- NGÔ QUYỀN, TÌNH YÊU QUÊ HƯƠNG HẸN ƯỚC
- BÀI TỤNG CA MÙA XUÂN
- ÁO EM CÀI HOA TRẮNG
- TIỄN BẠN
NGÔ QUYỀN
TÌNH YÊU QUÊ HƯƠNG HẸN ƯỚC
Trước sân anh thơ thẩn
Đăm đăm trông nhạn về
Mây trời còn phiêu bạt
Lang thang trên đồi quê
( Tình Quê – HÀN MẶC TỬ )
Một mai non nước vẹn thề,
Châu về hợp phố, anh về quê hương
Sông Đồng trăm mến ngàn thương
Tháng mười hai phả khói sương cầu Gành
Áo em xưa ấy trắng tinh
Dài bay theo gió cho vành nón nghiêng
Đạp xe lên dốc Ngô Quyền
Giọt mồ hôi đẫm thắm duyên má hồng
Thầy Cô bạn học đứng trông
Ngã Ba Thành đợi , Biên Hùng chờ mong
Phượng hồng từ độ đơm bông
Thương thương nhớ nhớ tấm lòng thơ ngây
Tình yêu nào đến ai hay
Giữa mùa binh lửa chia tay bất ngờ
Người đi như một giấc mơ
Người về sương khói mịt mờ chân mây
Bửu Long một cánh vạc bay
Qua dòng sông Trạm nhớ ai chèo đò
Đò chèo về đến bến xưa
Bên Cù Lao Phố nước lờ lững trôi
Trải hai thế kỷ cuộc đời (*)
Biết bao thế hệ, mấy người ra đi?
Núi sông một dải xuân thì
Bảng đen phấn trắng xin ghi lời thề.
NGUYỄN NGỌC XUÂN
( Dâng tặng hương linh V.T.T,
cựu nữ sinh Ngô Quyền
Lớp Đệ Nhị A – Khóa 7 )
BÀI TỤNG CA MÙA XUÂN
em như hoa thắm hương kỳ diệu
mật ngọt cho tình lai láng xuân
tôi từ cố xứ chung hoà điệu
người viễn phương về hội tri âm
những bước chân trần gian không mỏi
bốn mùa nghe biển gọi trăm năm
phố cũ đường xưa còn đứng đợi
một mùa xuân đến rất xa xăm
xa xăm mầu tóc xanh ngày ấy
ngỡ ngàng năm tháng bỗng hoa râm
người đi từ lúc tình thơ dại
áo trắng sân trường thuở cài trâm
người về đã mấy mùa mai nở
mẹ chờ mong mắt lệ bao lần
thôi dẫu mai đời về vô ngã
Xuân gửi tặng em một chữ TÂM
biển về trãi cát em nằm
giao thừa sóng hát thì thầm ca dao
ru em giấc mộng xuân đầu
một nhành hoa biển lộc vào tay em.
NGUYỄN NGỌC XUÂN ( Đà Nẵng – Xuân Tân Mão 2011 )
Áo em cài hoa trắng
Thương tặng em Nguyễn-thị-NGỌC S.
CHS-NQ @ USA
Người đi lâu rồi, ta còn ở lại
Tháng năm dài, đời đã hóa xanh rêu
Bạc áo phong sương, nắng sớm mưa chiều
Đường luân lạc, bước trên hồn sỏi đá
Quê mình đây, sao con người rất lạ?
Những tâm tình, ngôn ngữ đã chia xa
Thương mộ phần vùi thân xác mẹ cha
Đêm tháng Bảy, nghe trăng rằm thổn thức
Còn gì nữa đâu, để lòng rạo rực
Giữa tinh cầu đèn nến kết hoa đăng?
Vu Lan Hội, áo em cài hoa trắng
Áng mây buồn khép lại một vầng trăng
Quỳ xuống đi, những người con của Má!
Hãy dập đầu, nghe máu chảy về tim
Mẹ hiền xưa, muôn thuở biết đâu tìm?
Ngàn muôn lạy, chẳng đủ đời tạ tội
Anh về đây, giữa hương đồng gió nội
Nấm đất quê nhà, lệ đẫm môi hôn
Trên đồi cao, chuông chùa lên tiếng gọi
Mẹ vẫn về, che chở kẻ tha phương…
NGUYỄN NGỌC XUÂN
(Biên Hòa – Vu Lan 2011)
TIỄN BẠN
đưa người ta không đưa qua sông
sao thấy tiếng sóng ở trong lòng
nắng chiều không thắm không vàng vọt
sao đầy hoàng hôn trong mắt trong
(Tống biệt hành - THÂM TÂM)
vời vợi chiều nay trời xanh biếc
gió lộng phi trường, nắng mới phai
xa nhau chưa nói lời giã biệt
đã nghe lòng lên tiếng chia tay
chuyện ngày xưa, mình chưa nói hết
chim trời chắp cánh sắp tung bay
một chút se lòng, buồn khôn xiết
ngập ngừng giây phút lại cầm tay
vẫn đôi mắt sáng tinh anh ấy
một sớm Thu về chợt vấn vương
tôi đã thầm yêu tà áo trắng
---một đoá quỳnh hoa giữa giảng đường
bóng mát nghiêng sân trường đại học
bốn mùa che chở bước người thương
để tôi mãi ước là giọt nắng
rơi xuống chân ai giữa nẻo đường
mấy mùa Hạ đến, mấy mùa thi
áo người vẫn trắng tuổi xuân thì
vẫn chỗ ngồi quen, chiều thư viện
vẫn một đường về, một lối đi
phượng đỏ, tôi qua kỳ tốt nghiệp
bạn còn Hè nữa, mới xong thi
hoạn lộ tôi mải mê dong ruổi
nhớ người áo trắng ở trường Y
thế rồi năm ấy, cuối tháng Tư
binh biến không ai kịp giã từ
người vượt nghìn trùng qua sóng dữ
mười mấy năm dài vắng bóng thư...
mười mấy năm, quê nhà đóng cửa
người về, biết có được vào không?
người đi, có lẽ là đi mãi
còn gì đâu nữa để chờ mong!
bạn hỡi, xin người đừng trách nhé?
lòng tôi thổn thức tự bao giờ
nếu còn ghi nhớ trong tâm tưởng
hãy kể như là một giấc mơ!
tạm biệt, người ơi, xin tạm biệt!
xin giữ cho nhau nụ hôn này
nhớ nhau, nhớ mãi ngày tháng cũ
chúc nhau, chúc đẹp cuộc đời mai
NGUYỄN NGỌC XUÂN
(Tạm biệt bạn thân tôi, BS.Huỳnh thị Ngọc Mai,
nội trú bệnh viện LILLE- FRANCE)