Tình yêu thương hay nhân từ
Thật ra lòng nhân từ đi đôi với lòng nhịn nhục. Để vợ chồng có thể sống với nhau trong êm ấm, chúng ta không những phải nhịn nhau nhưng còn phải nhân từ với nhau. Người có lòng nhân từ là người cư xử tốt luôn luôn, ngay cả với người không tốt với mình. Có người nhịn nhục nhưng không nhân từ.
Ví dụ khi hai vợ chồng có điều bất đồng ý kiến hoặc có xung đột với nhau, người vợ hay người chồng nhịn, không nói, cũng không cãi lại, nhưng trong lòng phiền giận và cay đắng. Có người yên lặng không cãi, thấy như là nhịn nhục nhưng thật ra dùng sự yên lặng để trả thù hay làm khổ người kia. Đây không phải là cách cư xử của người nhân từ.
Nếu thật yêu thương nhau, khi một người lỡ có thái độ, hành động hay lời nói không đẹp với mình, chúng ta vẫn tiếp tục cư xử yêu thương và tử tế, đó mới đúng là nhân từ trong tình yêu. Người đem tình thương trả oán thù, lấy lời nhỏ nhẹ đáp lại lời xẳng xớm, và dù bị ngược đãi vẫn tiếp tục yêu thương, đó là người có lòng nhân. Người nhân từ sẵn sàng hy sinh, phục vụ để đem lại phúc lợi cho người khác, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào.
Trong một gia đình mà vợ và chồng đều đối xử với nhau bằng lòng nhân từ, gia đình đó chắc chắn sẽ êm ấm và hạnh phúc. Vì khi có lòng nhân từ, chúng ta sẽ nghĩ đến nhu cầu của nhau và sẵn sàng giúp đỡ nhau. Khi bị rủa sả chúng ta vẫn chúc phước, khi bị người khác làm cho tổn hại hay tổn thương, chúng ta vẫn đưa tay ra giúp đỡ. Người nhân từ đối xử mềm mại với lòng thương xót trong mọi hoàn cảnh.
Có một ông chồng kia, tính tình ngay thẳng, thương vợ thương con nhưng hơi cứng rắn và khó tính. Mỗi lần ông bị bệnh là không ai có thể làm vừa lòng ông được. Dù người trong gia đình cố gắng hết sức chăm sóc ông nhưng vẫn bị ông trách điều này, chê điều kia. Dù ông khó tính như thế, bà vợ vẫn kiên nhẫn ở bên cạnh ông chăm sóc, lấy lời nhỏ nhẹ an ủi. Vì yêu thương chồng, bà không bực bội hay phiền giận về cách cư xử của chồng. Cũng vì thế, khi hết bệnh, người chồng luôn luôn biết ơn vợ đã đối xử nhân từ với ông. Càng lớn tuổi, người chồng này càng yêu quý và biết ơn vợ hơn.
Người có lòng nhân từ khi thấy vợ hay chồng lầm lỗi không lên án, không trách móc, nhưng thông cảm và sẵn sàng tha thứ. Có bà vợ kia, vì không cẩn thận nên đánh mất của chồng một số tiền khá lớn. Đây là số tiền ông chồng phải khó nhọc làm lụng và để dành sau nhiều năm mới tạo ra được. Khi nghe tin vợ làm mất tiền, ông chồng tiếc của nên rất đau lòng. Nhưng khi vợ đến xin lỗi và tỏ vẻ ân hận, hối tiếc một cách đau đớn, ông chồng thấy thương vợ quá nên không nỡ la mắng. Ông cũng không nói thêm một lời nào để cho vợ phải khổ tâm thêm. Đó thật là người nhân từ và biết xem tình người trọng hơn vật chất.