Cúc Viễn Phương

Tuệ Nga



Vàng tươi từng lớp nõn nà xuân

Cảnh ấy vườn ai Cúc ngát trầm

Thao thức nguồn thơ Trăng Cổ Độ

Ngẩn ngơ cánh gió Áo Phù Vân

Non cao tuyết trắng mầu luân lạc

Biển rộng sóng trào khúc viễn âm

Muốn ngược thời gian về phố cũ

Nghe Hồi Chuông Vọng Lắng Trần Tâm.