Ngày đăng: Feb 22, 2012 7:14:42 PM
Vậy là cuối cùng thì Chuột cũng ngủ vào 1 rưỡi sáng. Thương con và căng thẳng khiến mình ngồi đây viết những dòng bắt đầu này.
Một ý tưởng mới là mình sẽ mở một topic trong mục "tâm sự" của tretuky.com để trích vài đoạn nhật ký của Chuột ra đấy. Hơi ngượng vì đàn ông mà lại yếu đuối, đa cảm thế. Nhưng đó là một cách tốt để giải tỏa stress.
Topic tên là "Trò chuyện không lời với con".
Chuột đã có vài ba nhật ký mạng: blog, nhật ký can thiệp, chữa tk cho Chuột, blog mũ -1 .... nhưng mà để làm gì? Ảnh và chia sẻ cảm xúc với cả nhà từ ngày em chào đời ư ? Mình muốn hơn thế; rằng ngày nào đó chính con sẽ là độc giả của những nhật ký ấy. Tại sao lại nhiều thế? It 's a long story.
Đêm qua tắt đèn và "bộ sưu tập ảnh bạn Minh Hiếu" từ 22 giờ. "Chiến dịch CON CÒ vẫn kẽo kẹt mãi tới 0 giờ em mới ngủ ! Là tại lúc chiều nghịch cái xe đạp con, xe lật, tay phanh đâm em chảy máu đầu? Đây là lần thứ 4 con chảy máu - không kể đi thử máu ở viện. Chuột biết kêu đau và không cho ông bà bố mẹ sờ vào chỗ đau hay day dao như mọi khi. Tội này là bố mẹ bất cẩn bàn giao không hết về những nguy hiểm cần thấy trước.
Ngày, con không chịu đi học. Có lẽ trong người khó chịu, Trưa, ngủ 2 tiếng mà phải ru cũng rất lâu. Tối không ăn và một cơn gào hét đã xảy ra. 15 phút sau thì ngủ, ngủ 2 tiếng rưỡi.
21 giờ 10 dậy. 22 giờ lại kẽo kẹt con cò. 25 giờ 30 mới ngủ ! Ngày sẽ sao đây?
Vậy là tuần này con có những điểm thụt lùi đáng lo sau:
- không ăn ngoan cháo bún như 3 năm vừa qua nữa (cái này bắt đầu 3 tháng nay rồi)
- cứ tràn lan ăn bánh quy, váng sữa, uống sữa thay thức ăn mặn. Không chịu nhai bất cứ thức ăn gì để lại sợi - kể cả ruốc thịt.
- khó ngủ và giờ giấc lộn xộn
- ghét đi lớp nếu hôm trước đi lớp mà không ị trước ở nhà.
- xem bộ sưu tập mà không ríu rít nói lời chú thích
- Rất ít chịu chào ông bà bố mẹ và mọi người
- Ít cười vui với bố
Phần tiếp theo sẽ trích "từ điển những câu vô nghĩa" của Chuột.
Trích miêu tả chi tiết một tuần của Chuột
Lý giải những bước thụt lùi
Mượn 2 câu đầu bài hát cho tâm trạng đêm nay.