Kỳ lân mộ


Nguyễn Du

Hà Bắc đạo trung ngũ xích phong bi đương đại lộ,

Trung hữu khải tự đại thư kỳ lân mộ.

Đạo bàng cố lão vị dư ngôn,

Vĩnh Lạc tứ niên cống lân đạo tử táng thử thổ.

Quan mệnh lập bi dụng tồn cố,

Thử sự hất kim dĩ kinh cổ.

Đãn kiến quan đạo đãng đãng vô khâu lăng,

Kỳ bàng bất phong diệc bất thụ.

Phiến thạch khuynh khi đài tiển man,

Thê phong triêu xuy mộ khổ vũ.

Hu ta lân hề hà do đổ,

Hu ta lân hề thiên thượng tường.

Cốt nhục uỷ chi trùng nghĩ đố,

Lân hề lân hề nhĩ hà khổ.

Hà huống Yên Đệ hà như nhân,

Đoạt điệt tự lập phi nhân quân.

Bạo nộ nhất sính di thập tộc,

Đại bổng cự hoạch phanh trung thần.

Ngũ niên sở sát bách dư vạn,

Bạch cốt thành sơn địa huyết an.

Lân hề quả vị thử nhân xuất,

Đại thị yêu vật hà túc trân.

Hoặc thị nhĩ sinh bất nhẫn kiến sát lục,

Tiên tựu thử địa quyên kỳ thân.

Hu ta nhân thú hề kỳ lân.

Ư thế bất kiến dĩ vi tường,

Kiến chi bất quá đồng khuyển dương.

Nhược đạo năng vị thánh nhân xuất,

Đương thế hà bất nam du tường.

Trên đường đi Hà Bắc có tấm bia cao năm thước dựng bên đường cái.

Trong có mấy chữ viết to theo lối chữ chân: “Mộ Kỳ Lân”

Ông lão ở bên đường bảo ta rằng: “Năm Vĩnh Lạc thứ tư, 

con kỳ lân đem cống vua, chết giũa đường, chôn tại đây.

Quan trên cho dựng bia để ghi lại việc cũ.”

Việc ấy đến nay đã lâu rồi,

Nay chỉ còn thấy con đường cái quan bằng phẳng không gò đống

Cạnh bia chẳng đắp mộ cũng không trồng cây.

Phiến đá xiêu vẹo, rêu phủ mờ,

Sáng gió lạnh thổi, chiều mưa dầm dề tuôn,

Than ôi, kỳ lân vì đâu mày hiện ra?

Than ôi, kỳ lân là giống vật báo điềm lành ở trên trời!

Nay xương thịt bỏ cho sâu kiến đục.

Ôi kỳ lân! Ôi kỳ lân! Sao mày khổ thế!

Huống nữa Yên Đệ là người như thế nào?

Cướp ngôi của cháu để tự lập làm vua, y không phải là bậc nhân quân.

Để hả một cơn giận y giết cả mười họ (người ta)

Giết trung thần bằng cách đánh bằng gậy lớn và nấu trong vạc dầu lớn.

Trong năm năm giết trên trăm vạn mạng người,

Xương trắng chất thành núi, đất ngập máu.

Ôi kỳ lân! nếu mày vì kẻ ấy mà hiện ra,

Thì mày chỉ là đồ yêu quái, có gì đáng quý?

Hoặc là mày sống ở đời không nỡ nhìn cảnh chém giết,

Nên đến chỗ này mày chết trước.

Than ôi! kỳ lân là loài thú có đức nhân!

Trên trời chẳng thấy nên cho là điềm lành.

Thấy thì chẳng qua cũng như loài chó dê.

Nếu bảo kỳ lân vì thánh nhân mà hiện ra.

Thì thời ấy sao không lượn chơi sang phương Nam?