Du Phổ Minh tự 遊普明寺


Nguyễn Bỉnh Khiêm

Loạn hậu trùng tầm đáo Phổ Minh,

Viên hoa dã thảo cựu nham quynh.

Bi văn bác lạc hoà yên bích,

Phật nhãn thê lương chiếu dạ thanh.

Pháp giới ưng đồng thiên quảng đại,

Hương nhân do thuyết địa anh linh.

Liêu liêu cổ đỉnh kim hà tại?

Thức đắc vô hình thắng hữu hình.



遊普明寺


亂後重尋到普明,

園花野草舊巖扃。

碑文剝落和煙碧,

佛眼淒涼照夜清。

法界應同天廣大,

鄉人猶說地英靈。

寥寥古鼎今何在,

識得無形勝有形。


Sau khi loạn lạc lại tìm đến chùa Phổ Minh,

Vẫn hoa vườn cỏ nội với cửa đá cũ.

Văn bia mờ nhạt hoà trong làn khói biếc,

Mắt Phật lạnh lùng soi thấu đêm thanh.

Pháp giới phải ngang với tầm rộng lớn của trời,

Người làng vẫn nói đến sự anh linh của đất.

Vắng vẻ lặng lẽ, vạc xưa nay còn đâu?

Thế mới biết vô hình vẫn thắng hữu hình.

Nguyễn Bỉnh Khiêm