Lưu biệt Nguyễn đại lang 留別阮大郎 


Nguyễn Du

Tây phong tiêu táp phất cao lâm,

Khuynh tận ly bôi thoại dạ thâm.

Loạn thế nam nhi tu đối kiếm,

Tha hương bằng hữu trọng phân khâm.

“Cao sơn lưu thuỷ” vô nhân thức,

Hải giác thiên nhai hà xứ tầm?

Lưu thủ giang nam nhất phiến nguyệt,

Dạ lai thường chiếu lưỡng nhân tâm.


   留別阮大郎


西風蕭颯拂高林,

傾盡離杯話夜深。

亂世男兒羞對劍,

他鄉朋友重分襟。

高山流水無人識,

海角天涯何處尋?

留取江南一片月,

夜來常照兩人心。

Gió tây hiu hắt thổi qua rừng cây cao,

Hãy cạn chén rượu biệt ly này rồi cùng nhau nói chuyện đến khuya.

Trai thời loạn nhìn thanh kiếm mà thẹn,

Chia tay bạn, ở đất khách, càng thấy bùi ngùi.

Khúc đàn cao sơn lưu thuỷ, ai người hiểu?

Rồi đây biết tìm anh nơi đâu ở góc bể chân trời?

Chỉ còn lại mảnh trăng ở giang nam

Đêm đêm soi chung tấm lòng hai ta.


Nguyễn đại lang tức Nguyễn Đăng Tiến (Cai Gia), anh kết nghĩa của Nguyễn Du.


Bản dịch của Nguyễn Thạch Giang

Gió thu hiu hắt thổi rừng cao,

Cạn chén đêm khuya chuyện dạt dào.

Thời loạn nam nhi sầu đối kiếm,

Quê người bầu bạn tủi chia bào.

Cao sơn lưu thuỷ nào ai hiểu,

Góc bể chân trời biết kiếm đâu?

Còn đó Giang Nam trăng một mảnh,

Đêm đêm soi tỏ nỗi lòng nhau.