- Tình Cha
- Nỗi Lòng Người Ở Lại
- Mùi Hương Của Biển
- Nhớ Bạn
- Đường Xưa Kỷ Niệm
- Tình Bạn Bè
TÌNH CHA
Không phải đến bây giờ mới hiểu
Ơn sâu nghĩa nặng của tình Cha
Duy nhất tình Cha là vĩ đại
Chỉ Cha - thần tượng của đời con
Vì Cha - người con yêu quý nhất.
Khi con ngã - Cha nâng con đứng dậy
Thật vững vàng - Cha dìu bước con đi
Tuy nghiêm khắc - nhưng tình Cha vời vợi
Nghĩa phu thê - Cha dành riêng cho Mẹ
Yêu các con là tất cả trên đời.
Cha vừa là Bạn, là Cha yêu kính
Cả cuộc đời dõi mắt bước chân con
Ngày còn bé thơ, Cha thường thay Mẹ
Đưa con đến lớp, đón lúc tan trường
Hay những buổi sau giờ con học tối
Cha dạy con học thuộc "bảng cửu chương".
Có những buổi chiều hè trời lộng gió
Cha mân mê từng mảnh giấy thủ công
Dán cho con những cánh diều xinh đẹp
Diều bay cao - Cha ước nguyện thật nhiều
Mai khôn lớn “con thành nhân chi mỹ"
Góp cho đời - bao thế hệ tương lai.
Con học được từ gia đình, trường lớp
Một biển đời học mãi vẫn chưa xong
Năm chữ vàng, con khắc cốt ghi tâm
NHÂN NGHĨA LỄ TRÍ TÍN, lời Cha dạy
Tuy đơn sơ, nhưng "nói dễ khó làm"
Nhớ đừng "tham phú phụ bần"con nhé!
Phải học cách đối nhân xử thế
Biết kính trên nhường dưới thuận hòa
Biết CHO không tính toán so đo
Sẽ NHẬN được niềm vui vô tận
Tâm thanh thản, lòng không vướng mắc
Hãy biết quên điều không đáng nhớ
Hãy nhớ điều không thể nào quên.
Công Cha dưỡng dục, nghĩa Mẹ sanh thành
Bên các con, Cha gần gũi thiết thân
Là người Bạn, sẻ chia niềm tâm sự
Là người Cha, hun đúc trái tim con
Bằng tấm lòng son nhân hậu bao dung
Không coi trọng tiền tài cùng vật chất
Gắng rèn lòng gìn giữ chữ Nghĩa Nhân.
Dù biển đời ngàn phong ba bão táp
Vẫn nhớ câu "Giấy rách giữ lấy lề"
Ta sống sao cho xứng đạo làm người
Không hoen ố đến gia phong lễ giáo
Lời Mẹ Cha muôn đời con ghi nhớ
Để bên kia thế giới - chốn an bình
Cõi Thiên Đường - Mẹ Cha cười mãn nguyện...
Đinh Mỹ Chơn
Papa - Paul Anka
Nỗi Lòng Người Ở Lại
(Thân tặng Dư, Lục và Thúy Nga)
Bạn ở phương trời xa
Cách nhau nửa vòng trái đất
Khắc khoải nhớ quê hương
Bao nhiêu năm xa biền biệt.
Nay về thăm quê nhà
Hồi tưởng khung trời kỷ niệm
Gặp lại bạn bè xưa
Ngập tràn niềm vui tương ngộ…
**************
Ngày mai, xa bạn rồi.
Trời ơi! buồn biết mấy
Tôi cúi đầu che giòng lệ rưng rưng.
Thời gian lặng lẽ trôi nhanh quá.
Mới hôm qua!
Ngày gặp lại, mặt mừng tay bắt
Quây quần bên nhau
Cùng nhắc chuyện ngày xưa
Khi thì hồn nhiên
Tiếng cười vang to như pháo nổ
Lúc chạnh lòng
Thương tiếc những bạn bè
Đã đi vào giấc ngủ bình yên.
****************
Bạn đi rồi! còn đây là tiếc nhớ
Giây phút nào buồn bằng lúc chia tay?
Phút chia tay - vương vấn trái tim tôi
Xin nhớ mãi - tình thân bạn cũ
Tuổi học trò - thơ thẩn tập làm thơ...
Để chia sẻ tâm tư người ở lại...!
Đinh Mỹ Chơn
(Ngày 15-5-2012)
Còn Gặp Nhau
MÙI HƯƠNG CỦA BIỂN
Thời thơ ấu Mẹ thơm mùi con gái
Thơm hương cau, hương bưởi bến sông Đồng
Thơm hương dầu dừa mượt mà mơn trên tóc
Bếp lửa hồng Mẹ thơm mùi lúa chín gạo Nàng hương
Tuổi vị thành Mẹ trao cho Cha mùi hương trinh đồng nội
Sợi tơ hồng kết chặt mối lương duyên
Giã từ ấu thơ, Mẹ ngát hương mùi phụ nữ
Sáu thiên thần bé nhỏ Mẹ cho Cha
Không quản nhọc nhằn, Mẹ vất vả chăm con
Con ngoan khỏe, Mẹ được tròn giấc ngũ
Con yếu người, Mẹ thức trắng canh thâu
Trưa hè nóng con trở mình thức giấc
Mẹ vẫn ngồi kẽo kẹt tiếng võng đưa
Giai điệu ầu ơ bằng tiếng ru của Mẹ
Cánh đủ lông - chim thoát tổ tung trời
Bỏ lại sau lưng nỗi lòng người Mẹ
Con say sưa bên niềm vui riêng rẽ
Con vô tình đâu biết Mẹ sầu lo
Con vô tư đâu biết Mẹ ưu phiền
Con hững hờ đâu biết Mẹ bâng khuâng
Vì con của Mẹ vào đời bằng đôi chân chập chững
Mà cuộc đời nhiều giông tố phong ba
Đường không phẳng khi đèo lúc dốc
Đường quanh co, trượt ngã ai nâng?
Rồi đến lúc con tìm bến đậu
Bến đục trong - thuyền con đậu bến nào?
Mẹ lại cuốn theo từng cơn lốc xoáy
Khấn nguyện cầu - con đậu bến nước trong.
Bao la biển cả - tình Mẹ rộng
Non cao chót vót - đó tình Cha
Ôi ! Mẹ Cha yêu kính của đời con
Con mấy mặt con vẫn ngỡ mình bé dại
Con tóc điểm màu vẫn cứ tưởng lên ba...
Đinh Mỹ Chơn
NHỚ BẠN
Ta chia tay không một lời từ giã,
Bởi cớ nào? Ai học được chữ ngờ!
Bạn đi - Tôi ở, buồn da diết
Trĩu nặng lòng - mỗi đứa một phương trời
Người đi có thấu lòng kẻ ở?
Quặn thắt lòng! Cảnh cũ bạn xưa đâu?
Ai cũng hiểu - làm người ở lại, có vui đâu bao giờ?
Bạn hởi! Ta cùng nhìn phía trước
Sẽ có ngày - Ta hát khúc đoàn viên.
Tay trong tay - Ta kể chuyện năm nào,
Của tuổi học trò thời niên thiếu,
Hái hoa bắt bướm, tập làm thơ
Lưu bút ngày xanh trao kỷ niệm
Nhớ mãi trong tim đến bạc đầu...
Đinh Mỹ Chơn
ĐƯỜNG XƯA KỶ NIỆM
Có những chiều,
Khi tà dương khuất bóng
Tôi một mình đi lại con đường xưa.
Con đường - gợi cho tôi nhiều nỗi nhớ
Của một thời hoa mộng tuổi thơ
Con đường ấy - mang tên đường KỶ NIỆM
Có ngôi trường Trung học NGÔ QUYỀN
Con đường xưa - với bao tà áo trắng
Trắng trinh nguyên - màu của tuổi học trò
* * *
Con đường xưa - đưa tôi về quá khứ
Dĩ vãng một thời vụng dại, ngây thơ
Mùa Xuân trôi - rồi mùa Hạ đến,
Xác phượng rơi - đỏ thắm sân Trường
Lòng bồi hồi xao xuyến phút chia tay
Trao lưu bút và tặng nhau tấm ảnh
Nắn nót - vội vàng ghi vài dòng tâm sự
Nét ngây ngô - pha lẫn trầm tư
Nhưng thắm đượm tình thân bè bạn:
"DÙ CHO ẢNH CÓ PHAI MÀU,
XIN ĐỪNG XÉ BỎ ĐAU LÒNG BẠN THÂN"
Hoặc
"TRĂNG KIA KHI KHUYẾT KHI TRÒN,
TÌNH TÔI VỚI BẠN XIN ĐỪNG NHƯ TRĂNG"
* * *
Con đường ấy - giờ đã là kỷ niệm
Trường yêu xưa - giờ đã đổi thay nhiều.
Trường xưa đấy - bạn cũ đâu rồi?
Và Thầy Cô yêu kính của tôi?
Giờ ở phương nào?
Mong tất cả bình yên và mạnh khỏe.
Tình bằng hữu - nghĩa Thầy Cô sâu nặng
Đã ươm mầm - cho hạt giống tốt tươi,
Sẽ muôn đời - ghi khắc mãi trong tôi
Làm hành trang ngà ngọc - bước vào đời.
* * *
Thời gian hờ hững vẫn trôi mau,
Còn lại gì đây?
Ngoài chuỗi buồn!
Thôi, đừng trách cuộc đời dâu bể,
Hãy cố vui - Vì còn nghĩ đến nhau,
Trong cuộc thế thăng trầm biến đổi
Cố giữ lòng thanh tịnh an nhiên...
Ta mưu tìm cuộc sống tâm linh,
Đưa ta đến phương trời - CHÂN - THIỆN - MỸ.
Đinh Mỹ Chơn
TÌNH BẠN BÈ
Bạn bè là bạn bè ơi!
Hơn 40 năm,
Bao giờ gặp lại?
Đứa bạn gần, đứa bạn thật xa.
xxx
Xin Thượng Đế,
Cho chúng mình có ngày gặp lại,
Phút gặp nhau - nửa mừng nửa tủi
Giành nhau kể chuyện năm nào
Nụ cười tao ngộ vỡ òa không gian
Thời gian ngược trở về quá khứ
Quá khứ ơi! sao mà thương quá đỗi
Quá khứ nào đẹp hơn - tuổi học trò?
Hồn trinh nguyên chưa một lần "nhuốm bụi"
Nét hồn nhiên pha lẫn chút suy tư
Mỗi đứa - lòng xin ghi nhớ mãi
Đừng để thời gian nhạt mờ ký ức
Giờ đây,
Dù mỗi đứa một bầu trời riêng rẽ,
Mỗi trái tim, mỗi hoàn cảnh riêng tư.
Mở cửa trái tim,
Quay về hội tụ
Hát khúc ca hội ngộ tương phùng
Để cùng nhau chia sẽ nỗi niềm chung.
Bạn ơi!
Dù chúng mình có nghìn trùng xa cách,
Dù cuộc đời bao nỗi biến thiên
Dù mái tóc đã điểm màu sương tuyết,
Cố quay về,
Tìm lại kỷ niệm xưa
Để ươm giữ lời ru TÌNH BẠN
Để đắp bồi 2 chữ TÌNH THÂN
Dù cho vật đổi sao dời
Tình tôi với bạn vẫn hoài keo sơn.
Đinh Mỹ Chơn