Đêm sông không trăng‎‏‎‎‎‎‎‏‎‏‎‎‏‏‏‎‎‎‏‎‎‏‎‎‎‏‏‏‏‏‏‏‏‏‎‏‎‏‎‎‏‎‎‏‎‎‏‎‎‏‏‏‎‎‏‎‎‎‏‏‎‎‏‎‏‏‎‎‏‏‎‏‏‎‎‎‏‎‏‏‏‎‎‏‏‏‎‏‏‎‎‏‎‏‎‎

Post date: Oct 20, 2009 4:16:06 PM

Một bờ sông không trăng. Ánh sáng ngọn đèn cầu tàu vàng vọt hắt xuống dòng. Mới đầu như một tháp lớn, sau vệt chảy của sông loang dần biến nó thành ngòi bút. Và cuối cùng loang lổ cả dòng. Thứ ánh sáng khiến cho dòng sông đêm không còn là chính nó.

Thèm một ánh trăng, nhưng chỉ có mưa rơi. Cái gió lạnh đầu mùa khiến cho đất trời nghiêng ngả.

Lẩm nhẩm mấy câu thơ: Sôgn một đêm loang ánh đèn cô tịch. Mưa một hôm nát vỡ dưới chân chiều. Ta đã để 2 tay mình hứng gió. Vớt được gì ngoài một nỗi cô liêu..' Xót xa, tội lỗi, mình nhớ hình hài ...

Vẫn là những chuỗi đêm không ngủ. Nơi nào đó có người đó cũng khó ngủ vì mình, có người đôi khi lại ngủ muộn, có kẻ ngủ sớm... Nhưng nếu vì mình mà người ta ngủ, mình còn tội lỗi hơn....