Bóng Xưa (Sau Khi Ánh Trăng Tan)

Lối cũ năm xưa ta chung bước

Vai tựa kề vai sát vòng tay                       

Bám chặt tay anh em níu lấy

Sợ buông ra rồi đời mất nhau.                 

Dưới ánh trăng thanh em ngó xuống

Đôi bóng trên đường quấn quít nhau

Suy nghĩ mông lung em khẽ hỏi

Mất ánh trăng rồi bóng đi đâu.

Duyên kiếp đôi ta em lo lắng

Sợ cuối đêm dài ánh trăng tan

Mong sao đôi bóng bên nhau mãi

Tựa ánh trăng tan bóng tàn theo.

Những lúc xa nhau em quyến luyến

Bám chặt vòng tay chẳng buông lơi

Rưng rưng đôi mắt giọt lệ úa

Xa anh em sợ bóng lẻ loi.

Bóng ơi lối cũ xa xưa đó

Đường vắng đi về có đơn côi

Bóng ơi có trách duyên oan trái

Để bóng bây giờ sống lẻ loi.

Mỗi độ trăng về em có nhớ

Dõi ánh trăng thề bóng ngẩn ngơ

Có đi tìm kiếm hình bóng cũ

Hay đã quên rồi bóng ngày xưa.

Riêng anh bóng vẫn in trong trí

Đời dẫu xa xôi bóng chẳng phai

Bóng ơi duyên kiếp thôi đã lỡ

Đừng mãi bên lề ngóng chờ ai.                     

Copyright © 2010 nhactho.com