Lịch sử
-Ngàn năm phong kiến-
-Ngàn năm phong kiến-
Thời kỳ tiền sử: Vùng đất Hà Nội đã có người sinh sống từ rất sớm. Các nhà khảo cổ học đã phát hiện nhiều di tích văn hóa như những công cụ đá, xương cốt, và đặc biệt là các di tích từ văn hóa Đông Sơn. Văn hóa Đông Sơn nổi bật với trống đồng, tượng trưng cho một xã hội đã có nền văn minh cao.
Cổ Loa (Thế kỷ 3 TCN - 3 SCN): Đây là thời kỳ đầu của người Việt cổ với quốc gia Âu Lạc do An Dương Vương sáng lập. Cổ Loa, nằm ở ngoại ô Hà Nội ngày nay, là trung tâm chính trị và quân sự của Âu Lạc. Thành Cổ Loa là một công trình kiến trúc đặc biệt, có các vòng thành nối tiếp nhau.
Thăng Long dưới triều đại nhà Lý (1010 - 1225): Vào năm 1010, Lý Thái Tổ dời đô từ Hoa Lư về Đại La và đổi tên thành Thăng Long. Thăng Long trở thành thủ đô, là trung tâm chính trị và văn hóa quan trọng của Đại Việt. Đây là giai đoạn đầu tiên trong lịch sử, Hà Nội đóng vai trò thủ đô lâu dài của đất nước. Các công trình kiến trúc như chùa Một Cột, Văn Miếu, Hoàng Thành Thăng Long được xây dựng, ghi dấu sự phát triển rực rỡ của thành phố.
Thăng Long dưới triều đại nhà Trần (1225 - 1400): Thăng Long tiếp tục là thủ đô, và trong suốt thời kỳ này, Thăng Long chứng kiến những chiến công vĩ đại của nhà Trần trong việc đánh bại quân xâm lược Nguyên Mông. Thành phố không chỉ là trung tâm quyền lực mà còn là nơi diễn ra các sự kiện văn hóa, chính trị quan trọng.
Thăng Long trong thời kỳ nhà Lê (1428 - 1789): Triều đại Lê, đặc biệt là dưới thời Lê Thánh Tông, tiếp tục giữ Thăng Long làm thủ đô. Đây là giai đoạn phát triển ổn định về chính trị, kinh tế, và văn hóa. Nhiều công trình như thành cổ, cầu Long Biên được xây dựng. Tuy nhiên, dưới thời Lê, cũng bắt đầu xuất hiện những bất ổn chính trị và sự suy yếu của triều đại.
Thăng Long trong thời kỳ nhà Nguyễn (1802 - 1945): Dù triều Nguyễn dời kinh đô về Huế vào đầu thế kỷ 19, Thăng Long vẫn là một trung tâm quan trọng về hành chính và quân sự. Tuy nhiên, thời kỳ này, Hà Nội bắt đầu chịu sự ảnh hưởng của các thế lực ngoại bang, đặc biệt là thực dân Pháp. Đến cuối thế kỷ 19, Hà Nội bị Pháp chiếm đóng và trở thành thủ đô của Đông Dương.
Hà Nội dưới sự cai trị của thực dân Pháp (1887 - 1945): Sau khi Pháp xâm lược Việt Nam, Hà Nội trở thành thủ đô của Đông Dương thuộc Pháp. Thành phố được xây dựng theo phong cách châu Âu với các công trình kiến trúc như Nhà hát lớn, Nhà ga Hà Nội, và các đại lộ lớn. Tuy nhiên, sự hiện diện của thực dân Pháp cũng khiến Hà Nội trở thành trung tâm của các phong trào đấu tranh đòi độc lập. Trong suốt thời kỳ này, Hà Nội chứng kiến nhiều cuộc biểu tình và phong trào cách mạng, nổi bật nhất là cuộc cách mạng Tháng Tám năm 1945.
Cách mạng Tháng Tám (1945): Vào ngày 19 tháng 8 năm 1945, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Đông Dương, cuộc cách mạng Tháng Tám đã nổ ra và lật đổ chính quyền thực dân Pháp. Sau đó, Hồ Chí Minh đọc tuyên ngôn độc lập tại Quảng trường Ba Đình, khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, với Hà Nội là thủ đô.
Sau 1975: Sau khi đất nước thống nhất vào năm 1975, Hà Nội trở thành thủ đô của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Thành phố phải đối mặt với việc khôi phục và xây dựng lại sau chiến tranh. Tuy nhiên, trong những năm 1980 và đầu 1990, Hà Nội chứng kiến một sự thay đổi lớn nhờ vào chính sách đổi mới, mở cửa kinh tế của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Thời kỳ đổi mới và phát triển hiện đại (1986 - nay): Từ khi chính thức thực hiện công cuộc đổi mới (1986), Hà Nội đã chuyển mình mạnh mẽ. Các công trình hiện đại như các khu đô thị, các trung tâm thương mại, và hạ tầng giao thông được xây dựng. Hà Nội ngày nay không chỉ là thủ đô chính trị mà còn là trung tâm kinh tế, văn hóa lớn của cả nước.
Lịch sử Hà Nội đã chứng kiến sự phát triển và thay đổi mạnh mẽ qua các thời kỳ. Từ một thành phố cổ kính với vai trò là thủ đô của các vương quốc xưa, đến khi trở thành trung tâm của các cuộc kháng chiến và sau đó là một thành phố hiện đại, Hà Nội luôn là biểu tượng của sự kiên cường và khát vọng phát triển của dân tộc Việt Nam.