HƯỚNG DẪN VẼ TRANH THUỶ MẶC CƠ BẢN CHO NGƯỜI MỚI BẮT ĐẦU
HƯỚNG DẪN VẼ TRANH THUỶ MẶC CƠ BẢN CHO NGƯỜI MỚI BẮT ĐẦU
Tranh thuỷ mặc là một trong những loại hình nghệ thuật truyền thống lâu đời của phương Đông, đặc biệt phát triển mạnh ở Trung Quốc, Nhật Bản, và sau này lan rộng sang Việt Nam. “Thuỷ” nghĩa là nước, “mặc” nghĩa là mực — hai yếu tố cốt lõi tạo nên linh hồn của loại tranh này. Khác với hội họa phương Tây chú trọng đến màu sắc rực rỡ và đường nét chi tiết, tranh thuỷ mặc hướng đến sự giản dị, tinh tế và biểu hiện cảm xúc sâu sắc qua từng nét bút, từng khoảng trắng trên giấy.
Tranh thuỷ mặc không chỉ là hình thức nghệ thuật, mà còn là một cách rèn luyện tâm hồn. Khi cầm bút lông, người vẽ không chỉ thể hiện cảnh vật, mà còn thể hiện tâm trạng, nhân sinh quan, và triết lý sống của chính mình. Chính vì vậy, việc học vẽ tranh thuỷ mặc cũng là hành trình tìm về sự tĩnh tại và cân bằng trong tâm trí.
Để bắt đầu, bạn cần chuẩn bị những dụng cụ cơ bản sau:
Giấy tuyên (giấy xuyến chỉ): Đây là loại giấy đặc biệt, có độ thấm hút tốt, giúp mực loang tự nhiên. Giấy tuyên thường có hai loại: loại sống (thấm mạnh, khó điều khiển) và loại luyện (đã xử lý, dễ vẽ hơn cho người mới).
Bút lông: Bút dùng trong tranh thuỷ mặc có nhiều loại, tuỳ vào mục đích: bút lông mềm để tô màu hoặc tạo hiệu ứng loang, bút đầu nhọn để vẽ chi tiết như cành cây, lá, hay lông chim.
Mực tàu: Mực được nghiền từ thỏi mực với nước, tạo nên nhiều sắc độ đậm nhạt khác nhau. Một trong những kỹ năng quan trọng của người vẽ tranh thuỷ mặc là biết “dụng mặc” – tức là sử dụng mực sao cho có chiều sâu, có hồn.
Nghiên mực và chén nước: Hai dụng cụ không thể thiếu để hòa trộn, điều chỉnh độ loãng của mực.
Màu thuỷ mặc: Mặc dù tranh thuỷ mặc truyền thống chủ yếu dùng mực đen, ngày nay nhiều họa sĩ sử dụng thêm màu tự nhiên như lam, lục, đỏ son, vàng đất… để tạo điểm nhấn.
Việc lựa chọn dụng cụ phù hợp không chỉ giúp bạn làm chủ kỹ thuật dễ hơn, mà còn thể hiện phong cách riêng của người vẽ.
1. Hiểu tinh thần của tranh thuỷ mặc
Trước khi cầm bút, điều đầu tiên là phải hiểu “tâm pháp” của tranh thuỷ mặc. Người xưa có câu “ý tại bút tiên” – tức là ý tưởng, cảm xúc phải được gửi gắm vào từng nét bút. Vẽ tranh thuỷ mặc không đơn thuần là sao chép cảnh vật, mà là thể hiện cái “thần” của sự vật đó. Một bông hoa mai không chỉ là cánh hoa, mà còn là biểu tượng của sự kiên cường; một nhành trúc không chỉ là hình dáng, mà còn là tinh thần thanh cao, bất khuất.
2. Luyện tập các nét cơ bản
Tranh thuỷ mặc chú trọng vào các nét bút: điểm, hoành, sổ, phi, câu, gạt, tán... Mỗi nét đòi hỏi độ mạnh nhẹ, dày mỏng, ướt khô khác nhau. Người học cần luyện tập từ đơn giản đến phức tạp, từ nét đơn đến nét ghép.
Ví dụ:
Nét đậm thể hiện sự vững chắc, mạnh mẽ.
Nét nhạt gợi cảm giác nhẹ nhàng, bay bổng.
Sự kết hợp hài hòa giữa mực và nước tạo nên chiều sâu cho bức tranh.
3. Phác thảo bố cục
Trong tranh thuỷ mặc, bố cục (cấu tứ) rất quan trọng. Một bức tranh đẹp là khi các yếu tố được sắp xếp hài hòa giữa khoảng đậm – nhạt, tĩnh – động, có – không. Người vẽ thường chọn bố cục tam giác, chữ điền hoặc bố cục tự nhiên, tuỳ theo đề tài.
4. Tạo mảng đậm nhạt và cảm xúc
Một trong những nét đặc trưng của tranh thuỷ mặc là “tả ý bất tả thực” – vẽ cái ý, không vẽ cái thật. Vì vậy, người vẽ không cần tô đậm từng chi tiết, mà nên dùng độ loang của mực để gợi không gian, ánh sáng và cảm xúc.
Chẳng hạn, khi vẽ sơn thủy, chỉ cần vài nét mực loang cũng có thể gợi được cảnh mây mù, sông nước mênh mang. Khi vẽ chim, hoa, trúc, lan, mỗi đường nét đều mang thần thái riêng, phản ánh tâm hồn của người vẽ.
Tranh thuỷ mặc thường lấy cảm hứng từ thiên nhiên – nơi chứa đựng sự tĩnh lặng và sinh động cùng lúc. Một số chủ đề quen thuộc bao gồm:
Tứ quân tử (Mai – Lan – Cúc – Trúc): biểu trưng cho phẩm chất của người quân tử.
Sơn thuỷ: thể hiện vẻ đẹp hùng vĩ và sâu lắng của thiên nhiên, thường mang ý nghĩa hướng về sự hòa hợp giữa con người và vũ trụ.
Điểu hoa (chim – hoa): tượng trưng cho sự thanh nhã, tinh tế, tình yêu và cuộc sống.
Nhân vật: ít phổ biến hơn, nhưng vẫn xuất hiện trong các bức họa cổ, thể hiện đạo lý và triết lý nhân sinh.
Mỗi chủ đề trong tranh thuỷ mặc không chỉ có giá trị thẩm mỹ, mà còn mang tầng ý nghĩa văn hóa và triết học sâu sắc.
Dùng quá nhiều mực hoặc nước: khiến bức tranh bị lem, mất độ tương phản.
Thiếu kiểm soát nét bút: do chưa quen lực tay, làm mất thần thái của tranh.
Cố gắng sao chép thay vì sáng tạo: tranh thuỷ mặc khuyến khích thể hiện cảm xúc riêng, không nên chỉ dừng ở việc mô phỏng hình ảnh.
Không hiểu triết lý ẩn sau bức tranh: vẽ mà không “cảm” thì tranh dễ trở nên vô hồn.
Tranh thuỷ mặc không chỉ là nghệ thuật của đường nét và mực nước, mà là nghệ thuật của tâm hồn và cảm xúc. Mỗi bức tranh là sự kết hợp giữa sự tĩnh lặng của tâm trí và sự chuyển động tinh tế của bàn tay. Khi luyện tập vẽ tranh thuỷ mặc, bạn không chỉ rèn kỹ năng, mà còn học cách lắng nghe chính mình, cảm nhận từng hơi thở của thiên nhiên và cuộc sống.
Dù bạn là người mới bắt đầu hay đã có kinh nghiệm hội họa, việc học vẽ tranh thuỷ mặc sẽ mở ra một thế giới đầy thi vị – nơi cái đẹp không nằm ở sự hoàn hảo, mà nằm ở sự tự nhiên, giản dị và chân thật nhất của tâm hồn con người.
#tranhphụchthủy maưng
#tranh_phục_hưng
#tranhphuchung
#tranh_phuc_hung