Thu dạ kỳ 1 秋夜其一 • Đêm thu kỳ 1


Nguyễn Du

Phồn tinh lịch lịch lộ như ngân,

Đông bích hàn trùng bi cánh tân.

Vạn lý thu thanh thôi lạc diệp,

Nhất thiên hàn sắc tảo phù vân

Lão lai bạch phát khả liên nhữ

Trú cửu thanh sơn vị yếm nhân

Tối thị thiên nhai quyện du khách

Cùng niên ngoạ bệnh Quế giang tân.


 

秋夜其一


繁星歷歷露如銀,

東壁寒蟲悲更辛。

萬里秋聲催落葉,

一天寒色掃浮雲。

老來白髮可憐汝,

住久青山未厭人。

最是天涯倦遊客,

窮年臥病桂江津。

Sao dày đặc, trông rõ mồm một, sương trắng tựa bạc,

Vách phía đông, dế gặp lạnh, kêu buồn thảm.

Suốt muôn dặm, tiếng thu giục lá cây rụng,

Bầu trời lạnh ngắt, không một vầng mây.

Đến tuổi già, mái tóc bạc, trông mà thương cho anh!

Ở mão nơi đấy, thế mà rặng núi xanh kia vẫn chưa chán người.

Buồn nhất là kẻ du khách ở nơi chân trời đã mỏi mệt,

Lại suốt năm đau ốm, nằm trên bến Quế giang này.


Bản dịch của Nguyễn Thạch Giang

Sao sáng đầy trời sương tực bạc,

Sâu từng kêu lạnh giọng bi ai.

Một trời khí buốt xua mây lạnh,

Muôn dặm hơi thu giục lá rơi.

Ở mãi, non xanh chưa chán khách,

Về già tóc bạc khá thương người.

Bên trời du khách chân đà mỏi,

Sông Tuế quanh năm cứ ốm hoài.