Chào các bạn!
Hồi 18 tuổi vào nhà sách, loay hoay ở quầy kinh doanh - đầu tư thì gặp ông chú. Cũng hỏi thăm trao đổi qua lại. Sau đó tui bắt đầu cãi. Tui là 1 thằng mới ra đời không biết gì, còn ông kia là ai tui không biết, nhưng tui lại chọn cãi, các bạn! Ông đó nói: "mày mà cứ giữ thái độ kiểu này, dù có người tài giỏi cỡ nào xuất hiện trước mặt, mày cũng không học được gì đâu". Hên sao mà lúc đó thằng ngu như tui tỉnh ngộ, các bạn! Mà cái tôi tui lúc đó rất cao. Tui chỉ biết đứng đực ra đó im lặng. Lúc sau tui mới mở miệng được hỏi coi ổng làm công việc gì, thì được biết ông chú là chủ xưởng đóng tàu, mấy chục nhân viên, tiền kiếm xài không hết, cuối tuần rảnh vô kiếm sách đọc.
Các bạn thấy đó, nhiều khi các bạn không biết người trước mặt mình là ai đâu! Vậy nên các bạn hãy luôn giữ thái độ cởi mở. Khi nghe ý kiến bất đồng, khoan hãy cãi, hãy dành 5 giây xem xét coi họ là ai, đáng để bạn lắng nghe hay không. Có nhiều người sẵn sàng dạy bạn những bài học chất lượng, miễn phí. Ví dụ ông chú kia dạy tui, và giờ tui chia sẻ miễn phí cho các bạn bài học đó. Đầu tiên các bạn phải có cái nhìn là: luôn có 1 tỷ lệ nhất định người xịn có thể dạy bạn ở mức độ nào đó. Ok bây giờ tui sẽ hướng dẫn bạn những cách ở mức cơ bản để bạn có thể bắt đầu. Nhớ cái view bôi đỏ nhé!
1) Nhắm tới mấy người xây cộng đồng. Trong số đó sẽ có người xịn với những kiến thức miễn phí. Ví dụ Alan Phan.
2) Làm việc cho người giàu. Lúc mới bắt đầu bạn chỉ có thời gian, công sức và thái độ. Hãy làm với thái độ nghiêm túc, vượt yêu cầu. Thay vì đòi tăng lương, hãy đòi sếp trả lời câu hỏi. Bạn làm việc cho họ là bạn trực tiếp đem lại giá trị cho họ rồi. Cho dù họ có thể thay thế bạn với đồng lương rẻ mạt, nhưng họ sẽ không ngại trả lời vài câu hỏi của người đang trực tiếp giúp mình kiếm tiền.
3) Thái độ tốt. Bạn phải tránh bào giá trị của người khác. Khi bạn còn nghèo, cái bạn nên tránh nhất lại là bào giá trị người khác, hoặc nhờ vả người khác. Lúc bạn có uy tín rồi bạn mới có quyền nhờ vả. Khi tất cả mọi người nghèo đi bào giá trị, bạn mà không làm, thì bạn được người ta đánh giá cao hơn. Khi được chỉ dạy, bạn nên mở cái đầu ra lắng nghe 100%, cố gắng hiểu coi người ta đang nói gì. Đừng có vội cãi chỉ vì bạn thấy ngứa tai. Những thứ bạn tin là đúng trước giờ làm bạn nghèo mạt, bạn bảo vệ mấy cái niềm tin nghèo mạt đó làm gì? Mở đầu ra, tiếp nhận, đó mới là thái độ đúng.
4) Khi xác định được người xịn, và bạn có thu nhập, nên cân nhắc tới việc "mua thời gian". Hãy hiểu như vầy: việc bạn tự mò mẫm là bạn đang đốt thời gian tiền bạc của bạn. Cái này gọi là chi phí cơ hội: cùng trong 1 khoảng thời gian luôn có những việc tạo ra giá trị nhiều hơn những việc khác. Ví dụ thu nhập bạn đang 20 triệu, bạn đang mò cách lên 40 triệu trong khi có người sẵn sàng dạy cho bạn. Bạn chọn tự mò và bạn mất 2 năm. Vậy 2 năm đó bạn quăng xuống sông 20 triệu mỗi tháng, 240 triệu mỗi năm và 480 triệu cho 2 năm. Còn bạn đi học người xịn, họ rút ngắn 2 năm đó xuống còn, ví dụ, khoảng nửa năm. Vậy thì bạn tiết kiệm được 360 triệu. Nếu bạn bỏ 36 triệu để "mua" 360 triệu, bạn lời 10 lần.
Tui nghĩ đằng nào tui cũng đi ăn, thay vì đi 1 mình thì tui sẽ mời 1 bạn đi cùng. Hiện tui chỉ nhận kèm người thu nhập trên 50 triệu. Nhưng tui mở rộng ra việc đi ăn trưa cùng nhau với những bạn ở mức thấp hơn, nói chuyện 1:1 trong 2 tiếng và bạn có thể hỏi tất cả mọi thứ, bao gồm những thứ ngu xuẩn, miễn là không phải những câu dành riêng cho mấy bạn thu nhập trên 50 triệu. Các bạn có thể hỏi luôn việc trai gái. Nếu bạn là con trai, bạn chỉ có thể quen 1 cô gái, nên tui không lo ngại lắm. Nếu bạn là con gái, việc bạn giỏi lên cũng ko ảnh hưởng tới tui mấy, mà còn có lợi vì tui góp phần tạo ra mấy bạn nữ chất lượng.
5) Học gián tiếp từ xa. Ví dụ đọc sách của Trump. Tuy nhiên việc này phụ thuộc vào khả năng tự học và tự ứng dụng, điều mà phần lớn trong các bạn không làm được. Bằng chứng là nhiều bạn học giỏi trong trường không biết làm thế nào để biến kiến thức đó thành 100 triệu mỗi tháng. Học cho dữ ra trường lương cũng same same công nhân. Nói vậy không phải là xem nhẹ kiến thức của các bạn học trường lớp, nói vậy có nghĩa là dù bạn học từ bất kì nguồn nào, khả năng liên hệ ứng dụng thực tế mới quan trọng, chứ không quan trọng bạn nhớ được bao nhiêu câu trả lời đúng hay đạt được bao nhiêu điểm, có bao nhiêu cái bằng khen.