Đề Trình xử sĩ vân oa đồ • Đề tranh am mây của Trình xử sĩ


Nguyễn Trãi

Giai khách tương phùng nhật bão cầm,

Cố sơn quy khứ hứng hà thâm.

Hương phù ngoã đỉnh phong sinh thụ,

Nguyệt chiếu đài cơ trúc mãn lâm.

Tẩy tận trần khâm hoa ngoại mính,

Hoán hồi ngọ mộng chẩm biên cầm.

Nhật trường ẩn kỷ vong ngôn xứ,

Nhân dữ bạch vân thuỳ hữu tâm.


Dịch nghĩa

Khách quý gặp nhau ôm đàn gảy suốt ngày

Trở về núi cũ hứng thú biết bao!

Hương bốc lên ở đỉnh sành, gió rung cây

Trăng chiếu xuống ghềnh rêu, trúc đầy rừng

Muốn tẩy sạch lòng trần có đọt trà ngoài chỗ hoa viên

Để gọi tỉnh giấc mộng ban trưa, có tiếng chim bên gối

Suốt ngày tựa ghế quên cả nói

Thử hỏi giữa người và mây trắng kia ai là có tâm tình?


Gặp bạn, ôm đàn vui suốt buổi

Non xưa về lại, thú vô ngần

Đỉnh trầm hương toả, cây ngân gió

Ghềnh đá trăng soi, trúc chật rừng

Trà thưởng bên hoa, lòng nhẹ nhõm

Chim kêu kề gối, mộng lâng lâng

Ngày dài tựa ghế hầu quên nói

Ai có lòng, ta hay bạch vân?


Bản dịch của Lê Cao Phan