Trong các mô hình nuôi lươn không bùn hoặc trong bể xi măng, bệnh nấm thủy mi trên lươn là một trong những bệnh phổ biến và gây thiệt hại đáng kể nếu không được phát hiện và xử lý kịp thời. Bệnh do nấm thủy sinh phát triển trên cơ thể lươn, đặc biệt ở các vùng da bị tổn thương, tạo nên lớp mốc trắng như bông.
Nấm thủy mi (thường là loài Saprolegnia hoặc Achlya) là nhóm nấm nước ký sinh, có sợi dài, trắng, phát triển mạnh khi môi trường nước lạnh, bẩn, hoặc khi vật nuôi bị xây xát. Trên lươn, nấm thường xâm nhập qua các vết thương ngoài da và sinh sôi nhanh chóng, khiến lươn yếu, bỏ ăn và chết rải rác.
Nước bẩn, ô nhiễm hữu cơ cao
Tích tụ chất thải, thức ăn dư thừa.
Nhiều khí độc như NH₃, H₂S khiến sức đề kháng lươn suy giảm.
Lươn bị xây xát
Do mật độ nuôi quá dày, đánh bắt hoặc vận chuyển không cẩn thận.
Cọ xát vào bể xi măng, giá thể sắc nhọn.
Thời tiết lạnh, dao động nhiệt độ
Nhiệt độ xuống thấp dưới 25°C, nấm phát triển mạnh hơn.
Suy giảm miễn dịch
Thiếu vitamin, khoáng, dinh dưỡng không cân bằng.
Nấm thủy mi trên lươn thường xuất hiện các đám trắng như bông ở đầu, thân, đuôi.
Lươn thường bơi lờ đờ, yếu, trồi lên mặt nước hoặc lặn sâu bất thường.
Giảm ăn hoặc bỏ ăn hoàn toàn.
Nếu bệnh nặng, lươn gầy yếu, mất cân đối cơ thể và chết rải rác.
Có thể quan sát rõ nấm qua mắt thường như các sợi trắng mềm bao phủ vùng da.
Xem thêm: https://tanhuyhoanggroup.com/nam-thuy-mi-tren-luon