1. LỊCH SỬ NGÀY QUỐC TẾ PHỤ NỮ 8-3
Hàng năm, cứ đến ngày 8/3, phụ nữ toàn thế giới trong đó có phụ nữ Việt Nam tổ chức kỷ niệm ngày quốc tế của giới mình. Chị em phụ nữ chúng ta hãy cùng nhau ôn lại lịch sử ngày Quốc tế phụ nữ 8/3.
Lịch sử ngày 8-3 bắt đầu từ phong trào nữ công nhân nước Mỹ. Cuối thế kỷ 19, chủ nghĩa tư bản ở Mỹ đã phát triển một cách mạnh mẽ. Nền kỹ nghệ đã thu hút nhiều phụ nữ và trẻ em vào các nhà máy, xí nghiệp. Nhưng bọn chủ tư bản trả lương rất rẻ mạt, giờ giấc làm việc không hạn định cốt sao thu được nhiều sản phẩm cho chúng. Căm phẫn trước sự bất công đó, ngày 8-3 năm 1899, nữ công nhân nước Mỹ đã đứng lên đấu tranh đòi tăng lương, giảm giờ làm. Phong trào bắt đầu từ nữ công nhân ngành dệt và ngành may tại hai thành phố Chi-ca-gô và Nữu Ước. Mặc dù bị bọn tư bản thẳng tay đàn áp, chị em vẫn đoàn kết chặt chẽ, bền bỉ đấu tranh buộc chúng phải nhượng bộ. Cuộc đấu tranh của nữ công nhân Mỹ đã cổ vũ mạnh mẽ phong trào phụ nữ lao động trên thế giới, đặc biệt phụ nữ ở nước Đức, một nước có kỹ nghệ tiên tiến lúc bấy giờ. Trong phong trào đấu tranh giai cấp lúc đó đa xuất hiện hai nữ chiến sỹ lỗi lạc, đó là bà Cla-ra Zet-kin (Đức) và bà Rô-gia Lúc-xăm-bua (Ba Lan). Nhận thức được sự mạnh mẽ và đông đảo của lực lượng lao động nữ và sự cần thiết phải có tổ chức, phải có lãnh đạo để giành thắng lợi cho phong trào phụ nữ nên năm 1907, hai bà đã cùng phối hợp với bà Crup-xkai-a (vợ đồng chí Lê-nin) vận động thành lập Ban "Thư ký phụ nữ quốc tế". Bà Cla-ra Zet-kin được cử làm Bí thư.
Năm 1910, Đại hội phụ nữ quốc tế XHCN họp tại Cô-pen-ha-gen (Thủ đô nước Đan Mạch) đã quyết định lấy ngày 8-3 làm ngày "Quốc tế phụ nữ", ngày đoàn kết đấu tranh của phụ nữ với những khẩu hiệu:
Ngày làm 8 giờ - Việc làm ngang nhau - Bảo vệ bà mẹ và trẻ em.
Từ đó ngày 8/3 trở thành ngày đấu tranh chung của phụ nữ lao động trên toàn thế giới, là biểu dương ý chí đấu tranh của phụ nữ khắp nơi trên thế giới đấu tranh vì độc lập dân tộc, dân chủ, hòa bình và tiến bộ xã hội; vì quyền lợi hạnh phúc của phụ nữ và nhi đồng.
2. NỢ MẸ HAI CHỮ "YÊU THƯƠNG"
Biết bao lần con muốn nói với mẹ “con cám ơn mẹ”, nhưng mẹ ơi, con không biết con phải cám ơn mẹ vì điều gì, vì mẹ đã mang nặng đẻ đau, vì mẹ đã cho con hình hài, vì mẹ đã yêu thương che chở cho con, hay vì mẹ là mẹ của con mẹ nhỉ…? Con nghĩ là tất cả cũng không đủ.
Mẹ đã kể con nghe về niềm hạnh phúc của mẹ khi thấy con chập chững những bước đi đầu tiên, và cũng bao lần mẹ thấy đau vì con mẹ vấp ngã. Là khi con bập bẹ gọi “mẹ”, mẹ không cười mà mẹ lại khóc, mẹ ôm con vào lòng và thì thầm hai tiếng “con yêu”.
Mẹ! Hôm nay con ngồi nghe bài hát “Chuyện ngày xưa của mẹ”, con nhớ mẹ. Con cảm giác như được trở về bên mẹ của ngày xưa con còn nằm gọn trong vòng tay, con nhớ ngày ấy chẳng có nôi nên lúc nào mẹ cũng phải bế ẵm, mẹ đã truyền tình mẹ cho con qua vòng tay ấy, con nghe đi nghe lại bài hát này mà tự nhiên mắt cay xè.
Con nhớ, có lần con nghe bài hát “Tình mẹ” con đã khóc nức nở, mẹ phải gọi điện vào vì chị đã mách mẹ.
Mẹ hỏi làm sao, thế mà mãi con cũng chẳng nói nổi ba chữ “con nhớ mẹ”. Con cũng không hiểu sao nói với mẹ ba từ đó lại thấy ngượng ngùng, mặc dù trong lòng con nhớ mẹ biết bao.
Lần đầu con xa nhà, xa mẹ, mẹ biết không con đã khóc rất nhiều, viết thư về cho mẹ mà ướt nhòe trang giấy; xa vòng tay mẹ con hụt hẫng, như chú gà con đi lạc; mẹ nói con trai không được khóc, cứng rắn lên thì mới bươn chải được ngoài đời – Lần sau viết thư về con không khóc nữa. Ở nhà bị mẹ đánh đòn, con khóc xong rồi lại đùa nghịch, bây giờ con không khóc nhưng trong lòng cứ như mưa rơi.
Ngày tiễn con đi, con thì thích thú vì sắp được đi xa, mà đâu biết sâu trong khóe mắt mẹ nước mắt trực rơi. Mẹ nói, ngày con đi xa, mẹ buồn chẳng muốn ăn cơm, đêm mẹ mất ngủ vì không biết đứa con của mẹ sẽ hòa nhập với đời sao đây, em con thì lủi thủi một mình, anh đi rồi chẳng còn ai chơi đùa, nhà im lặng tiếng cười, trái cây trong vườn chín rũ chẳng ai ăn.
Mẹ luôn nhắc nhở con rằng khi ra ngoài đời sẽ có muôn vàn gian truân và khổ cực, mẹ đã chuẩn bị tâm lý cho con rất nhiều vậy sao con vẫn không kiên trường được như mẹ, càng trải qua nhiều con càng thương mẹ hơn. Sao cuộc sống này khó vậy mẹ nhỉ, không phải sống là chỉ để tồn tại phải không mẹ. Giá như mẹ ở đây, đang bên con lúc này thì những bước chân con đi sẽ vững vàng như khi con chập chững những bước đầu tiên, lúc con chực ngã mẹ lại dang tay ra đỡ, và những ngày nắng cháy bóng mẹ sẽ che mát cho.
Biết bao lần con muốn nói với mẹ “con cám ơn mẹ”, nhưng mẹ ơi, con không biết con phải cám ơn mẹ vì điều gì, vì mẹ đã mang nặng đẻ đau, vì mẹ đã cho con hình hài, vì mẹ đã yêu thương che chở cho con, hay vì mẹ là mẹ của con mẹ nhỉ…? Con nghĩ là tất cả cũng không đủ. Người ta hay so sánh mẹ như trời biển, thế nhưng cho con lựa chọn con chỉ cần có mẹ bên con.
Con luôn nhớ lời mẹ nói, là con trai không nên yếu đuối, con biết nhưng có mấy ai chịu hết được những gì mà đường đời này mang lại phải không mẹ? Con vẫn đã, đang và sẽ cố gắng với tất cả những hi vọng mẹ trông mong ở con. Con sẽ vượt qua những khó khăn, như mẹ ngày xưa cũng đã trải qua. Con sẽ cố gắng mẹ ạ, mẹ thấy không con vẫn đứng vững được trong những ngày con xa mẹ, dẫu biết rằng con rất cần có mẹ bên con, con đường con chọn và đang đi luôn có tinh thần của mẹ.
Con như một hạt cát nhỏ nằm gọn trong biển cát mẹ mênh mông.
Con cảm ơn mẹ... vì mẹ luôn bên con.
3. NHỮNG MỐC SON LỊCH SỬ CỦA ĐOÀN
“ Mùa xuân năm 1931, từ ngày 20 đến ngày 26-3, Hội nghị Ban chấp hành T.Ư Đảng lần thứ 2 bàn về công tác thanh niên và đi đến quyết định có ý nghĩa đặc biệt dẫn tới sự ra đời của Đoàn: Các cấp ủy Đảng từ Trung ương đến địa phương phải cử ngay các ủy viên của Đảng phụ trách công tác Đoàn. Đại hội Đoàn toàn quốc lần thứ 3 năm 1961 quyết định lấy ngày 26 - 3 - 1931 làm ngày thành lập Đoàn”
1. Cao trào đấu tranh những năm 1930 – 1931 với đỉnh cao Xô Viết - Nghệ Tĩnh là trận thử lửa đầu tiên đối với lớp đoàn viên, thanh niên (ĐVTN) cộng sản đầu tiên của Đoàn.
Người ĐVTN cộng sản Lý Tự Trọng để lại tấm gương oanh liệt của với câu nói bất hủ: “Con đường của thanh niên chỉ có thể là con đường cách mạng chứ không thể có con đường nào khác”. Câu nói trở thành phương châm hành động của tuổi trẻ Việt Nam.
2. Trong cao trào giải phóng dân tộc mà đỉnh cao là tổng khởi nghĩa tháng Tám - 1945, dưới ngọn cờ của Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh, Đoàn đã động viên tuổi trẻ cả nước góp phần xứng đáng vào thành công to lớn của tổng khởi nghĩa, xứng đáng là đội quân xung kích cách mạng, hạt nhân chính trị tập hợp đông đảo lực lượng, nam, nữ thanh niên đứng lên cùng toàn dân đấu tranh kiên cường vì độc lập, tự do của Tổ quốc.
Thắng lợi của Cách mạng tháng Tám dẫn đến sự ra đời của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, nhà nước công nông đầu tiên ở Đông Nam Á.
3. Trong kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược 1945 - 1954, Đoàn Thanh niên hoạt động công khai dưới chế độ mới và trưởng thành nhanh chóng về tư tưởng, tổ chức. Năm 1946, với ý chí Cảm tử cho Tổ quốc quyết sinh, thanh niên cả nước một lòng cùng toàn dân nêu cao tấm gương sáng ngời về tinh thần xả thân vì độc lập, tự do.
Qua 9 năm chống thực dân Pháp xâm lược đưa cuộc kháng chiến đến thắng lợi hoàn toàn, Đoàn thanh niên đã hiến dâng cho Tổ quốc hàng chục vạn thanh niên ưu tú, gần 3 triệu người tham gia bộ đội chủ lực, 5 triệu lượt người tham gia dân quân du kích, công nhân hỏa tuyến .
4. Trong công cuộc xây dựng XHCN ở miền Bắc, phong trào Lao động tình nguyện vượt mức kế hoạch nhà nước đã có 2 triệu ĐVTN đăng ký tình nguyện, 6 vạn ĐVTN thực hiện vượt mức kế hoạch, 22 ngàn thanh niên là chiến sĩ thi đua, 37 ĐVTN được tặng danh hiệu Anh hùng lao động...
5. Trong công cuộc giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc, Đoàn động viên tầng lớp thanh niên tham gia vào 2 phong trào 3 sẵn sàng và 5 xung phong. Có 7 triệu ĐVTN đăng ký tình nguyện; 21.000 ĐVTN tham gia chống Mỹ, cứu nước; 1,5 triệu ĐVTN nhận nhiệm vụ khó mà Đảng yêu cầu. Đại thắng mùa xuân 1975 lại tô thắm thêm truyền thống của Đoàn.
6. Đất nước thống nhất, theo đường lối đổi mới của Đảng, Đoàn phát động phong trào Tình nguyện xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, có 1,5 triệu đoàn viên đăng ký tình nguyện xây dựng 23.639 công trình thanh niên.
Trong phong trào 3 xung kích làm chủ tập thể có 2 triệu ĐVTN đăng ký, 62.715 công trình thanh niên, 6.000 tập thể đạt danh hiệu tập thể học sinh XHCN, 1.195 ĐVTN được tặng Huy chương tuổi trẻ Anh hùng bảo vệ Tổ quốc.
7. Trong công cuộc đổi mới của Đảng, tuổi trẻ đi đầu trong công cuộc đổi mới, 2 phong trào thanh niên lập nghiệp, tuổi trẻ giữ nước động viên hàng triệu ĐVTN tham gia.
Các phong trào “Xứng danh anh Bộ đội Cụ Hồ” thực hiện 6 điều Bác Hồ dạy, Đoàn kết 3 lực lượng, Đền ơn đáp nghĩa, Sản xuất, kinh doanh giỏi, 3 mục tiêu dân số, sức khỏe, môi trường, Dạy tốt, học tốt. Học vì ngày mai lập nghiệp, Mùa hè xanh, Hiến máu tình nguyện, Tuổi trẻ sống đẹp, sống có ích, Khi Tổ quốc cần... là biểu hiện cụ thể những cố gắng, nỗ lực vượt bậc của tuổi trẻ Việt Nam trong thời kỳ CNH, HĐH đất nước.
Đại hội Đoàn toàn quốc lần thứ VII (1997) khẳng định khẩu hiệu hành động của tuổi trẻ trong thời kỳ mới Thanh niên Việt Nam xung kích, sáng tạo vì sự nghiệp công nghiệp hóa - hiện đại hóa đất nước; vì tương lai tươi sáng của tuổi trẻ.
Đại hội Đoàn toàn quốc lần thứ IX (2007) quyết định 2 phong trào Năm xung kích phát triển kinh tế - xã hội, bảo vệ Tổ quốc và Bốn đồng hành với thanh niên, lập thân, lập nghiệp, tạo được cảm hứng mới trong toàn Đoàn và sự đồng cảm, hưởng ứng của xã hội...
Để ghi nhận công lao to lớn của tuổi trẻ Việt Nam 80 năm qua, Đảng và Nhà nước tặng cho Đoàn và phong trào thanh niên 10 Huân chương Kháng chiến, 13 huân chương lao động, 1 huân chương Độc lập, 3 huân chương Hồ Chí Minh, 2 huân chương Sao vàng và hàng trăm đoàn viên thanh niên được Nhà nước tặng danh hiệu anh hùng.
Từ năm 1931 đến nay, Đoàn đổi tên nhiều lần để phù hợp với yêu cầu nhiệm vụ của từng thời kỳ:
- Từ 1931 - 1936: Đoàn TNCS Việt Nam, Đoàn TNCS Đông Dương
- Từ 1937 - 1939: Đoàn Thanh niên Dân chủ Đông Dương
- Từ 11/1939 - 1941: Đoàn Thanh niên phản đế Đông Dương
- Từ 5/1941 - 1956: Đoàn Thanh niên Cứu quốc Việt Nam
- Từ 10/1956 - 1970: Đoàn Thanh niên Lao động Việt Nam
- Từ 2/1970 - 11/1976: Đoàn Thanh niên Lao động Hồ Chí Minh
- Từ 12/1976 đến nay: Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh