Khi Jung Seo Hyun và Jung Yeon Seol về đến nhà đã là chuyện của 30p sau. Jung Yeon Seol để chị mình kéo vali vào. Còn mình thì nằm lăn ra ghế.
"Còn không mau lên phòng ngủ". Jung Seo Hyun tay xách vào vali, nhìn dáng vẻ thành thục của một người chị lớn. Hai chị em nương tựa vào nhau cũng đã hơn 10 năm nay, người thân duy nhất còn lại trên đời của Jung Seo Hyun là Jung Yeon Seol, người thân duy nhất của Jung Yeon Seol cũng chỉ có mình Jung Seo Hyun.
"Vâng, em lên ngay". Jung Yeon Seol kém cô 5 tuổi, năm nay là 33 tuổi. Từ nhỏ đối với Jung Seo Hyun đều là kính trọng và nghe lời. Trong lòng coi cô như thần tượng mà noi gương.
Jung Seo Hyun dẫn Jung Yeon Seol lên vào, từ trong tủ lấy ra chăn gối mới. Jung Yeon Seol đổ người lên giường, vươn người cho đỡ mỏi, rồi nằm thẳng như khúc gỗ chờ chị gái trải chăn. Còn không quên dặn dò: "Có làm thì nhẹ nhàng thôi chị nhé".
Jung Seo Hyun liếc nhìn em gái, chỉ tiếc không thể đánh cho vài cái, hay là em gái cô đây lâu ngày không gặp nên thiếu da ngứa đòn.
Bây giờ mới hơn 5h, Jung Seo Hyun cảm giác hôm nay sẽ đi làm muộn. Nhưng ngay sau đó, cô nghĩ sẽ ở nhà làm việc từ xa thì tốt hơn. Dù sao Suzy vẫn đang mệt, Yeon Seol cũng vừa mới đến.
Jung Seo Hyun vào phòng nhìn Suzy nằm gọn ngủ đến ngon lành, dáng vẻ hiền lành, đơn thuần vừa mới mấy tiếng trước lại quyến rũ và phóng đãng đến mê người. Jung Seo Hyun nhìn nàng ngủ say, lấy từ trong tủ ra một bộ quần áo mới mặc vào cho nàng rồi bế sang phòng bên cạnh để dọn giường. Nàng rất nhẹ, vòng eo cũng rất nhỏ, Jung Seo Hyun vòng tay ôm gọn lấy eo nàng suy nghĩ sau này phải bồi bổ nàng nhiều hơn, gầy vậy cô rất xót.
Suzy cảm thấy cả người lâng lâng, cả người như được nâng lên, nhưng vì mệt mỏi, cảm giác đấy cũng không diễn ra quá lâu nên nàng yên tầm nhắm mắt ngủ tiếp, chẳng mấy chốc nàng được chuyển tới một nơi êm ái.
Jung Yeon Seol ở phòng bên cạnh ngủ không sâu, nghe tiếng mở cửa mơ màng nhìn ra, thấy chị gái bế chị dâu tiến đến, đặt xuống cạnh mình, nhỏ giọng giải thích: "Chị dọn phòng".
Jung Yeon Seol đã mệt, cũng không còn sức trêu trọc chị mình, trên môi tạo thành nụ cười nửa miệng có phần yếu ớt, không nghĩ chị mình chiều chuộng phu nhân của mình đến như vậy. Jung Yeon Seol nằm lui sang một bên để chừa chỗ cho Suzy, khi nàng nằm xuống còn cẩn thận giúp chị gái đáp chăn.
Suzy tỉnh dậy đã là chuyện của 4 tiếng sau, nàng nhìn khắp xung quanh thấy căn phòng thiết kế cùng hoa văn quen thuộc, chỉ khác đồ đạc rất sơ sài, ga giường cũng chỉ một màu trăng đơn thuần liền biết ngay là phòng dành cho khách, chỉ là không biết sao cô lại đưa nàng sang đây.
Tầm mắt nàng rơi xuống chiếc vali nằm ở góc phòng, trong đầu hiện lên khuôn mặt quen thuộc. Nàng mỉm cười, điệu bộ có chút mừng rỡ trở lại phòng mình.
Khi nàng đi xuống thì thức ăn cũng đã được dọn ra. Jung Seo Hyun từ bếp đi định lên gọi nàng thì đã thấy nàng xuống đến chân cầu thang, cô bước đến ôm lấy nàng, tì cằm lên vai: "Chị định lên gọi mà em đã dậy mất rồi. Có mệt không".
Suzy liếc nhìn cô, khuôn mặt oán giận, tay muốn đẩy cô ra, hại nàng dậy muộn không đón tiếp em họ cẩn thận giờ còn ôm ấp gì nữa. Jung Seo Hyun tiếp nhận cái nhìn của Suzy, cũng không nói gì, chỉ vòng tay ra sau lưng nàng, tay còn lại luồn vào sau gáy, dịu dàng thành kính nhẹ nhàng hôn lên môi nàng một nụ hôn vào ngày mới.
"Được rồi, bỏ ra đi, Yeon Seol còn trong bếp".
Jung Seo Hyun nghe lời, ngoan ngoãn bỏ ra, tay từ eo chuyển xuống nắm lấy tay nàng, hướng vào trong bếp.
Suzy nhìn nữ nhân cao ráo, so với Jung Seo Hyun không thấp hơn là bao. Trên người mặc áo cộc tay màu đen tuyền, vạt áo bỏ vào bên trong quần, bên dưới là quân âu khoe ra đôi chân dài miên man, phong cách so với những người cùng trang lứa có phần trưởng thành hơn những cũng không kém phần cá tính, phong cách. Có lẽ là Jung Yeon Seol chưa thay quần áo mới, phần vai và đằng trước có chút nhăn vào.
Jung Yeon Seol quay sang nhìn Suzy, từ ngày hai người xa nhau, cô chưa một lần gặp lại nàng. Suốt 20 năm đều chỉ biết thông tin qua những trang báo cùng với dáng vẻ buồn rầu của chị hai khi gặp lại nàng sau khi chia tay. Vấn đề kết hôn và cuộc sống sau khi kết hôn, chị gái cô chắc chắn đã nghĩ tới, bây giờ hai người vừa mới lập lại quan hệ, cần thời gian hẹn hò, hâm nóng tình cảm nên chưa muốn kết hôn ngay.
"Chị". Jung Yeon Seol dáng vẻ phong trần tiến tới, trên môi nở nụ cười ngọt ngào, tiếp nhận cái ôm của Suzy, cảm giác như gia đình đoàn viên.
"Phải là chị dâu chứ". Jung Seo Hyun vuốt tóc, làm điệu bộ hiển nhiên nhìn về phía em gái.
Jung Yeon Seol bật cười, không để Suzy kịp lên tiếng cô đã nói ngay: "Chị dâu à, rốt cuộc cũng gặp lại chị". Nói xong còn học điệu bộ Jung Seo Hyun, đưa tay lên vuốt tóc Suzy. Nụ cười có phần cơt nhả.
Suzy xấu hổ, không nói được câu nào, mặt vẫn vùi vào lòng em gái để không ai thấy được khuôn mặt của nàng. Hai chị em nhà này chưa bao giờ làm nàng hết xấu hổ cả, một người dám nói và một người dám làm.
"Ai cho cô vuốt tóc Suzy đấy". Jung Seo Hyun bước tới đẩy tách Jung Yeon Seol ra khỏi Suzy rồi kéo nàng vào lòng mình.
Jung Yeon Seol bị chị gái không thương tiếc đẩy sang một bên, mặt tỏ vẻ mếu máo, tay đưa lên che mặt: "Chị gái thật vô tâm, em chỉ là ôm chị ấy, lỡ lòng nào chị lại ghen tuông như vậy". Jung Yeon Seol mếu máo giãy bày tâm tư đầy ủy khuất, bàn tay che đi khóe miệng đang run rẩy cười sắp phát thành tiếng.
Suzy vội vã thoát ra khỏi người Jung Seo Hyun, quay ra ôm lấy Jung Yeon Seol như một người chị vỗ về an ủi người em vừa bị bặt nát: "Không sao, kệ chị ấy đi, chúng ta đi ăn. Ăn xong em còn mệt thì lên ngủ một chút. Bát đũa chị Seo Hyun sẽ rửa".
"Vâng". Jung Yeon Seol nắm tay Suzy ngồi vào bàn ăn, khi Suzy không để ý còn quay lại lè lưỡi với cô.
Jung Seo Hyun cắn chặt răng nhìn bộ dáng Jung Yeon Seol như cún con quanh quẩn bên Suzy, cảm giác như giao trứng cho ác, em gái mới về chưa được một ngày đã kéo chị dâu nó khỏi tay chị gái mình. Giỏi.
Jung Seo Hyun cảm giác như người ngoài nhìn hai chị họ vui vẻ nói chuyện trên trời dưới đất.
Đúng như Suzy nói, ăn xong Jung Seo Hyun ở lại rửa bát còn Jung Yeon Seol và Suzy lên phòng đi ngủ. Nhìn dáng vẻ chân chó của Jung Yeon Seol, cô mất hình tượng siết chặt miếng giẻ rửa bát, tay chà mạnh vào chiếc đĩa tự hỏi tại sao cái đĩa này lắm dầu thế. Nếu bây giờ người ta thấy Jung Seo Hyun đang rửa bát liệu phải chăng sẽ lên hot seach: Chủ tịch tập đoàn Hyuwon Jung Seo Hyun mặc quần đùi, áo cộc tay đứng cạnh bồn rửa bát ?.
Khi cô rửa bát, tưởng chừng lên đến nơi sẽ được vùi vào lòng Suzy an ủi thì mở cửa ra, một hình bóng không thể quen thuộc hơn đang nằm ở vị trí đáng lẽ phải dành cho cô. Jung Yeon Seol đang nằm đấy, vô tư gối lên chiếc gối được cô mang ở phòng mình sang, chui trong chăn chỉ để hở mỗi mắt, cả căn phòng mát lạnh.
Jung Seo Hyun chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, đối với việc Jung Yeon Seol ngủ cùng Suzy hoàn toàn không có một chút khó chịu nào. Cô cũng không cản cuộc hội ngộ của hai người. 20 năm tưởng chừng không thể gặp lại đến cuối cùng vẫn trở thành người nhà của nhau. Jung Yeon Seol gần gũi một chút cũng không sao. Cô nhìn đến Suzy nằm bên cạnh có lẽ vẫn mệt mỏi và cơn đau từ đêm qua vẫn còn nên đã sớm ngủ. Jung Seo Hyun kéo Jung Yeon Seol nằm sát mép giường bên kia, để Suzy nằm giữa còn mình thì nằm cạnh nàng. Một nhà ba người với nhau vô cùng hài hòa.
Jung Yeon Seol im lặng ngủ, cảm giác yên bình trở về như 20 năm trước đây, không xô bồ, không náo nhiệt. Chỉ có tình yêu, tình bạn giữa 3 người các cô.
iu tất cả mnnnnnnnn. Vote cái cho nó khi thế đi các bác =)))
Mọi người nhớ cmt nhé, tôi thích rep cmt của các bác nhắm