Jack Wilshere: Huy hoàng 1 mùa giải, le lói suốt sự nghiệp


Từng là một tài năng sớm tỏa sáng, Jack Wilshere lại chìm dần vào lãng quên của làng bóng Anh. Trận đấu với Barcelona ở vòng 1/8 Champions League 2010/11 chính là màn trình diễn xuất sắc bậc nhất trong sự nghiệp của tiền vệ này. Cùng nhìn lại xem Wilshere của mùa bóng đó hay như thế nào?



Ngày 16/02/2011, Arsenal tiếp Barcelona trên sân Emirates ở lượt đi vòng 1/8 Champions League. Đó là trận đấu mà tên tuổi Wilshere bắt đầu được cả thế giới nhắc tới. Sự nghiệp Wilshere có nhiều điểm nhấn, ví dụ như anh có bàn thắng tuyệt phẩm vào lưới Norwich lọt vào danh sách những pha lập công đẹp nhất trong lịch sử Premier League do BBC bình chọn, hay như khi anh ghi 2 bàn bằng những cú sút xa tuyệt đẹp vào lưới Slovenia hồi năm 2015.


Nhưng trận đấu với Barcelona tại Champions League vào đêm tháng Hai cách đây 9 năm mới là màn trình diễn xây dựng danh tiếng Wilshere. Hôm đó, một Wilshere mới 19 tuổi, nhưng đã chơi như nhảy múa trước bộ ba siêu tiền vệ Xavi, Iniesta, Busquets.


Dàn siêu sao của Barca sớm nhận ra điều này. Ngay phút thứ 5, Wilshere có bóng ở khoảng 35m trước khung thành Victor Valdes, Messi ập vào gây sức ép, rồi sau đó đến lượt Xavi, kế tiếp là Busquets, nhưng tiền vệ của Arsenal vẫn tìm ra lối thoát pressing để không bị lấy mất quả bóng. Trận đấu càng trôi về sau, Barca càng tìm lại được nhịp điệu và lối chơi pressing nghẹt thở quen thuộc. Họ thống trị tuyến giữa, đặt Arsenal vào ma trận pressing. Và đó là khi Wilshere càng chứng tỏ được tài năng.


Arsenal tiếp Barcelona trên sân Emirates ở lượt đi vòng 1/8 Champions League 2010/11 được coi là trận cầu hay nhất trong sự nghiệp của Jack Wilshere (giữa)




Phút 18, Johan Djourou dưới sức ép của David Villa vội vàng lốp quả bóng lên phía trên cho Wilshere. Đó là 1 đường chuyền đặt đồng đội vào thế khó. Bởi Iniesta ngay lập tức áp sát. Nhưng Wilshere vẫn khống chế quả bóng gọn gàng bằng chân trái, che người khéo léo rồi thoát khỏi sự đeo bám của Iniesta, đồng thời còn mở ra đường bóng chuyển trạng thái từ phòng ngự sang tấn công cho Arsenal.


Phút 21, Wilshere xoạc dính bóng, lấy bóng ngay trong chân Pedro, lừa qua Iniesta, rồi chuyền quả bóng ra sau lưng Busquets cho Van Persie, để mở ra một đợt tấn công khác. Phút 33, trước sức ép của cả David Villa, rồi sau đó là Messi, Wilshere vẫn bình tĩnh xử lý để thoát pressing.


Hôm đó, Wilshere còn chơi bóng bên cạnh hai người đồng đội đàn anh khác ở tuyến giữa là Cesc Fabregas và Alex Song. Nhưng Fabregas mờ nhạt, còn Song sau khi nhận thẻ vàng ngay từ cú tắc bóng đầu tiên (phạm lỗi với Messi ở phút thứ 7) cũng coi như người vô hình trên sân. Chỉ còn mỗi Wilshere là còn biết cách chơi bóng, chính xác hơn là khiêu vũ giữa dàn siêu sao Barca.


Điểm ấn tượng nhất của Wilshere là anh luôn nhận thức rõ mình cần làm gì khi có bóng. Wilshere biết khi nào cần che chắn, xoay người thoát pressing, khi nào nên thực hiện đường chuyền về, khi nào nên cầm quả bóng hướng lên phía trên tấn công vào khoảng trống phía trước. Đó là màn trình diễn như của thể một Xavi lão luyện trong màu áo Arsenal, chứ không phải của cầu thủ mới 19 tuổi và chỉ có kinh nghiệm vài trận chơi bóng ở Champions League. Xin nhắc lại, đối thủ của Wilshere hôm đó là Messi, Iniesta và Xavi, ba người lần lượt là QBV, QBB và QBĐ trong cuộc bình chọn năm 2010.



David Villa là người giúp Barca mở tỷ số. Nhưng đội quân của Pep càng ngày càng lo ngại sự nguy hiểm của Wilshere. Năng lượng, sự cơ động, khả năng cầm bóng hướng lên phía trước, khả năng thoát pressing, cùng với tinh thần hung hăng của một cầu thủ trẻ không biết sợ sệt của Wilshere là vũ khí hiệu quả nhất để Arsene Wenger nghĩ về một điều bất ngờ Arsenal có thể tạo ra trước Barca. Và cả Pep lẫn Wenger đều đúng. Phút 82, chính Wilshere là người mở ra đường chuyền thoát pressing cho Fabregas, từ đó dẫn tới bàn ấn định chiến thắng 2-1 cho Pháo thủ của Arshavin.


Trận lượt về tại Nou Camp, Arsenal thua 1-3. Nhưng Wilshere vẫn là người nổi bật nhất, người duy nhất còn biết cách chơi bóng trong trận đấu mà Pháo thủ bị Barca dồn ép nghẹt thở và Van Persie bị đuổi ở phút 56.


“Cậu ấy là cầu thủ hàng đầu. Wilshere là cầu thủ tuyệt vời, không chỉ cho Arsenal mà còn cho đội tuyển Anh”, Pep nói về Wilshere ở buổi họp báo sau trận. “Tôi đã đối đầu với cậu ta. Tôi theo dõi cậu ấy chơi bóng rất kỹ. Wilshere không đá như những cầu thủ người Anh khác. Nếu Wilshere vượt qua được những chấn thương, cậu ấy có thể trở thành một trong những tiền vệ hay nhất thế giới”, Xavi cũng nói về Wilshere như thế trong một bài trả lời phỏng vấn hồi năm 2015.


Chỉ tiếc là điều mà Xavi dự báo lại không bao giờ xảy ra. Vì đơn giản là Wilshere chẳng bao giờ vượt qua được nỗi ám ảnh chấn thương cả…

Theo: Jonny Alien