Thứ ba tuần sau, Tôi lại đến chỗ ông Bác để nghe tư vấn. Thật tình thì buổi tư vấn lần trước đã giúp Tôi " Nghiệm" ra nhiều thứ nên Tôi cũng khá hăm hở với lần gặp thứ hai này. Bên cạnh cái hăm hở nghe thêm những lời khuyên từ ông Bác, Tôi cũng đang muốn cho ông biết rằng hình như ông đánh giá quá cao của việc chọn nghề.Nó chả quan trọng như ông tưởng.
Số là Tôi có nói chuyện với thằng bạn thân về cuộc nói chuyện với ông Bác.Nó nghe xong thì cười xòa, bảo Tôi chọn nghề sai hay đúng chả sao. Nó bảo có 4 lý do để khỏi phải nhức đầu chọn nghề làm gì.
Ví dụ: Nó có một ông anh chọn ngành công nghệ thông tin.Thi đỗ, học xong 4 năm rồi ra trường, Không hiểu vì sao không làm ngành đó mà đi theo ngành bán hàng, giờ lương tháng cũng ngót chục triệu. Đời sống anh đó vẫn phủ phê chẳng có gì phải lo toan cả.
Những lý luận của nó thật không có kẽ hở nào khiến Tôi cứ phải trố mắt ra nhìn, đầu gật lia lịa, không tin được rằng mình đang nói chuyện với thằng bạn học "dốt" hơn mình cả cái đầu trong lớp. Thế đó, Tôi tự tin đến diện kiến ông Bác tư vấn nghề nghiệp của tôi với 4 lý do vàng ngọc của thằng bạn thân trong đầu.
Đùng 1h30 chiều, Tôi có mặt ở văn phòng ông Bác.Tôi nói giọng sang sảng, tự tin hơn lần trước rất nhiều.
" Con chào Bác"
Ông Bác quay sang nhìn Tôi, từ từ tháo kính ra và bảo Tôi ngồi xuống.Sau đó ông hỏi:
" Lần trước những gì Bác nói con có nhớ không?"
" Dạ nhớ chứ. Nhưng Bác ơi, con có nói chuyện với thằng bạn con. Nó nói là chọn nghề không quan trọng." Tôi nói.
" Nó nói thế nào con nói lại Bác xem" Ông mỉm cưởi đề nghị.
" Nó cho con 4 lý do vì sao chọn nghề không quan trọng. Thứn nhất là học phí ở các trường Đại Học công lập cũng không đắt. Thứ hai là học không đúng thì học lại thôi, có sau đâu. Thứ ba là học không đúng thì sau này ra vẫn làm việc được. Thứ tư là ai biệt được tương lai cơ chứ. Chọn sao cũng hên xui thôi." Tôi nhanh nhảu đáp như thể học thuộc lòng câu trả lời của thằng bạn trong đầu.
Ông lại cười ha hả như lần trước rồi chầm chậm nói:
" Bác khẳng định việc chọn sai nghề sẽ rất tai hại. Để Bác phân tích thử cho con nghe nhé.
" Dạ, đúng ở chỗ phải tốn tiền đi học ngành khác. Nhưng làm gì mà mất tới 120 triệu hả Bác?"
Tôi hơi ngạc nhiên hỏi lại.
" Bác tính trung bình thôi. Giờ con đi học thì chi phí học khoãng 6 triệu một năm, chi phí sinh hoạt phục vụ cho việc học khoảng 24 triệu năm. Có phải con cộng lại nhân bốn lên thì ra 120 triệu không?" Ông trả lời với vẻ mặt hóm hỉnh.
Tôi gật đầu, nhưng vẫn cố vớt vát nói với ông rằng. "Con có thể học một năm, nếu cảm thấy không hợp thì sẽ học sang ngành khác được mà. Đâu cần mất tới 4 năm hả Bác?"
Ông cười lớn rồi nói." Đúng là vậy. Bác nói đền trường hợp xấu nhất để con thấy rõ tác hại hơn. Tuy nhiên, thực tế là rất nhiều bạn không đủ nghị lực bỏ ngành đang học để thi lại Đại Học. Ngoài ra, cũng rất nhiều bạn thi lại nhưng kết quả không đúng như mong đợi. Bác nghĩ cách khôn ngoan hơn là chọn nghề đúng ngay từ bây giờ chứ không phải bỏ phí một năm."
" Dạ đúng rồi." Tôi đáp lại một cách đồng tình.
" Thứ hai, con nghĩ học sai nghề thì học lại cũng chẳng sao à? Con có biết khoảng thời gian thông minh nhất để học tập là từ 18 - 22 tuổi không?"
" Sao độ tuổi đó lại là khoảng thời gian thông minh nhất hả Bác?" Tôi tò mò.
" Vì ở độ tuổi đó, con chưa phải chịu áp lực kiếm tiền bươn chải cuộc sống, bạn bè của con cũng đang học nên con không bị áp lực bị bỏ lại phía sau, xã hội chấp nhận con trong vai trò của một sinh viên và sau khi ra trường, các nhà tuyển dụng chấp nhận con như những ứng viên thông thường."
"Bác nói sao nghe cao siêu quá, con không hiểu lắm." Mặt tôi nghệt ra.
Ông lại cười khà và nói tiếp.
"Thôi để Bác nói đơn giản thế này. Ba mẹ con giờ vẫn đang đi làm và con còn trong độ tuổi đi học, do đócon không phải đi làm để nuôi gia đình. Nhưng khi con 24- 25 tuổi, có thể con sẽ phải đi làm để phụ giúp tiền trong gia đình. Lúc đó con khó có thể tập trung hoàn toàn vào việc học được. Ngoài ra, khi con ở độ tuổi đi học thì bạn bè con cũng thế. Nếu bạn bè con học xong mà con chưa ra trường thì con có cảm thấy tự ti không?"
"Dạ chắc là có."Tôi trả lời.
" Ừ đấy, Nhiều người cũng vì cái tự ti đó mà không chuyển ngành học. Cứ học ngành mình không thích rồi ra trường đi làm cho bằng chúng bạn. Nhưng đó chưa chắc là cách hay." Ông nói.
" Vậy còn chuyện nhà tuyển dụng chấp nhận con gì gì đó thì sao hả Bác?" Tôi thắc mắc.
" À, nếu con 22 tuổi và đi học lại ngành khác, con lại mất 4 năm nữa, tức khi con ra trường con đã 26 tuổi. Thông thường sinh viên ra trường là khoảng 22 tuổi. Con cũng là sinh viên nhưng 26 tuổi. Vậy con có bất thường trong mắt các nhà tuyển dụng không?"
" Dạ có." Tôi vừa trả lời vừa suy nghĩ những gì ông nói.
" Ừ. Đừng để lãng phí 4 năm quan trọng của cuộc đời để học cái mình không làm. Chọn nghề cho đúng vào."
" Dạ vâng, Nhưng Bác ơi, anh trai của bạn con có học có đúng ngành đâu. Anh ấy học công nghệ thông tin nhưng ra trường lại làm nghề bán hàng, lương tháng vẫn gần mười triệu kìa Bác.Giờ đang sống phủ...." Tôi chưa kịp nói hết câu thì Bác đã ngắt lời.
" Con tính thi vào Đại Học, vậy con có hiểu Đại Học làm gì không?"
" Dạ học Đại Học rồi ra làm việc." Tôi trả lời.
" Đúng phân nửa thôi. Đại Học là nơi đào tạo kỹ năng và kiến thức để con làm được việc. Nếu làm không đúng ngành học, làm một ngành mà con không được đào tạo, nghĩa là con không có được lợi thế của những bạn học đúng chuyên ngành phục vụ cho công việc đó ra." Ông Bác giải thích.
" Vậy còn trường hợp của anh trai bạn con thì sao?" Tôi hỏi.
" Anh trai của bạn con làm nghề bán hàng. Bán hàng không nhất thiết phải học Đại Học mới làm được. Chỉ cần biết nói chuyện, biết chào hàng, biết thương lượng và một số kỹ năng khác là có thể làm được nghề đó. Tuy nhiên, anh trai của bạn con sẽ thiếu những kiến thức cần thiết để đi lên các vị trí cao hơn. Ví dụ: Kiến thức về quản trị doanh nghiệp,kiến thức về tài chính hay chiến lược. Nếu con không có đủ phẩm chất thì doanh nghiệp sẽ không đưa con lên những vị trí cao hơn đâu. Con có muốn làm mãi một vị trí bán hàng không?"
" Dạ tất nhiên là không rồi." Tôi trả lời, mặt xị xuống.
" Cái khó chịu nhất không phải ở hậu quả tiền bạc hay thời gian mà là tinh thần. Nếu con học sai ngành, con sẽ phải nhìn bạn bè mình, những người chọn đúng ngành học thành công trong công việc, còn con có thể lẹt đẹt học lại ngành khác. Nếu học sai ngành, làm sai nghề và không thể chuyển nghề được, con sẽ mắc kẹt một cách khổ sở với nghề đó trong 30 năm cuộc đời làm việc của mình.Cảm giác thua kém mọi người sẽ rất lớn."Ông Bác nói.
Tôi như sáng ra sau khi nghe những gì ông Bác nói. Trước giờ Tôi chỉ nghỉ chọn sai nghề thì có cái gì đó sai nhưng chưa mường tượng được những hậu quả cụ thể của nó là thế nào. Chắc gương mặt tươi tỉnh của Tôi khiến ông Bác đoán được những gì Tôi đang nghĩ trong đầu vì sau đó ông mỉm cười và nói:
" Nếu con đã nhận ra những tác hại của việc chọn sai nghề sai ngành thì Bác nghĩ buổi gặp hôm nay bấy nhiêu là đủ. Con về suy ngẫm lại những gì Bác nói. Tuần sau Bác cháu mình lại gặp nhau nhé."
Tôi ra về, trong lòng khấp khởi vì những điều mình đã ngộ ra trong cuộc gặp thứ 2. Tuy nhiên, có một thứ Tôi định hỏi ông Bác mà chưa kịp. Tôi chưa chắc chọn sai nghề thì sẽ thất bại. Vẫn có khả năng Tôi hay ai đó chọn sai nghề nhưng thành công trong công việc. Tôi quyết định để câu hỏi này cho lần gặp thứ ba và xin phép Bác ra về. Vừa đi, tôi vừa lẩm nhẩm những "hậu quả" mà ông Bác đã truyền đạt.
Những hậu quả của chọn sai nghề.
1/ Lãng phí khoảng thời gian thông minh nhất để học tập.
2/ Phí mất một khoảng tiền lớn cho ngành đã học và thêm khoản tiền để học lại ngành khác.
3/ Chịu áp lực tâm lý và cảm giác thua kém.
4/ Làm trái ngành thì không có được những lợi thế như người được đào tạo đúng chuyên ngành.
5/ Tệ nhất là không chuyển nghề được, phải làm một nghề mà mình không thích một cách khổ sở trong 30 năm cuộc đời và không thể phát triển bản thân.
BẠN MUỐN NHẬN BÀI TRẮC NGHIỆM ĐỂ BIẾT THÊM VỀ TÍNH CÁCH CỦA MÌNH VUI LÒNG ĐIỀN VÀO FORM ĐĂNG KÝ.
https://forms.gle/wkusTtzzG58ngrwM9