi mua dùm thẻ điện thoại gọi quốc tế 1718 để sử dụng. Tôi nói:
- Thẻ nầy chỉ sử dụng ở Việt Nam, chứ ở Mỹ không xài được
- Bạn cứ mua dùm mình, sẽ có người gửi trả tiền lại.
Hôm qua, Hạnh cũng đã mail cho tôi để xin số cell phone.
- Tao đang ở Bình Đa để thăm mẹ già vài hôm. Sau đó sẽ về nhà phía vợ ở Biên Hòa. Mày sắp xếp để bạn bè mình gặp nhau.
- Tao sẽ báo choTrần Văn Thông, Đinh Thiên Thọ biết. Chắc có lẽ là có cử cà phê sáng Chủ nhật. Việc họp mặt sẽ bàn sau vì có những bạn ở vùng phụ cận, không ở Biên Hòa.
- Ừ, mày cứ tiến hành, liên lạc nhau theo số điện thoại nầy.
Tôi điện thoại cho Thông, Thọ, Chiếu, Quang, hẹn uống cà phê sáng ở vĩa hè trường Nguyễn Khắc Hiếu, đình Tân Lân để bàn bạc sự việc.
Từ ý tưởng những lần bạn bè phương xa về gặp gỡ, sáng hôm sau tôi hoàn thành bài thơ mới, NGƯỜI ĐI CÓ NHỚ, và báo cho Hạnh biết.
- Mày vừa về là tao có ý tưởng, có bài thơ mới ngay.
Sau đó Hạnh mail lại cho tôi.
- Say rồi. Tao vừa bị bắt cóc.
Và gửi 2 tấm ảnh đang "ăn nhậu" với bạn bè K.07 NQ mà tôi cũng quen biết. Rồi Hạnh giải thích. Ngô Đình Dũng, Dũng tỏi, con trai khai trương nhà hàng lẩu cua ở khu đô thị mới Gò Me, Miễu Ba làng, có mời bạn bè tham dự. Bạn Phú ở Bến Gỗ và Hạnh là bạn tù cải tạo có nhiều kỷ niệm thân thiết, qua Phú nghe tin tao vừa về Dũng mừng lắm. Thế là tao bị bắt cóc. Phạm Sơn Danh, Danh Phạm Lung, đang về thăm song thân từ hôm trước Tết, cũng có mặt tham dự. Lý do chính đáng để xin phép về Việt Nam.
Trưa thứ Bảy, tôi đang nghỉ ngơi ở nhà.
- Mày đang làm gì đó, có rảnh không?
- Tao đang ở nhà, vừa ngủ trưa dậy. Có gì không?
- Mày chạy qua quán hải sản đầu cầu Gành, phía Cù lao, tao cùng em trai và mấy người bạn đang tâm sự.
- Ừ, tao sẽ qua.
Thế là sau 42 năm, từ năm 1970, bạn bè rời trung học Ngô Quyền, tôi mới gặp lại Hạnh. Rồi sau 2 năm đại học, mùa hè đỏ lửa, chúng tôi vào quân đội, vào Thủ Đức. Thằng khóa 3, đứa khóa 5. Ra đơn vị, cùng về Miền Tây, đứa Trà Vinh, đứa U Minh Chương Thiện. Rồi tan hàng, đứt bóng, vào Phú Lợi, đứa trại 8, đứa trại 10. Những ngày tháng của thập niên 80 thế kỷ trước, tôi với chiếc xe đạp thồ cày cuốc ở Chợ Đồn, bạn bỏ mối nước đá ở chợ Biên Hòa. Bạn bè đâu có cơ hội gặp nhau. Khi tôi tìm về trang Web Ái hữu Ngô Quyền, bài viết đầu tiên được post lên, bạn Châu Kim Mỹ, rồi Nguyễn Hữu Hạnh, Nguyễn Hữu Đức gửi mail đến thăm hỏi tôi. Bạn bè nhận ra nhau sau 40 năm, 50 năm. Chúng mình vẫn còn hiện diện trên cõi đời nầy dù cách trở một đại dương.
Một ly hội ngộ sau mấy mươi năm, từ tóc xanh giờ đã ngã màu theo năm tháng, nắng gió tha phương. Hạnh kể với tôi. Sáng nay nhờ đứa em trai và người bạn, dùng "xe con" đưa về Hóa An thăm lại người thân và bạn bè. Đến thăm anh Sáu Đặng, anh Sáu không có nhà, đang ở Đà Lạt. Mấy đứa con anh Sáu không biết Hạnh.
- Cháu mời chị Sáu ra, sẽ biết chú.
Mấy chục năm dài, lớp hậu sanh làm sao biết chú Hạnh. Ghé thăm Ba Bổn, bạn Tiểu học, lại đang ở cơ sở sản xuất ở Tân Uyên, chỉ nói chuyện qua điện thoại. Cảnh vật thay đổi nhiều quá. Khu vực Mã thằng Tây, ranh Chợ Đồn-Hóa An, ruộng lúa đã thành khu dân cư. Hóa An ngày xưa không có chợ, phải xuống Chợ Đồn, hoặc qua bến đò Ngựa đi chợ Biên Hòa. Bây giờ, Hóa An đã có chợ, nhưng lại tên chợ Bon-chen (Pou-Yoen). Sao không là chợ Hóa An? Pou-Yoen, tên công ty Đài Loan, gia công giày da cho hãng Nike của Mỹ. Rồi ghé thăm Châu Kim Huê, em gái Châu Kim Mỹ và thân phụ của bạn. Huê nói:
- Anh Hạnh đã về đến Biên Hòa mà Đặc san Biên Hòa Xuân Nhâm Thìn chưa thấy?
Lỗi tại tôi. Hứa tặng bản photo, lại đưa lầm sang nhà kế bên. Tôi ở Việt Nam mà còn lộn nhà thì bạn bè phương xa chỉ còn hình dung qua trí óc cảnh vật ngày xưa. Nếu có đi cùng Hạnh, tôi sẽ dẫn bạn sang nhà đối diện, nhà thiếm Sáu Thuận, chị dâu bạn Đàm Hữu Phước, đốt cho anh Năm của Phước một nén nhang, cũng như thăm hai cháu Vân, Hải. Hơn 30 năm về trước, vợ chồng tôi ở trong lò gạch nhà cha mẹ vợ, sát ranh nhà bạn Huê, chỉ biết nhau qua tình hàng xóm, chớ không biết là có quan hệ bạn bè. Thời gian và cuộc sống khó khăn. Hạnh nói với tôi:
- Bạn và Huê cố gắng liên lạc với bạn bè thời Tiểu học, để tổ chức lần gặp mặt, có thể là ở Chợ Đồn thì thuận lợi hơn.
- Ừ, tao sẽ cố gắng.
Rồi Hạnh nhờ tôi, Thông, Thọ, mời bạn bè dự buổi cà phê sáng Chủ nhật, địa điểm do mấy "ngài thổ địa" lựa chọn. Máy điện thoại làm việc liên tục. Tội nghiệp Nguyễn Tấn Lực, đang định cư ở quận 2, vùng Long Trường, Phú Hữu, Bưng 6 xã, Đồng Chó ngáp, lúc đầu báo với tôi về 7 giờ 30 sáng không kịp, có thể hơi trưa. Nhưng vì nặng tình với Hạnh, lúc sau gọi lại, sẽ sắp xếp công việc về đúng giờ hẹn. Lê Xuân Sang ở Lái Thiêu, kẹt đám giỗ nhà hàng xóm, chắc thân chủ chích heo? Vũ Trung Hòa đang bận tang lễ mẹ vợ ở Bến Tre, hồi xưa dạy học rồi có lẽ "mọc rễ" ở đấy... Địa điểm gặp mặt bạn bè cũng là cà phê Sông Trăng, cạnh bờ kè sông Đồng Nai, ngó ra cầu Hóa An. Sao không đặt tên là cà phê Sông Đồng nhỉ? Địa điểm nầy cũng là nơi bạn bè từng gặp gỡ Tiêu Hồng Phước, Nguyễn Hữu Đức.
Lê Thành Vạn và Đinh Quang Huyên là người đến sớm nhất.
- Mày là trưởng ban tổ chức mà giờ nầy chưa thấy ai đến vậy?
- Mày thông cảm, tao đang chở xe hàng về nhà.
Máy di động lại làm việc. Tôi đến nơi đã có 5,6 anh em. Lần lượt anh em đến gần đủ đội bóng, nhưng lại thiếu một thủ môn.
- Để tao kêu cho đủ đội bóng 11 người. Danh hả, tụi tao đang uống cà phê với Hạnh, mày đến nhé.
Danh có mặt.
- Chỉ có thằng Luận là có số điện thoại của tao.
Bởi vì hôm đi dự tiệc cưới con trai Ngô Đình Dũng hôm trước Tết ở Lái Thiêu, tôi đã lưu số máy. Theo sự đồng ý của anh em, tôi trao cho Hạnh xấp ảnh lớp đệ Nhị B3 tổ chức tất niên do trưởng lớp Tô Minh Quang chụp và lưu giữ đến nay để làm tài liệu về Trung học Ngô Quyền. Có ảnh dãy phòng học lầu sau và các bạn gái. Có ảnh thầy Lê quý Thể, thầy Lê Văn Túy, thầy Hà... dự tất niên với cả lớp. Từng khuôn mặt được nhận diện. Huỳnh Hữu Thọ, Tài lé, Nguyễn Gia Học, Lê Minh Trí, Hùng lé, Nguyễn Thanh Liêm, Quang mập, Ngô Phước Thiện...Nguyễn Hiền Nhi và Đỗ Đăng Côn đã lìa xa cuộc chơi sớm. Kỷ niệm và kỷ niệm...
Tôi bấm máy gọi "Việt Kiều" Nguyễn Minh Tâm, Tâm khỉ, hắn nói đang ở Hố Nai, đang bó thuốc cái tay. Có chuyện gì đây?, và hứa hôm họp mặt chính thức sẽ trình diện. Chiếc điện thoại được nối mạng để anh em nói chuyện với Huỳnh Hữu Thọ, Thọ Huỳnh Hiệp. Cái máy di động của Trần Văn Thông cũng không thua kém, đang kết nối để bạn bè nói chuyện với Nguyễn Hữu Đức, Trần Văn Khỏe. Bạn bè bên nớ cũng ngạc nhiên về sự hiện diện của Hạnh ở quê nhà. Dường như hai châu lục đang xích lại gần nhau.
Hạnh cũng nhờ bạn bè sắp xếp để có cuộc gặp gỡ thân mật với bạn hữu đồng môn, có thể xem là cuộc họp bạn học Ngô Quyền thu nhỏ, có thể là giữa tuần, để các bạn ở xa như Trịnh Khắc Hà đang ở Bình Phước, Phan Thanh Bình đang ở Sài Gòn... thu xếp công việc để về với anh em. Hồi đi học, tôi và Hạnh có hoạt động trong ban Đại diện học sinh nên quen biết bạn học khá nhiều. Hy vọng các bạn sẽ tham dự đông vui hơn lần họp K.08 NQ sau Tết. Hơn 9 giờ 30, anh em tạm chia tay, hẹn gặp lại 3 ngày sau. Tôi và Chiếu ra về, để buổi trưa tham dự đám cưới con trai bạn Lê Thị Thiên Hương, bạn chung lớp Pháp văn.
Tiệc cưới con trai út bạn Hương được tổ chức ở tư gia, bên hông rạp hát Phước Chung, Chợ Đồn ngày trước. Cũng như tôi, bạn Hương là dân cố cựu ở Chợ Đồn. Trước 1975, hai bên đường vào rạp hát nhiều mồ mã, chỉ có ít nhà dân ở vùng chiến sự tản cư đến cất nhà lánh nạn. Sau nầy, với sự bùng nổ dân số, rạp hát đã bị phá vở, phân lô cất nhà. Khu gò mã cũng bị san ủi, nhà cửa mọc lên. Sân vận động biến thành trạm xá. Khu rạp hát, miễu Bình Long, sân cát... thành khu phố của xã đã lên phường. Vật đổi, sao dời. Bạn bè thân mời tham dự một bàn, gọi là chia sẽ niềm vui của bạn, khi cậu con trai út thành thân, bạn đã dựng vợ, gã chồng cho các con khi người cha vắng bóng. Vui miệng, tôi nói với bạn bè:
- Các bạn hãy chờ tôi 10 năm nữa.
- Gì ông? Ông tính cưới vợ nữa hả?
- Không, cưới dâu. Trên 70 không biết ẵm cháu nội được không, vì con trai nói trên ba chục mới cưới vợ.
Đám cưới là phải vui. Cũng như một ngày Chủ nhật vui vẻ trôi qua.
Biên Hòa, 1giờ45, 19/03/2012
Đỗ Công Luận
Phần kể tiếp của Nguyễn Hữu Hạnh
Tưởng rằng một chiều Chúa nhựt ngoan ngoãn với bữa cơm gia đình bên cạnh mẹ vợ, nhưng bị đàn anh Ngô Quyền lôi kéo tham dự buổi họp mặt tại nhà hàng Tân Hiệp. Theo anh Huỳnh Văn Diệp cho biết, chị Xuân Hương từ Cali cũng về họp mặt bạn đồng môn khóa 1 và 2 Ngô Quyền. Anh Diệp muốn tôi có vài tấm hình cũng như ghi lại vài dòng kỷ niệm cho vui. Riêng chị Xuân Hương là chị của thằng bạn cùng lớp Nguyễn Xuân Hiệp, tôi thường gặp chị trong các buổi họp mặt, cũng như đi chợ. Tôi luôn nhớ câu nói thân tình của chị “ Hạnh ơi! Cái nghiệp của em nặng lắm Hạnh ơi...”
Khi vào nhà hàng tôi không nhận được ai quen biết, may quá có một đàn chị đã nhận ra tôi, chị Phan Thị Kim Sang hôm Tết đã qua Cali tham dự tất niên Biên Hòa. Tôi được biết thêm chị Xuân Hương không có về, chỉ gởi một số tiền cho bạn bè tổ chức họp mặt. Điều bất ngờ tôi nhìn thấy 1 Đặc San Biên Hòa trên bàn được mọi người chuyền tay nhau xem. Lúc xoay lưng trở lại chỗ ngồi, tôi phát hiện một khuôn mặt trẻ tươi vui với nụ cười và câu hỏi “Phải anh Hạnh không?” Tôi cũng nhận ra khuôn mặt cô em văn nghệ khóa 13 Ngô Quyền “Diệp Hoàng Mai'', thật là niềm vui bất ngờ không diễn tả được vì anh em chúng tôi chỉ biết nhau qua hình ảnh trên đặc san và trang web.
Gần 20 anh chị khóa đàn anh vì lần đầu gặp mặt nên không biết rõ họ tên, chị Cúc, chị Sơn, anh Phúc, anh Trọng, anh Đón, anh Nhở v.v... đặc biệt anh Sương là bạn ''ve chai'' với tôi trong những ngày khốn đốn, cách xa gần 20 năm với nhiều thay đổi, nhắc lại nhau mới nhớ. Quý anh chị cùng ôn lại những kỷ niệm của thời đi học, một thời quậy phá. Quý anh chị còn nhã ý mời tôi tháp tùng chuyến đi Cần Thơ vào tháng tới. Tiệc tàn mọi người chia tay, Diệp Hoàng Mai không quên xin số phone ''Hôm nào về sớm sẽ mời anh Hạnh uống cà phê''
Về đến nhà lại email của đàn em Ngô Quyền Nguyễn Trần Diệu Hương từ Bắc Cali.
''NGUYỄN HỮU HẠNH ở Biên Hoà - Việt Nam'', với tấm hình chụp chung với 3 người bạn khóa 7 Nguyễn Thanh Tùng, Ngô Đình Dũng, Phạm Sơn Danh.
Đây là 1 trong những bức hình tôi đã chuyển sang Tô Anh Tuấn ở Cali, cùng chia sẻ niềm vui gặp lại bạn bè. Từ Cali, Tuấn chuyển về Đà Nẵng cho Nguyễn Ngọc Xuân Khóa 7, rồi Xuân chuyển sang Cali cho 2 đàn em Diệu Hương và Ngọc Dung. Cuối cùng Diệu Hương chuyển cho người Thầy kính mến Diệp Cẩm Thu và tôi tại Biên Hòa.
Một ngày Chúa nhựt vui vẻ.