Phong thủy là một bộ môn khoa học đã xuất hiện từ rất lâu trong lịch sử loài người. Không thể biết chính xác phong thủy xuất hiện từ khi nào nhưng theo những nghiên cứu trong khảo cổ, những yếu tố phong thủy đã được người Trung Quốc xưa ứng dụng ở trong việc chôn cất, xây đắp mồ mả rồi. Phong thủy cũng là cách diễn giải của người Trung Quốc xưa về vũ trụ, thế giới tự nhiên xung quanh ta nhằm mục đích xây dựng nên một hệ thống, quy trình giúp cho con người ta có thể sống và làm việc hiệu quả, hòa hợp với tự nhiên hơn.
Về cơ bản, phong thủy là hệ thống nghiên cứu dựa trên sự quan sát rất kỹ các thế lực về sức mạnh của tự nhiên (gồm có: trời – là thời gian; đất – là không gian; khí – là các trường năng lượng của các yếu tố) tương tác với nhau như thế nào. Mục đích cuối cùng của phong thủy là giúp tạo nên sự hài hòa, cân bằng giữa những yếu tố tự nhiên này này. Khi sự cân bằng được thiết lập, con người sẽ nhận được những trường năng lượng tích cực, giúp cho sức khỏe dồi dào, trí tuệ minh mẫn, thu hút được thêm nhiều tài lộc, cát tường và trở nên viên mãn hơn.
Về mặt từ nguyên, “phong” nghĩa là gió, tức sự luân chuyển liên tục của các dòng không khí; “thủy” nghĩa là nước, tức sự vận động của các dòng nước, thể hiện yếu tố địa thế. Phong thủy không phải chỉ gồm những yếu tố đơn lẻ, riêng biệt mà còn là sự dung hòa của hàng loạt các yếu tố như địa hình, địa thế xung quanh nhà ở, thôn xóm, mồ mả.