Đường Hy Vọng
Đức Hồng Y Tổng Giám Mục
Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận
Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận (1928–2002) là một Hồng y của Giáo hội Công giáo Rôma, từng giữ chức Chủ tịch Hội đồng Giáo hoàng về Công lý và Hòa bình của Tòa Thánh Vatican.
Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận sinh tại Phủ Cam, Huế ngày 17 tháng 4năm 1928. Ông là anh cả trong một gia đình có 8 anh chị em, cha là ông Nguyễn Văn Ấm, mẹ là bà Ngô Đình Thị Hiệp - là em ruột của giám mục Ngô Đình Thục và tổng thống Ngô Đình Diệm. [1]Tiểu sử
Ông theo học tại Tiểu chủng viện An Ninh, Quảng Trị và Đại chủng viện Kim Long, Huế. Ngày 11 tháng 6 năm 1953, ông được thụ phong linh mục và ngay sau đó được bổ nhiệm làm cha phó xứ tại họ đạo Phanxicô.
Năm 1956, Giám mục của Giáo phận Huế cử ông đi du học giáo luật tại Đại học Urban, Roma. Năm 1959, ông đậu bằng tiến sĩ giáo luật với luận án tiến sĩ "Tổ chức Tuyên úy Quân đội trên thế giới", và trở về dạy tại Tiểu chủng viện Hoan Thiện, Huế. Một năm sau ông được cử làm Giám đốc (Bề trên) tiểu chủng viện. Từ năm 1963 đến năm 1967 ông còn đảm nhận chức vụ Tổng đại diện giáo phận Huế.
Ngày 24 tháng 6 năm 1967, ông được tấn phong giám mục tại Huế, và nhậm chức Giám mục chính tòa Giáo phận Nha Trang thay thế Giám mục Raymond Paul Piquet, vào ngày 10 tháng 7 cùng năm. Ông đã chọn khẩu hiệu trong cuộc đời làm giám mục theo như tên một Hiến chế của Công đồng Vatican thứ II là "Vui mừng và Hy vọng" (Gaudium et Spes). Trong thời gian làm giám mục Giáo phận Nha Trang ông còn được trao các chức vụ: Chủ tịch Ủy ban Truyền thông xã hội của Hội đồng Giám mục Việt Nam (1967-1975), Chủ tịch Ủy ban Phát triển của Hội đồng Giám mục Việt Nam (1967-1975), Cố vấn Ủy ban Giáo hoàng về giáo dân (1971-1978).
Huy hiệu Hồng y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận, có khẩu hiệuLatinh nghĩa là: "Vui mừng và hi vọng"
Năm 1970, Giám mục Nguyễn Văn Thuận sáng lập Chủng viện Truyền Giáo Lâm Bích. Danh xưng này vừa nhắc nhớ Giám mục Lambert De La Motte (phiên âm tên Việt là Lâm Bích), mà giáo phận mừng 300 năm, ngày ông tới Nha Trang, còn mang ý nghĩa màu xanh hy vọng của rừng núi bạt ngàn và sông biển bao la của vùng đất Nha Trang.
Ngày 23 tháng 4 năm 1975, ông được Tòa Thánh bổ nhiệm làm Tổng giám mục hiệu tòa Vadesi, Tổng giám mục phó Tổng giáo phận Sài Gòn với quyền kế vị. Ông đến Sài Gòn ngày 7 tháng 5 năm 1975 để nhận nhiệm vụ mới, nhưng không được chính quyền tạm thời lúc bấy giờ chấp nhận.
Ngày 15 tháng 8 năm 1975, Ủy ban Quân quản Thành phố Sài Gòn-Gia Định bắt giam ông. Ông bị giam giữ tại nhiều nơi khác nhau, cho đến ngày 23 tháng 11 năm 1988 thì được thả tự do và bị quản chế tạiHà Nội.
Năm 1989 ông được phép xuất ngoại sang Úc thăm cha mẹ đang sống tại đó, sau đó sang Roma gặp Giáo hoàng. Quay trở về Việt Nam, tháng 11-1989 ông mắc bệnh viêm tiền liệt tuyến, đã được nhập viện Bệnh viện Việt Đức Hà Nội và được giải phẫu, nhưng bệnh tình nặng kéo dài, nên mới được phép đi Roma tiếp tục điều trị. Ông đến Roma tháng 4-1990.[2] Trong khi đang được điều trị, Chính phủ Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam tuyên bố ông không còn được trở lại Việt Nam (persona non grata). Tại Roma, ông được mời làm thành viên Ủy ban Quốc tế về Di trú và Di dân.
Ngày 9 tháng 4 năm 1994, Tòa thánh bổ nhiệm ông làm Phó chủ tịch Hội đồng Giáo hoàng về Công lý và Hòa bình.
Ngày 11 tháng 5 năm 1996 ông được nhận bằng Tiến sĩ Danh dự tại Đại Chủng Viện Notre Dame ở New Orleans, Louisiana, Hoa Kỳ.
Ngày 24 tháng 6 năm 1998, ông được bổ nhiệm làm Chủ tịch Hội đồng Giáo hoàng về Công lý và Hòa bình, thay thế cho Hồng y Y. R. Etchegaray nghỉ hưu.
Ngày 21 tháng 1 năm 2001, Giáo hoàng Gioan Phaolô II công bố tuyển chọn ông vào Hồng y đoàn, tước hiệu Hồng Y nhà thờ Santa Maria della Scala.
Thời gian này, dư luận Công giáo trên thế giới đặc biệt chú ý đến ông. Trong số phàt hành ngày 21 tháng 2 năm 2001, Nhật báoThe Los Angeles Times có bài với nhan đề "The Men Who Would Be Pope?" (Người có thể lên ngôi Giáo hoàng?) đã dự đoán danh sách 14 vị hồng ý có nhiều khả năng kế vị giáo hoàng Gioan Phaolô II, trong đó có Nguyễn Văn Thuận[3].
Ngày 16 tháng 9 năm 2002, ông qua đời tại Roma do bệnh ung thư ruột.
Ngày 17 tháng 9 năm 2007, Giáo hội Công giáo Rôma bắt đầu những thủ tục đầu tiên cho việc tuyên phong chân phước và phong thánh cho ông.[4] và đây cũng là lần đầu tiên có một người Việt Nam được khởi sự án phong chân phước mà không phải là Thánh tử đạo[5]
Theo tiến trình phong thánh của Giáo hội Công giáo Rôma thì Hồng y Nguyễn Văn Thuận đang ở bậc Tôi tớ Chúa (một trong bốn bậc phong thánh: Đấng Đáng kính, Tôi tớ Chúa, Chân phước, Thánh). Ngày 16 tháng 1 năm 2009, Tòa giám quản Rôma ban Án lệnh chính thức để vận động thu thập những chứng cứ, tài liệu, tác phẩm của/về Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận để phục vụ cho án phong chân phước cho ông.
Ngày 22 tháng 10 năm 2010, án phong chân phước cho Hồng y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận đã được chính thức khởi sự[6].
Những câu nói của Hồng Y Phanxico Savie Nguyễn Văn Thuận
"Cho dù các anh giết tôi, tôi vẫn yêu thương các anh. Tại vì Chúa Ki Tô đã dạy tôi phải yêu thương tất cả mọi người, cả những kẻ thù. Nếu tôi không làm như vậy, tôi không đáng được gọi là Kitô hữu." ("năm chiếc bánh và hai con cá"- Hồng Y FX Nguyễn Văn Thuận)
"Con có một Tổ Quốc: Việt Nam. Quê hương yêu quý ngàn đời. Con hãnh diện. Con vui sướng. Con yêu non sông gấm vóc. Con yêu lịch sử vẻ vang."("năm chiếc bánh và hai con cá"- Hồng Y FX Nguyễn Văn Thuận)
"Đồng tiền nếu bạn đặt dưới chân sẽ là bệ đỡ còn nếu bạn đặt trên đầu nó sẽ là gánh nặng".("Đường Hy Vọng"- Hồng Y FX Nguyễn Văn Thuận)
Tác phẩm:
Đường hy vọng (1975)
Đường hy vọng dưới ánh sáng Lời Chúa và Công Đồng Vaticano II (1979)
Những người lữ hành trên Đường Hy Vọng (1980)
Cầu nguyện
Hãy trao tặng tuổi trẻ nụ cười
Niềm vui sống đạo
Sứ Điệp Đức Mẹ La Vang
Chứng nhân hy vọng
Download: