Đá tự thuật bài 1


Phan Bội Châu


Tên tôi là Đá vẫn trời trao,

Hàn thử phong sương trải biết bao.

Một tấm gan bền thi với đạn,

Muôn cân xương cứng chọi cùng dao.

Đau trời khuyết phải liều thân vá,

Tức biển sâu, nên ném khối vào,

Đoàn thể may còn vô số mạnh,

Ức muôn hòn chất thấy non cao.


(1936)