Never Been This Sad  / Chưa bao giờ buồn thế

Cung Trầm Tưởng

thơ Cung Trầm Tưởng, nhạc Phạm Duy
ca sĩ Thiên Tôn

Lên xe tiễn em đi

chưa bao giờ buồn thế

trời mùa đông Paris

suốt đời làm chia ly


Tiễn em về xứ mẹ

anh nói bằng tiếng hôn

không còn gì lâu hơn

một trăm ngày xa cách


Ga Lyon đèn vàng

tuyết rơi buồn mênh mang

cầm tay em muốn khóc

nói chi cũng muộn màng


Hôn nhau phút này rồi

chia tay nhau tức khắc

khóc đi em, khóc đi em

hỡi người yêu xóm học

để sương thấm bờ đêm

đường anh đi tràn ngập lệ buồn em...


Ôi đêm nay

chưa bao giờ buồn thế

trời mùa đông Paris

suốt đời làm chia ly


Tàu em đi tuyết phủ

toa anh lạnh gió đầy

làm sao anh không rét

cho ấm mộng đêm nay

và mơ ngon trên khắp nẻo đường rầy!


Trời em mơ có sao

mình anh đêm ở lại

trời mùa đông Paris

không bao giờ có sao

trời mùa đông Paris

chưa bao giờ buồn thế!


Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc thành bài hát Tiễn em. 


By the train station, bidding you farewell,

I have never been this sad.

It's winter in Paris,

A lifetime of separation.


Bidding you back to your motherland,

I speak with the language of kisses.

Nothing feels longer

Than a hundred days without you. 


Lyon station, yellow lights,

Snow falls, a melancholy scene.

Holding your hand, I want to cry.

But it's too late for words.


We kiss now this very minute,

Then parting instantly follows.

Cry, my love, cry

Oh, my university love, 

Let the dew soak the night, 

And the road I take, filled with your sad tears...


Oh, tonight,

Never been so sad.

It's winter in Paris,

A lifetime of separation.


Your train departs, covered in snow.

My car filled with cold wind. 

How can I not shiver?

To warm the dreams of tonight

And dream sweetly along the snowy roads!


In your dreams, are there stars?

I stay behind in the night.

It's winter in Paris.

Never has there been a star.

It's winter in Paris.

Never been this sad!


by Cung Trầm Tưởng

English translation by Vuong Thanh, 12.2023