Lạng thành đạo trung • Trên đường đi Lạng thành


Nguyễn Du

Quần phong dũng lãng thạch minh đào,

Giao hữu u cung, quyên hữu sào.

Tuyền thuỷ hợp lưu giang thuỷ khoát,

Tử sơn bất cập Mẫu sơn cao.

Đoàn thành vân thạch tịch tương hậu,

Hồng lĩnh thân bằng nhật tiệm dao.

Quái đắc nhu tình khinh cát đoạn,

Khuông trung huề hữu bút như đao.



諒城道中


群峰湧浪石鳴濤,

蛟有幽宮鵑有巢。

泉水合流江水闊,

子山不及母山高。

團城雲石夕相侯,

鴻嶺親朋日漸遙。

怪得柔情輕割斷,

筐中攜有筆如刀。 

Núi non trập trùng, gió thổi vào đá, nghe như sóng vỗ.

Ở đây, thuồng luồng có hang kín, đỗ quyên cũng có tổ.

Nước suối ở đây hợp lại thành sông rộng.

Núi con không cao bằng núi mẹ.

Mây đá Đoàn thành chiều hôm nay như có ý đợi ta.

Thân bằng cố hữu ở núi Hồng Lĩnh càng ngày càng xa cách.

Quái lạ, nỗi nhớ nhung lại dễ cắt đứt.

Khi tráp có ngọn bút thay đao (để khuây khoả).


Lạng thành tức Lạng Sơn.



Bản dịch của Đặng Thế Kiệt

Núi trập trùng, sóng kêu trên đá

Tổ nương chim, hang đã có rồng

Suối gom dòng nhỏ thành sông

Núi con đọ núi Mẹ không cao bằng

Chiều Lạng Sơn, mây giăng đá ngóng

Hồng Lĩnh thân sao chóng cách xa

Lạ chưa, dứt nhẹ tình nhà

Đoạn sầu ngọn bút theo ta bạn đường


Bản dịch của Trương Việt Linh

Núi trập trùng ầm ầm gió vút

Rắn ẩn hang chim núp cành cây

Suối khe dồn nước sông đầy

Lô nhô núi thấp non cao chập  chùng

Mây Đoàn Thành chiều hôm đợi khách

Bạn Hồng Sơn ngày cách thêm xa

Nhớ nhung sao dễ cắt ra

Trong rương bút sắt như là dao con