Bạn cần bảo lãnh diện vợ chồng qua Mỹ? Chúng tôi hỗ trợ chuẩn hồ sơ USCIS, timeline rõ ràng, bằng chứng mạnh, phỏng vấn tự tin. Nhắn tin ngay để được tư vấn miễn phí!
Thông thường hồ sơ mất khoảng 10–18 tháng tùy trường hợp. Yếu tố ảnh hưởng thời gian là: chất lượng hồ sơ, tính rõ ràng của timeline và mức độ thuyết phục của bằng chứng.
Giấy xanh thường do timeline thiếu logic, bằng chứng không thuyết phục, thông tin trong I-130 và DS-260 không khớp, hoặc trả lời phỏng vấn không rõ ràng.
Không bắt buộc. Tuy nhiên bạn cần có bằng chứng thuyết phục rằng mối quan hệ là thật, ví dụ: gặp mặt trực tiếp, hình ảnh với gia đình, lịch sử liên lạc, bài đăng mạng xã hội, chứng từ tài chính…
Lãnh sự sẽ hỏi về: lịch sử quen nhau, thời điểm yêu, ngày cưới, thói quen sinh hoạt, gia đình hai bên, thông tin cá nhân và kế hoạch tương lai. Câu trả lời phải logic, trung thực và trùng khớp giữa hai vợ chồng.
Có. Album bằng chứng giúp củng cố tính chân thật của mối quan hệ. Album nên có thứ tự rõ ràng, kèm ghi chú từng hình, trình bày theo timeline thay vì gom ảnh ngẫu nhiên.
Chúng tôi hỗ trợ xin visa diện vợ chồng qua Mỹ với hồ sơ phỏng vấn chuẩn chỉnh theo tiêu chuẩn USCIS/NVC/Lãnh sự quán
Hồ sơ bảo lãnh diện vợ chồng qua Mỹ là một trong những diện có yếu tố rủi ro cao khi phỏng vấn tại Lãnh sự quán. Lý do phổ biến khiến hồ sơ bị chậm hoặc rớt phỏng vấn:
Không chứng minh được quan hệ thực sự
Không có timeline rõ ràng
Hình ảnh, bằng chứng quá sơ sài
Không nhất quán thông tin giữa I-130, DS-260 và phỏng vấn
Tư vấn chiến lược hồ sơ
– Phân tích lịch sử quen nhau, hôn nhân
– Xây timeline khoa học
Chuẩn bị bộ bằng chứng mạnh
– Ảnh, video, tin nhắn, cuộc gọi
– Chứng nhận nhà hàng tiệc cưới, vé máy bay
Hoàn thiện toàn bộ hồ sơ
– I-130 + G-325A
– DS-260
– Civil documents đúng chuẩn USCIS/NVC
Huấn luyện phỏng vấn Lãnh sự
– Bộ câu hỏi quản lý rủi ro
– Tình huống Lãnh sự "bắt bẻ"
✔ Tối ưu hồ sơ – tránh giấy xanh
✔ Hạn chế thời gian chờ xử lý
✔ Thực chiến 10+ năm kinh nghiệm
Nhiều người nghĩ bảo lãnh vợ chồng qua Mỹ chỉ là việc “thu gom giấy tờ”, “in vài tấm hình” rồi đem đi phỏng vấn.
Nhưng với Thắng (quốc tịch Mỹ) và Vy (TP.HCM), đó là cả một hành trình dài, đầy lo âu, hy vọng, nước mắt và niềm tin.
Họ quen nhau trên mạng xã hội. Lúc đầu chỉ là vài lời hỏi thăm xã giao.
Sau đó, là những ngày dài chat voice, gọi video, chia sẻ chuyện gia đình, công việc và cả ước mơ tương lai.
Thắng nói:
“Anh chưa chắc định mệnh là thật, nhưng anh chắc chắn Vy làm tim anh rung lên lần đầu tiên sau 7 năm.”
Thắng về Việt Nam lần đầu vào một buổi sáng mưa nhẹ.
Không có hoa, không có quà đắt tiền.
Anh chỉ ôm Vy và nói:
“Cuối cùng anh cũng được nhìn thấy người con gái làm anh cười mỗi tối.”
Vy bật cười, nước mắt lại rơi.
Không ai biết đó là giọt nước mắt hạnh phúc hay lo lắng cho tương lai.
Ba mẹ Vy không phản đối, không nghi ngờ.
Họ chỉ nói:
“Nếu con thương nhau thật lòng, ba mẹ sẽ ủng hộ.”
Vậy là tình yêu được chứng nhận bằng gia đình, không cần chứng nhận bằng “nhẫn kim cương 10 carat”.
Họ không cưới vì visa.
Họ cưới vì không muốn mất nhau.
Thắng nói:
“Ở đâu có em, đó là nhà của anh.”
Giấy tờ, timeline, bằng chứng, dịch thuật…
Hai người phải chuẩn bị từng chút một.
Vy không phàn nàn.
Thắng không bỏ cuộc.
Anh bảo:
“Anh không hứa cuộc sống ở Mỹ sung sướng, nhưng anh hứa mình sẽ hạnh phúc.”
Vy bước vào phỏng vấn với trái tim run nhưng ánh mắt kiên định.
Câu hỏi của Lãnh sự:
“Vì sao yêu Thắng?”
“Điều gì khiến bạn tin đây là hôn nhân thật?”
“Ba mẹ anh ấy biết bạn không?”
Vy trả lời nhẹ nhàng, nhưng chắc chắn:
“Vì anh ấy là người làm tôi tin vào tương lai.
Vì anh ấy dạy tôi cách trân trọng giá trị gia đình.
Và ba mẹ anh ấy coi tôi như con gái.”
Cán bộ mỉm cười:
“Your visa is approved.”
Khi Vy bước ra sân bay, Thắng không nói gì, chỉ ôm cô thật chặt.
“Chúng ta đã thắng rồi, Vy.”
Không cần đám cưới bóng loáng, không cần váy cưới tiền triệu.
Chỉ cần một cái ôm thật, là đủ.
Hồ sơ bảo lãnh vợ chồng không phải chỉ là giấy tờ.
Hồ sơ bảo lãnh vợ chồng là câu chuyện đời.
Có những người nắm tay nhau vì visa,
Nhưng cũng có những người nắm tay nhau vì trái tim.
Thắng và Vy đã chọn cách thứ hai.