Quỳnh Hải nguyên tiêu


Nguyễn Du

 瓊海元宵

Quỳnh Hải nguyên tiêu

Rằm tháng riêng ở Quỳnh Hải


元夜空庭月滿天,

Nguyên dạ không đình nguyệt mãn thiên,

Đêm rằm tháng giêng, sân vắng, trăng sáng đầy trời,

依依不改舊嬋娟。

Y y bất cải cựu thuyền quyên.

Vầng trăng vẫn đẹp như xưa, không hề thay đổi.

天春興誰家落,

Nhất thiên xuân hứng thuỳ gia lạc,

Một tr+ời xuân hứng, chẳng biết rơi vào nhà nào,

萬里瓊州此夜圓。

Vạn lý Quỳnh Châu thử dạ viên.

Ở nơi Quỳnh Châu xa vạn dặm, đêm nay lại tròn.

鴻嶺無家兄弟散,

Hồng Lĩnh vô gia huynh đệ tán,

Còn ta thì ở quê hương Hồng Lĩnh, chẳng còn nhà cửa, anh em cũng đều tan tác cả,

白頭多恨歲時遷。

Bạch đầu đa hận tuế thì thiên.

Đầu đã bạc, càng buồn vì ngày tháng trôi mau.

窮途憐汝遙相見,

Cùng đồ liên nhữ dao tương kiến,

Ở nơi đường cùng, từ xa nhìn mà thấy thương cho ngươi,

海角天涯三十年。

Hải giác thiên nhai tam thập niên.

Ở nơi chân trời góc bể khi tuổi đã ba mươi.


Quỳnh Hải tức Quỳnh Châu thuộc trấn Sơn Nam xưa, nay là huyện Quỳnh Côi, tỉnh Thái Bình, quê vợ của Nguyễn Du. Năm 1786, sau khi Nguyễn Khản thất lộc, Nguyễn Du lánh nạn về Quỳnh Côi ở nhà anh vợ là Đoàn Nguyễn Tuấn ở xã Hải An (lúc này Lê Chiêu Thống chưa chạy sang Trung Quốc).


Rằm tháng giêng trăng vàng lai láng,

Nghìn xưa không đổi dạng thuyền quyên.

Quỳnh Châu muôn dặm đoàn viên,

Một trời xuân hứng xuân riêng nhà nào?

Cảnh Hồng Lĩnh biết bao ly tán!

Bạc mái đầu ngày tháng đổi thay.

Đường cùng mừng thấy nhau đây,

Phương trời lận đận tuổi đầy ba mươi.


Thu 1969, Quách Tấn dịch thơ