Ủng hộ tôi
Tightly-Coupled Memory (TCM) là một bộ nhớ truy cập tốc độ cao dùng để chứa dữ liệu hoặc lệnh mà người dùng muốn truy cập nhanh chóng.
TCM khác Cache ở chỗ dữ liệu trong TCM là dữ liệu tĩnh - được thiết lập lúc liên nạp chương trình và có không gian địa chỉ rõ ràng trong Bản đồ Địa chỉ (Memory Map), nghĩa là người dùng có thể thấy nó. Dữ liệu trong Cache là dữ liệu động - thay đổi theo nguyên lý cục bộ mỗi khi Bộ xử lý truy cập bộ nhớ và nó vô hình với người dùng.
TCM được dùng cho nhiều mục đích, nhưng 2 ứng dụng phổ biến là:
Xử lý ngắt tốc độ cao mà không bị tác động bởi Cache miss, nghĩa là chứa các trình xử lý ngắt quan trọng.
Xử lý thời gian thực, nghĩa là chứa các đoạn mã hoặc các cấu trúc dữ liệu quan trọng.
High Bandwidth Memory (HBM) là chuẩn giao tiếp bộ nhớ băng thông cao, có phiên bản mới nhất là HBM3 (JESD238). Các bộ nhớ sử dụng chuẩn giao tiếp này được kết hợp chặt chẽ với CPU/NPU/GPU/Accelerator bằng giao diện phân tán, nghĩa là sẽ có nhiều kênh độc lập để trao đổi dữ liệu. Các kênh truyền này không cần phải đồng bộ với nhau vì thế có thể sử dụng một số lượng kênh tùy ý trong bất cứ lúc nào. Theo chuẩn JESD238 thì mỗi kênh truyền có kích thước 64 bit dữ liệu và truyền ở cả cạnh lên và cạnh xuống của xung clock (DDR - double data rate).
Bộ nhớ Scratchpad (SPRAM) là bộ nhớ trong tốc độ cao được kết nối trực tiếp với lõi CPU và được sử dụng để lưu trữ tạm thời nhằm chứa các mục dữ liệu rất nhỏ nhằm truy xuất nhanh chóng. Scratchpad được sử dụng để đơn giản hóa logic bộ đệm và đảm bảo thiết bị có thể hoạt động mà không bị tranh chấp bộ nhớ chính trong hệ thống sử dụng nhiều lõi, đặc biệt là trong các hệ thống MCSoC nhúng. Chúng phù hợp để lưu trữ các kết quả tạm thời. Mặc dù bộ nhớ đệm sử dụng bộ điều khiển phần cứng phức tạp để quyết định dữ liệu nào cần giữ trong bộ nhớ đệm (L1 hoặc L2) và dữ liệu nào cần tìm nạp trước, phương pháp SPRAM không yêu cầu bất kỳ hỗ trợ phần cứng nào ngoài chính bộ nhớ mà yêu cầu phần mềm xử lý. kiểm soát tất cả việc truyền dữ liệu đến và đi từ bộ nhớ Scratchpad. Do đó, trách nhiệm của người lập trình là xác định các phần dữ liệu cần được đặt trong SPRAM hoặc đặt mã trong chương trình để di chuyển dữ liệu một cách thích hợp từ bộ nhớ trên chip sang SPRAM. Vì lý do này, SPRAM đôi khi được gọi là “bộ đệm được điều khiển bằng phần mềm”.